Cuối cùng Mặc Cảnh Thâm phải lôi cô từ trong nước ra.Bởi vì cô cố tình trốn dưới nước, nín thở quá lâu nên bị đau đầu. Khi cô ngoi lên thì loạng choạng rồi lại ngã xuống bể, cô chưa kịp nín thở nên bị sặc nước.May mà Mặc cảnh Thâm nhanh tay nhanh mắt bế cô lên. Ọuý Noãn vừa được bế lên tay anh thì lập tức quay mặt xuống đất ho khan. Cô bị sặc khó chịu, ho cũng khó chịu, thậm chí lúc ho còn thấy đau đầu.Mặc Cảnh Thâm lo cô vừa khôi phục lại gặp phát sinh vấn đề nên lấy ngay chiếc khăn tắm vắt ở lưng ghế quẩn kín người, thấm khô tóc rồi cúi xuống kiểm tra sắc mặt của cô:
Mặc Cảnh Thâm
Có sao không? Ho khù khụ như vậy, có phải đẫu cũng bị đau không?
Quý Noãn gật đầu, chưa trả lời thì anh đã bất chợt nhấc cả cô và khăn tắm lên.Trong khoảnh khác được anh bế bổng lên thì cô đã cảm nhận rõ sự lo lắng của anh. Vậy nên cô chợt nảy ra ác ý, bất chợt giơ tay vươn ra trước miết lên ngực anh, thỏ thẻ:
Quý Noãn
Thâm Thâm...
Mặc Cảnh Thâm đang bế cô chợt cứng đờ. Quý Noãn cảm nhận rõ ràng chân tay anh khựng lại, đồng thời hơi lạnh tỏa ra từ người anh.Anh sợ trạng thái tỉnh táo của cô ngày hôm nay chỉ kéo dài trong một thời gian ngắn ngủi. Anh cũng đang lo lắng cô lại quay về trạng thái mơ hồ, bị người ta bắt nạt cũng không biết phải trả đũa lại như thế nào.Họ đã trải qua rất nhiêu nguy hiểm cùng hoạn nạn sinh tử, Quý Noãn đột nhiên nhận ra có phải mình quá đáng quá rồi không? Những ngày cô gặp chuyện không may, Mặc Cảnh Thâm phải chịu đựng cả những điều đáng và không đáng phải chịu, nhưng anh vẫn luôn giữ cô bên mình không rời một tấc, để che chở cho cô.Thời điểm này mà cô còn lấy tình hình hồi phục sức khỏe của mình ra để đùa giỡn thì có vẻ thật quá đáng.Quý Noãn lặng lẽ ngước mắt lên nhìn sắc mặt anh rồi lấy tay kéo ngực áo anh. Mặc Cảnh Thâm nhận ra động tác này giống lúc cô làm nũng mấy hôm trước bèn cúi đầu xuống nhìn, lại thấy ánh mắt Quý Noãn cười rạng rỡ:
Comments