Chương 17: Ánh Sáng Trong Màn Đêm

Thời gian lặng lẽ trôi qua, và Khương Dĩ vẫn kiên trì bên cạnh Hoắc Dạ, từng chút một giúp anh tìm lại chính mình. Mỗi ngày là một cuộc chiến mới, nhưng tình yêu trong cô không bao giờ tắt. Dù anh chưa thể nhớ lại những kỷ niệm đã qua, cô vẫn cảm nhận được mối liên kết mỏng manh giữa họ đang dần được hàn gắn.

Một buổi sáng, khi ánh nắng sớm chiếu xuyên qua cửa sổ bệnh viện, Hoắc Dạ bất ngờ hỏi Khương Dĩ: “Hôm nay chúng ta có thể ra ngoài không? Mình cảm thấy như mình cần hít thở chút không khí trong lành.”

Khương Dĩ mỉm cười, trái tim cô rộn lên niềm hy vọng. Đây là lần đầu tiên sau nhiều tuần, Hoắc Dạ muốn làm một điều gì đó chủ động. “Đương nhiên rồi, Dạ. Mình sẽ nhờ bác sĩ sắp xếp.”

Vài tiếng sau, họ đã đứng bên ngoài khuôn viên bệnh viện. Gió mát thổi qua, mang theo mùi hương của hoa lá, khiến không gian xung quanh trở nên dễ chịu hơn. Khương Dĩ dìu Hoắc Dạ dạo quanh những con đường nhỏ dẫn qua vườn hoa, nơi những bông cúc vàng rực đang đua nhau nở rộ.

Cả hai bước đi trong im lặng, nhưng không hề có sự gượng gạo. Dường như không cần nói gì, sự hiện diện của họ bên nhau cũng đã đủ. Hoắc Dạ cúi đầu nhìn những đóa hoa, đôi mắt anh trở nên xa xăm, như đang suy nghĩ điều gì đó rất sâu xa. Khương Dĩ nhận thấy anh đang chìm trong dòng suy tưởng, và cô không muốn làm phiền.

“Cậu thường thích những nơi yên tĩnh thế này,” Khương Dĩ chợt nói, giọng dịu dàng. “Ngày trước, chúng ta từng có những buổi tối đi dạo bên bờ hồ, cậu luôn nói rằng nó giúp cậu cảm thấy bình yên hơn.”

Hoắc Dạ dừng lại, ánh mắt anh chuyển từ những bông hoa lên khuôn mặt Khương Dĩ. Một tia sáng le lói trong đôi mắt ấy, như thể anh đang cố gắng bắt lấy một mảnh ký ức vừa lướt qua. “Bờ hồ? Mình đã từng nói thế sao?”

Khương Dĩ khẽ gật đầu, mỉm cười nhẹ nhàng. “Phải, có một hồ nước nhỏ gần nhà cậu. Chúng ta hay ngồi trên ghế dài nhìn mặt nước yên ả, và cậu kể cho mình nghe về ước mơ của cậu.”

Hoắc Dạ nhắm mắt lại, hít một hơi sâu. “Mình có cảm giác như mình nhớ ra điều gì đó, nhưng nó không rõ ràng. Như một hình ảnh mờ nhạt, vừa có lại vừa mất.”

Khương Dĩ nắm chặt tay anh, trái tim cô bừng lên niềm hy vọng mới. “Chỉ cần cậu vẫn còn cảm giác đó, mình tin là ký ức của cậu sẽ dần trở lại. Đừng ép bản thân quá, mọi thứ sẽ ổn.”

Hoắc Dạ mở mắt, nhìn vào đôi mắt đầy quyết tâm của Khương Dĩ. “Mình thật sự xin lỗi vì đã khiến cậu phải chịu đựng nhiều như thế. Nếu mình không thể nhớ lại tất cả, liệu cậu có thể sống với một phiên bản của mình như thế này không?”

Câu hỏi của anh khiến Khương Dĩ chùng xuống, nhưng cô không hề nao núng. Cô đã tự hỏi điều này không biết bao nhiêu lần trong suốt thời gian qua. Liệu cô có thể yêu một Hoắc Dạ không có những ký ức về họ, một Hoắc Dạ mới hoàn toàn? Nhưng trong sâu thẳm trái tim, Khương Dĩ biết câu trả lời.

“Dạ, mình yêu cậu, không phải chỉ vì những ký ức. Mình yêu con người cậu, dù cậu có nhớ hay không, dù quá khứ của chúng ta có thế nào. Cậu là Hoắc Dạ, là người mà mình đã chọn, và mình sẽ không bao giờ hối hận về điều đó.”

Hoắc Dạ nhìn cô, đôi mắt anh ánh lên sự ngạc nhiên và cảm động. “Cậu… thật sự mạnh mẽ hơn mình nghĩ. Nếu mình ở vị trí của cậu, có lẽ mình đã không thể kiên trì như thế.”

Khương Dĩ khẽ cười, ánh mắt cô dịu dàng. “Mình không mạnh mẽ như cậu nghĩ đâu. Mình chỉ biết rằng tình yêu này đáng để chiến đấu, và mình sẽ không từ bỏ nó.”

Cả hai tiếp tục dạo bước, lần này Hoắc Dạ bước gần hơn, như thể anh muốn cảm nhận sự gần gũi với cô hơn. Họ đi qua những lối mòn rợp bóng cây, ánh nắng xuyên qua tán lá tạo nên những vệt sáng lung linh trên mặt đất. Mọi thứ đều yên bình, nhưng trong lòng Khương Dĩ, một niềm hy vọng mới đang lớn dần.

Chiều hôm đó, khi họ trở về phòng bệnh, Hoắc Dạ yêu cầu Khương Dĩ ở lại thêm một lúc nữa. Anh ngồi trên giường, trầm ngâm nhìn cuốn sổ mà cô đã đưa cho anh trước đó.

“Mình đã đọc lại những gì mình viết trong cuốn sổ này,” anh nói, giọng đều đều. “Những dòng chữ này, chúng có vẻ rất quen thuộc, nhưng mình không thể nào khớp chúng với ký ức của mình. Có lẽ, mình đã từng rất yêu cậu, nhưng tại sao mình lại không thể nhớ ra được?”

Khương Dĩ ngồi xuống cạnh anh, nhẹ nhàng nắm tay anh. “Đừng lo, Dạ. Mình không cần cậu phải nhớ mọi thứ ngay lập tức. Mình chỉ cần cậu biết rằng, dù ký ức có trở lại hay không, tình yêu của chúng ta vẫn ở đây, trong hiện tại.”

Hoắc Dạ im lặng, đôi mắt anh đượm buồn nhưng cũng chứa đựng sự cảm kích. Anh xiết chặt tay Khương Dĩ, như muốn khẳng định rằng anh sẽ không để cô đơn độc trên con đường này.

“Có lẽ mình sẽ không bao giờ nhớ lại tất cả,” anh thì thầm. “Nhưng mình cảm nhận được một điều, đó là sự hiện diện của cậu làm mình cảm thấy an toàn. Và đó có lẽ là điều quan trọng nhất.”

Khương Dĩ mỉm cười, nước mắt lăn dài trên má. Cô biết rằng họ còn một chặng đường dài phía trước, nhưng chỉ cần Hoắc Dạ vẫn ở bên, chỉ cần anh cảm nhận được tình yêu của cô, mọi thứ rồi sẽ ổn.

Đêm đó, khi rời khỏi bệnh viện, Khương Dĩ đứng lại trước cửa, nhìn về phía phòng bệnh của Hoắc Dạ. Một ánh sáng nhỏ trong màn đêm dường như đang soi sáng con đường mà họ sẽ cùng nhau đi tiếp. Và trong khoảnh khắc ấy, cô tin rằng, dù quá khứ có phai nhòa, tương lai vẫn còn đó, đầy hy vọng và những điều tươi đẹp đang chờ đón.

Chapter
1 chương 1 Bắt đầu từ một mối tình không đáp lại
2 chương 2: Giới hạn của sự im lặng
3 Chương 3: Một Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
4 Chương 4: Sự Thức Tỉnh
5 Chương 5: Ngày Giông Bão
6 Chương 6: Trái Tim Đổi Hướng
7 Chương 7: Đối Diện Với Sự Thật
8 Chương 8: Lựa Chọn
9 Chương 9: Dòng Chảy Cảm Xúc
10 Chương 10: Lựa Chọn Đích Thực
11 Chương 11: Bí Mật Ngầm Giấu
12 Chương 12: Gia Thế Bí Mật
13 Chương 13: Nỗi Lo Và Cuộc Gặp Gỡ Đặc Biệt
14 Chương 14: Tàn Phai Ký Ức
15 chương 15: Tàn Phai Kí Ức 2
16 Chương 16: Lạc Lối Giữa Những Ký Ức
17 Chương 17: Ánh Sáng Trong Màn Đêm
18 Chương 18: Cơn Sóng Dữ
19 Chương 19: Dòng chảy thời gian
20 Chương 20: Bình Minh Mới
21 chương 21: Định hướng mới
22 chương 22: Ngày hạnh phúc
23 chương 23: khởi đầu mới
24 Chương 24: những giấc mơ đang xen
25 Chương 25: Ánh sáng từ những giấc mơ
26 Chương 26: Ngã Rẽ Bất Ngờ
27 Chương 27: Bước đầy của một hành trình mới
28 Chương 28: Từng bước tiến mới
29 Chương 29: Dưới Ánh Trăng Biển Cả
30 Chương 30: Cơn Sóng Dữ
31 Chương 31: Cơn Bão Lớn
32 Chương 32: Bình yên sau bão tố
33 Chương 33: Giông bão lặng dần
34 Chương 34: Tương lai đang chờ
35 Chương 35: Bước Chân Đầu Tiên Ở Thành Phố
36 Chương 36: Sóng Ngầm Dưới Bề Mặt
37 Chương 37: Niềm Tin Lung Lay
38 Chương 38: Bóng Tối Gợn Sóng
39 Chương 39: Lối Thoát Từ Bóng Tối
40 Chương 40: Ánh Sáng Cuối Con Đường
41 Chương 41: Sóng Ngầm
42 Chương 42: Cơn Bão Sắp Đến
43 Chương 43: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
44 Chương 44: Lời Cảnh Báo Từ Quá Khứ
45 Chương 45: Lòng kiên định trước bão tố
46 Chương 46: Sóng Ngầm Trỗi Dậy
47 Chương 47: Khởi Đầu Của Cơn Bão
48 Chương 48: Phản công từ bóng tối
49 Chương 49: Cuộc Đột Kích Định Mệnh
50 Chương 50: Sự Thật Bị Chôn Vùi
51 Chương 51: Sự lựa chọn cuối cùng
52 Chương 52
53 Chương 53: Bóng Tối Phía Sau Ánh Sáng
54 Chương 54: Trong Lòng Vòng Xoáy
55 Chương 55: Những Ký Ức Chưa Phai
56 Chương 56: Vòng Xoáy Cuối Cùng
57 Chương 57
58 Chương 58: Sau Cơn Mưa
59 Chương 59: Giữa Ranh Giới Sống và Chết
60 Chương 60: Khởi Đầu Mới
61 Chương 61: Chuyến Đi Không Hẹn Ngày Trở Lại
62 Chương 62: Ngày Đầu Của Hành Trình Mới
63 Chương 63: Dưới Những Vì Sao
64 Chương 64: Những Ngày Bình Yên Trong Mơ
65 Chương 65
66 chương 66
67 Chương 67: Lời hứa của những kẻ từng lạc lối
68 Chương 68: Giấc mơ thứ hai không dành cho kẻ yếu tim
69 Chương 69: Mỗi phép màu đều có cái giá
Chapter

Updated 69 Episodes

1
chương 1 Bắt đầu từ một mối tình không đáp lại
2
chương 2: Giới hạn của sự im lặng
3
Chương 3: Một Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
4
Chương 4: Sự Thức Tỉnh
5
Chương 5: Ngày Giông Bão
6
Chương 6: Trái Tim Đổi Hướng
7
Chương 7: Đối Diện Với Sự Thật
8
Chương 8: Lựa Chọn
9
Chương 9: Dòng Chảy Cảm Xúc
10
Chương 10: Lựa Chọn Đích Thực
11
Chương 11: Bí Mật Ngầm Giấu
12
Chương 12: Gia Thế Bí Mật
13
Chương 13: Nỗi Lo Và Cuộc Gặp Gỡ Đặc Biệt
14
Chương 14: Tàn Phai Ký Ức
15
chương 15: Tàn Phai Kí Ức 2
16
Chương 16: Lạc Lối Giữa Những Ký Ức
17
Chương 17: Ánh Sáng Trong Màn Đêm
18
Chương 18: Cơn Sóng Dữ
19
Chương 19: Dòng chảy thời gian
20
Chương 20: Bình Minh Mới
21
chương 21: Định hướng mới
22
chương 22: Ngày hạnh phúc
23
chương 23: khởi đầu mới
24
Chương 24: những giấc mơ đang xen
25
Chương 25: Ánh sáng từ những giấc mơ
26
Chương 26: Ngã Rẽ Bất Ngờ
27
Chương 27: Bước đầy của một hành trình mới
28
Chương 28: Từng bước tiến mới
29
Chương 29: Dưới Ánh Trăng Biển Cả
30
Chương 30: Cơn Sóng Dữ
31
Chương 31: Cơn Bão Lớn
32
Chương 32: Bình yên sau bão tố
33
Chương 33: Giông bão lặng dần
34
Chương 34: Tương lai đang chờ
35
Chương 35: Bước Chân Đầu Tiên Ở Thành Phố
36
Chương 36: Sóng Ngầm Dưới Bề Mặt
37
Chương 37: Niềm Tin Lung Lay
38
Chương 38: Bóng Tối Gợn Sóng
39
Chương 39: Lối Thoát Từ Bóng Tối
40
Chương 40: Ánh Sáng Cuối Con Đường
41
Chương 41: Sóng Ngầm
42
Chương 42: Cơn Bão Sắp Đến
43
Chương 43: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
44
Chương 44: Lời Cảnh Báo Từ Quá Khứ
45
Chương 45: Lòng kiên định trước bão tố
46
Chương 46: Sóng Ngầm Trỗi Dậy
47
Chương 47: Khởi Đầu Của Cơn Bão
48
Chương 48: Phản công từ bóng tối
49
Chương 49: Cuộc Đột Kích Định Mệnh
50
Chương 50: Sự Thật Bị Chôn Vùi
51
Chương 51: Sự lựa chọn cuối cùng
52
Chương 52
53
Chương 53: Bóng Tối Phía Sau Ánh Sáng
54
Chương 54: Trong Lòng Vòng Xoáy
55
Chương 55: Những Ký Ức Chưa Phai
56
Chương 56: Vòng Xoáy Cuối Cùng
57
Chương 57
58
Chương 58: Sau Cơn Mưa
59
Chương 59: Giữa Ranh Giới Sống và Chết
60
Chương 60: Khởi Đầu Mới
61
Chương 61: Chuyến Đi Không Hẹn Ngày Trở Lại
62
Chương 62: Ngày Đầu Của Hành Trình Mới
63
Chương 63: Dưới Những Vì Sao
64
Chương 64: Những Ngày Bình Yên Trong Mơ
65
Chương 65
66
chương 66
67
Chương 67: Lời hứa của những kẻ từng lạc lối
68
Chương 68: Giấc mơ thứ hai không dành cho kẻ yếu tim
69
Chương 69: Mỗi phép màu đều có cái giá

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play