Chương 18: Cơn Sóng Dữ

Những tuần sau đó, cuộc sống của Khương Dĩ và Hoắc Dạ dần ổn định lại. Họ vẫn gặp nhau mỗi ngày, cùng nhau đi dạo trong khuôn viên bệnh viện và trò chuyện về những điều giản dị trong cuộc sống. Dù Hoắc Dạ vẫn chưa thể nhớ lại toàn bộ quá khứ, nhưng có một điều mà Khương Dĩ cảm nhận rõ: tình cảm giữa họ đang dần trở lại. Từng cử chỉ của anh, ánh mắt trìu mến và sự quan tâm âm thầm khiến cô thấy rằng tình yêu chưa bao giờ biến mất.

Tuy nhiên, không phải mọi thứ đều suôn sẻ như Khương Dĩ mong đợi. Một buổi sáng, khi cô đến bệnh viện như thường lệ, một cảm giác bất an chợt len lỏi vào lòng cô. Khương Dĩ cảm nhận có điều gì đó khác thường trong không khí. Khi đến gần phòng bệnh của Hoắc Dạ, cô thấy mẹ anh đứng bên ngoài, khuôn mặt lo âu.

“Bác gái… có chuyện gì xảy ra sao?” Khương Dĩ lo lắng hỏi, tim đập thình thịch.

Mẹ Hoắc Dạ nhìn cô, ánh mắt đượm buồn. “Dĩ à, sáng nay Dạ có vẻ khác thường. Nó không chịu ăn uống, chỉ ngồi im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, như thể đang suy nghĩ rất nhiều.”

Khương Dĩ hít một hơi thật sâu rồi bước vào phòng. Hoắc Dạ ngồi trên giường, lưng dựa vào gối, ánh mắt xa xăm, vô hồn. Khi cô tiến lại gần, anh không hề quay đầu lại.

“Dạ, cậu ổn chứ?” Khương Dĩ ngồi xuống cạnh anh, giọng nhẹ nhàng hỏi.

Hoắc Dạ vẫn không nói gì, đôi mắt anh vẫn dán chặt vào khoảng không trước mặt. Khương Dĩ cảm nhận được sự căng thẳng và mệt mỏi toát ra từ anh. Cô nắm lấy tay anh, nhưng anh khẽ rút tay về, khiến cô giật mình.

“Mình không biết phải làm gì nữa, Dĩ.” Giọng anh vang lên, khẽ khàng nhưng đầy sức nặng. “Mỗi ngày trôi qua, mình cảm thấy như một người lạc lối. Những câu chuyện cậu kể, những kỷ niệm cậu nói đến… tất cả đều mờ mịt trong đầu mình. Mình cảm giác như mình đang sống trong một cuộc đời không phải của mình.”

Khương Dĩ cảm thấy lòng đau nhói. Cô biết rằng quá trình hồi phục ký ức không dễ dàng, nhưng cô không nghĩ rằng nó lại có thể khiến Hoắc Dạ cảm thấy lạc lõng và mất phương hướng đến vậy.

“Mình hiểu rằng mọi thứ với cậu rất khó khăn,” Khương Dĩ nói, giọng cô run run. “Nhưng chúng ta đã đi xa được đến đây rồi. Mình tin rằng, chỉ cần chúng ta kiên nhẫn, cậu sẽ tìm lại chính mình. Mình sẽ luôn ở bên cạnh cậu, dù bất kỳ điều gì xảy ra.”

Hoắc Dạ khẽ lắc đầu, đôi mắt anh ánh lên sự bất lực. “Nhưng đó chính là vấn đề, Dĩ à. Mình không chắc mình muốn nhớ lại nữa. Mình không chắc ký ức có đáng để đánh đổi sự bình yên hiện tại không. Mỗi lần cậu nhắc đến quá khứ, mình chỉ cảm thấy thêm áp lực. Có lẽ… có lẽ mình nên chấp nhận rằng mình không còn là người trước đây nữa.”

Câu nói của Hoắc Dạ như một cú đấm giáng thẳng vào trái tim Khương Dĩ. Cô đã dành toàn bộ sức lực để giúp anh nhớ lại, hy vọng rằng ký ức sẽ đưa họ quay trở về như xưa. Nhưng giờ đây, chính anh lại đang muốn từ bỏ quá khứ, bỏ lại những kỷ niệm đã từng là tất cả đối với họ.

“Cậu không thể nói như vậy được, Dạ,” Khương Dĩ thốt lên, giọng cô tràn đầy sự tuyệt vọng. “Những ký ức đó là một phần của cậu. Chúng ta đã cùng nhau trải qua quá nhiều. Cậu không thể chỉ bỏ qua tất cả mà sống như một người khác được.”

Hoắc Dạ quay lại nhìn Khương Dĩ, ánh mắt anh chứa đựng một sự đau khổ mà cô chưa từng thấy trước đây. “Nhưng nếu mình không thể nhớ được thì sao, Dĩ? Nếu mình không còn là người mà cậu yêu nữa? Liệu cậu có thể yêu một Hoắc Dạ không có quá khứ, không có những kỷ niệm về cậu không?”

Khương Dĩ ngồi bất động, cảm giác như mọi thứ đang sụp đổ dưới chân mình. Cô đã tự hỏi câu hỏi này nhiều lần, nhưng giờ đây, khi Hoắc Dạ hỏi thẳng, cô lại không biết phải trả lời thế nào.

“Mình… mình không biết,” cô thì thầm. “Nhưng mình biết rằng mình yêu cậu. Mình yêu cậu dù cậu có nhớ hay không nhớ, dù quá khứ có quay lại hay không. Mình chỉ cần cậu cho chúng ta một cơ hội.”

Hoắc Dạ im lặng một lúc lâu, rồi anh khẽ thở dài. “Mình không biết có thể cho cậu cơ hội đó không, Dĩ. Mình không muốn làm tổn thương cậu thêm nữa.”

Khương Dĩ cảm thấy như trời đất sụp đổ. Những lời nói của Hoắc Dạ làm tan vỡ mọi niềm tin mà cô đã giữ chặt trong lòng bấy lâu. Cô cố gắng kìm nén nước mắt, nhưng cuối cùng chúng vẫn tuôn rơi. Cô đứng dậy, cảm thấy lòng mình trĩu nặng.

“Nếu đó là điều cậu muốn, mình sẽ tôn trọng,” cô nói, giọng khàn đi vì nỗi đau. “Nhưng mình không tin rằng đây là kết thúc của chúng ta, Dạ. Mình sẽ luôn chờ cậu, dù cậu có nhớ hay không.”

Khương Dĩ rời khỏi phòng bệnh, nước mắt lăn dài trên má. Mỗi bước đi như đè nặng lên lòng cô, nhưng cô biết rằng cô không thể ép buộc Hoắc Dạ. Tình yêu, dù mạnh mẽ đến đâu, cũng cần sự tự nguyện từ cả hai phía. Và giờ đây, cô chỉ còn biết cầu nguyện rằng một ngày nào đó, anh sẽ nhận ra rằng quá khứ không thể dễ dàng bị xóa bỏ, và rằng tình yêu của họ vẫn còn đó, chờ được thắp lại.

Chapter
1 chương 1 Bắt đầu từ một mối tình không đáp lại
2 chương 2: Giới hạn của sự im lặng
3 Chương 3: Một Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
4 Chương 4: Sự Thức Tỉnh
5 Chương 5: Ngày Giông Bão
6 Chương 6: Trái Tim Đổi Hướng
7 Chương 7: Đối Diện Với Sự Thật
8 Chương 8: Lựa Chọn
9 Chương 9: Dòng Chảy Cảm Xúc
10 Chương 10: Lựa Chọn Đích Thực
11 Chương 11: Bí Mật Ngầm Giấu
12 Chương 12: Gia Thế Bí Mật
13 Chương 13: Nỗi Lo Và Cuộc Gặp Gỡ Đặc Biệt
14 Chương 14: Tàn Phai Ký Ức
15 chương 15: Tàn Phai Kí Ức 2
16 Chương 16: Lạc Lối Giữa Những Ký Ức
17 Chương 17: Ánh Sáng Trong Màn Đêm
18 Chương 18: Cơn Sóng Dữ
19 Chương 19: Dòng chảy thời gian
20 Chương 20: Bình Minh Mới
21 chương 21: Định hướng mới
22 chương 22: Ngày hạnh phúc
23 chương 23: khởi đầu mới
24 Chương 24: những giấc mơ đang xen
25 Chương 25: Ánh sáng từ những giấc mơ
26 Chương 26: Ngã Rẽ Bất Ngờ
27 Chương 27: Bước đầy của một hành trình mới
28 Chương 28: Từng bước tiến mới
29 Chương 29: Dưới Ánh Trăng Biển Cả
30 Chương 30: Cơn Sóng Dữ
31 Chương 31: Cơn Bão Lớn
32 Chương 32: Bình yên sau bão tố
33 Chương 33: Giông bão lặng dần
34 Chương 34: Tương lai đang chờ
35 Chương 35: Bước Chân Đầu Tiên Ở Thành Phố
36 Chương 36: Sóng Ngầm Dưới Bề Mặt
37 Chương 37: Niềm Tin Lung Lay
38 Chương 38: Bóng Tối Gợn Sóng
39 Chương 39: Lối Thoát Từ Bóng Tối
40 Chương 40: Ánh Sáng Cuối Con Đường
41 Chương 41: Sóng Ngầm
42 Chương 42: Cơn Bão Sắp Đến
43 Chương 43: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
44 Chương 44: Lời Cảnh Báo Từ Quá Khứ
45 Chương 45: Lòng kiên định trước bão tố
46 Chương 46: Sóng Ngầm Trỗi Dậy
47 Chương 47: Khởi Đầu Của Cơn Bão
48 Chương 48: Phản công từ bóng tối
49 Chương 49: Cuộc Đột Kích Định Mệnh
50 Chương 50: Sự Thật Bị Chôn Vùi
51 Chương 51: Sự lựa chọn cuối cùng
52 Chương 52
53 Chương 53: Bóng Tối Phía Sau Ánh Sáng
54 Chương 54: Trong Lòng Vòng Xoáy
55 Chương 55: Những Ký Ức Chưa Phai
56 Chương 56: Vòng Xoáy Cuối Cùng
57 Chương 57
58 Chương 58: Sau Cơn Mưa
59 Chương 59: Giữa Ranh Giới Sống và Chết
60 Chương 60: Khởi Đầu Mới
61 Chương 61: Chuyến Đi Không Hẹn Ngày Trở Lại
62 Chương 62: Ngày Đầu Của Hành Trình Mới
63 Chương 63: Dưới Những Vì Sao
64 Chương 64: Những Ngày Bình Yên Trong Mơ
65 Chương 65
66 chương 66
67 Chương 67: Lời hứa của những kẻ từng lạc lối
68 Chương 68: Giấc mơ thứ hai không dành cho kẻ yếu tim
69 Chương 69: Mỗi phép màu đều có cái giá
Chapter

Updated 69 Episodes

1
chương 1 Bắt đầu từ một mối tình không đáp lại
2
chương 2: Giới hạn của sự im lặng
3
Chương 3: Một Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
4
Chương 4: Sự Thức Tỉnh
5
Chương 5: Ngày Giông Bão
6
Chương 6: Trái Tim Đổi Hướng
7
Chương 7: Đối Diện Với Sự Thật
8
Chương 8: Lựa Chọn
9
Chương 9: Dòng Chảy Cảm Xúc
10
Chương 10: Lựa Chọn Đích Thực
11
Chương 11: Bí Mật Ngầm Giấu
12
Chương 12: Gia Thế Bí Mật
13
Chương 13: Nỗi Lo Và Cuộc Gặp Gỡ Đặc Biệt
14
Chương 14: Tàn Phai Ký Ức
15
chương 15: Tàn Phai Kí Ức 2
16
Chương 16: Lạc Lối Giữa Những Ký Ức
17
Chương 17: Ánh Sáng Trong Màn Đêm
18
Chương 18: Cơn Sóng Dữ
19
Chương 19: Dòng chảy thời gian
20
Chương 20: Bình Minh Mới
21
chương 21: Định hướng mới
22
chương 22: Ngày hạnh phúc
23
chương 23: khởi đầu mới
24
Chương 24: những giấc mơ đang xen
25
Chương 25: Ánh sáng từ những giấc mơ
26
Chương 26: Ngã Rẽ Bất Ngờ
27
Chương 27: Bước đầy của một hành trình mới
28
Chương 28: Từng bước tiến mới
29
Chương 29: Dưới Ánh Trăng Biển Cả
30
Chương 30: Cơn Sóng Dữ
31
Chương 31: Cơn Bão Lớn
32
Chương 32: Bình yên sau bão tố
33
Chương 33: Giông bão lặng dần
34
Chương 34: Tương lai đang chờ
35
Chương 35: Bước Chân Đầu Tiên Ở Thành Phố
36
Chương 36: Sóng Ngầm Dưới Bề Mặt
37
Chương 37: Niềm Tin Lung Lay
38
Chương 38: Bóng Tối Gợn Sóng
39
Chương 39: Lối Thoát Từ Bóng Tối
40
Chương 40: Ánh Sáng Cuối Con Đường
41
Chương 41: Sóng Ngầm
42
Chương 42: Cơn Bão Sắp Đến
43
Chương 43: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
44
Chương 44: Lời Cảnh Báo Từ Quá Khứ
45
Chương 45: Lòng kiên định trước bão tố
46
Chương 46: Sóng Ngầm Trỗi Dậy
47
Chương 47: Khởi Đầu Của Cơn Bão
48
Chương 48: Phản công từ bóng tối
49
Chương 49: Cuộc Đột Kích Định Mệnh
50
Chương 50: Sự Thật Bị Chôn Vùi
51
Chương 51: Sự lựa chọn cuối cùng
52
Chương 52
53
Chương 53: Bóng Tối Phía Sau Ánh Sáng
54
Chương 54: Trong Lòng Vòng Xoáy
55
Chương 55: Những Ký Ức Chưa Phai
56
Chương 56: Vòng Xoáy Cuối Cùng
57
Chương 57
58
Chương 58: Sau Cơn Mưa
59
Chương 59: Giữa Ranh Giới Sống và Chết
60
Chương 60: Khởi Đầu Mới
61
Chương 61: Chuyến Đi Không Hẹn Ngày Trở Lại
62
Chương 62: Ngày Đầu Của Hành Trình Mới
63
Chương 63: Dưới Những Vì Sao
64
Chương 64: Những Ngày Bình Yên Trong Mơ
65
Chương 65
66
chương 66
67
Chương 67: Lời hứa của những kẻ từng lạc lối
68
Chương 68: Giấc mơ thứ hai không dành cho kẻ yếu tim
69
Chương 69: Mỗi phép màu đều có cái giá

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play