Chap 10: Cục chân

Món ăn cuối cùng được đem lên là một món tráng miệng. Nó là món tráng miệng nhưng cũng là món bánh thường được sử dụng trong tiệc sinh nhật. Minh Tâm tinh ý, vừa nhìn thấy cậu liền hiểu ngay mà lên tiếng hỏi: "Hôm nay sinh nhật anh à?"

Anh gật đầu đáp một tiếng, sao đó lại cười nói vui vẻ: "Anh không cần quà đâu, em đón sinh nhật cùng anh là anh vui rồi."

Đôi mắt cậu khẽ cụp xuống, đôi hàng mi dài che khuất đi những suy nghĩ giấu sâu trong đó. Dù nghe anh nói vậy nhưng cậu vẫn cảm thấy khó xử, não cậu đã hoạt động liên tục nghĩ xem sẽ tặng gì cho anh.

Một người như anh chắc không thiếu thứ gì, nên thật khó để chọn quà. Tâm trầm ngâm im lặng, sao đó ánh mắt lại hướng đến đôi bàn tay đang cắt bánh kem cho cậu.

Cậu vội đưa tay ngăn cản anh: "Anh chưa ước mà!"

Không biết hắn có nên nói cậu ngốc không nữa, chỉ có con nít mới tin vào những đều đó. Hắn đã từng ước rất nhiều, cuối cùng mọi thứ vỡ tan tành như bọt biển, vừa không nắm được cũng chẳng cách nào chạm đến. Nghe cậu nói vậy, Nghĩa cũng nghe lời nhờ nhân viên thắp nến lên.

Hắn biết cậu sẽ không hát chúc mừng sinh nhật cho hắn đâu.

Giọng hát khe khẽ vang lên. Âm thanh trong trẻo, nhẹ nhàng cuốn lấy hắn. Lời bài hát quen thuộc nhưng nó được cất lên từ người mà mình yêu, thì sẽ trở thành một vật vô giá có tiền cũng sẽ không thể nào cảm nhận được.

Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday, happy birthday and the start burn tonight

Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday, happy birthday, happy birthday to you.

Vừa dứt lời trong căn phòng rộng lớn, âm thanh vang lên ồn ào từ tiếng vỗ tay của chính hắn.

"Chúc mừng sinh nhật anh!"

"Cảm ơn em."

Sinh nhật lần thứ 27 tuổi của hắn, không đặc biệt, không trang trọng, không có những món quà cáp xa hoa cũng chẳng có lời chúc giả tạo từ những những kẻ nịnh bợ. Chỉ có người đó không cần làm gì hết, chỉ dùng tấm chân tình thành thật nhất mà đối xử với hắn.

Ánh mắt Tâm hơi tò mò nhìn lấy anh, không biết anh ước gì. Nhưng cậu cũng hơi sợ nên đã chọn cách im lặng.

Anh đưa đến trước mặt cậu là một phần bánh kem vừa được anh cắt ra. Bên trên được trải đều bởi lớp kem trắng, rắc một lớp bột sô-cô-la, còn có vài quả dâu tây đẹp mắt trang trí lên. Anh hướng ánh mắt nhìn cậu, Tâm cảm nhận được sâu trong đó là sự hạnh phúc: "Em tò mò anh ước gì không?"

Vô thức cậu gật đầu ngay mà không cần nghĩ ngợi, đến khi nhận ra thì cậu nhanh chóng cụp mắt xuống nhìn miếng bánh kem trên đĩa. Tay chọt chọt vào miếng bánh kem.

Hắn khẽ cười nhẹ khi thấy hành động ngại ngùng của cậu: "Anh ước em đi dạo với anh."

...----------------...

Cạnh nhà hàng là một bờ biển dài, nước trong xanh, gió thổi mạnh mẽ cuốn lấy từng con sóng mà vỗ vào bờ. Minh Tâm cầm trên tay đôi giày của mình, cậu cảm nhận rõ rệt làn cát trắng mềm mại chạm vào chân, con sóng lăn tăn lành lạnh về đêm vỗ lên mu bàn chân cậu từng đợt.

Bên cạnh cậu là một người đàn ông cao lớn, ánh sáng từ phía xa hất đến. Những góc cạnh của người trước mắt cậu càng rõ rệt, khí chất mạnh mẽ từ người anh phát ra làm lòng cậu bình yên đến lạ.

Có lúc cậu không hiểu vì sao anh lại vui vẻ, nói nhiều thứ linh tinh, không rõ ràng như một đứa trẻ đang khoe mẽ những thứ mà mình đã làm được với người lớn. Nhưng cũng có lúc anh lại trầm lặng đến đáng sợ, lạnh lẽo như hơi thở mùa đông.

Cậu không biết vì sao anh lại ước đi dạo biển cùng cậu nữa, nó cũng không đến nỗi gọi là đều ước. Anh chẳng nói gì, ánh mắt sâu thẳm đó nhìn thẳng về con đường trước mặt, mặc cho đêm tối bao phủ chẳng thấy rõ.

Tiếng gió, tiếng biển ồn ào nói chuyện cùng nhau chẳng dứt một lời. Giọng nói anh trầm ấm vang vọng theo chiều gió: "Em có từng tò mò vì sao anh lấy em không?"

Cậu nhìn thấy trong bóng tối, ánh trăng từ trên bầu trời chiếu xuống vàng nhạt. Hất lên thân ảnh của anh, đôi mắt ấy nhìn cậu sáng lên như ánh sao. Cậu không nói gì, im lặng nghe anh nói tiếp bởi chính cậu cũng không biết lí do. Tại sao người đàn ông xa lạ này không tiếc mọi thứ vì cậu, quan tâm cậu quá mức dù hai người chẳng biết đến nhau.

Hữu Nghĩa: "Em không biết thật à." Hắn thở dài một hơi lại nói tiếp.

"Anh với em có hôn ước từ bé rồi đó. Anh nghe nội kể ngày đó ba của anh và mẹ của em từ bé chơi với nhau rất thân. Hai người lớn cứ nghĩ lớn lên thế nào bọn họ cũng sẽ lấy nhau vì thế mà đã đặt ra hôn ước."

"Nhưng càng lớn khi gặp gỡ, tiếp xúc nhiều người họ mới biết đâu là tình yêu. Đâu chỉ là tình bạn!"

Nhưng có một đều hắn sẽ không nói, ông nội anh không bắt anh phải hoàn thành hôn ước này đâu mà nó là do anh tự chọn lấy.

Hắn xoay sang nhìn cậu cười đầy vui vẻ: "Chắc em không nhớ đâu anh bị em hớp hồn từ ngày bé rồi đó."

Ánh mắt Tâm đầy khó hiểu nhìn hắn, hớp hồn hồi bé? Cậu đã gặp anh lúc nào đâu? Tâm nghe giọng nói anh trầm trầm nói tiếp.

"Ngày đó anh học lớp 9, em học lớp 7 nhỉ." Hắn nghiêng đầu nhìn cậu, Nghĩa muốn cậu khẳng định dù hắn đã biết đáp án. Thấy cậu gật đầu cho hắn một đáp án như mong muốn, hắn lại nói tiếp: "Anh lúc đó là một cậu nhóc rất là loi choi luôn, ngày nào cũng đi học muộn. Chỉ là một buổi sáng như bao ngày, anh đang vội chạy lên lớp, lại vô tình đụng trúng một cậu nhóc."

Hắn nói còn bày đặt làm vẻ mặt giống như vậy: "Anh đụng trúng cậu ấy, làm rơi đồ cậu ấy tứ tung luôn. Rõ ràng có phải anh sai đâu cả hai cùng đụng nhau mà, vậy mà lúc đó anh thấy cậu trai đó mang gương mặt trắng nõn hơi đỏ lên vì mệt, đuôi mắt phiếm hồng còn mang cái vẻ bực dọc, hai hàng chân mày cau có lại như ông cụ non vậy đó. Cái lúc đó không biết anh đã nghĩ gì nữa, anh nhận hết lỗi về mình luôn." Hắn đắm chìm trong suy nghĩ của mình, đôi mắt ánh lên ý cười.

"Anh nhặt đồ tiếp cậu nhóc đó ha, còn xin lỗi rối rít luôn. Vậy mà nhóc đó không nói gì với anh một câu, lúc đó anh thấy còn một tấm thẻ của cậu ấy rơi, anh ngẩn lên nhìn định trả lại. Anh đứng đó dáo dác nhìn hoài mà nhóc đó như có phép ẩn thân vậy, mất tiêu luôn. Anh còn nghĩ sao mà nhóc chân ngắn mà chạy nhanh dữ vậy." Anh nhìn vào chân cậu, sao đó lại cười như tên ngốc.

"Anh thì tính nóng nhe kem vậy đó, khi mà còn mình anh đứng đó, anh mới bình tĩnh lại nghĩ sao lúc đó mình như thằng đần. Em biết trên tấm thẻ đó ghi tên gì không?"

Minh Tâm nghe anh kể cậu cũng thoáng nhớ lại. Đó là một tuần học đầy xui xẻo của cậu, sáng thì báo thức không reo báo hại cậu đi học muộn. Đáng ghét hơn là nhà không có bất kì ai kêu cậu dậy, Gia Bảo thì được ba cậu chở đi, còn bà ta thì bận đi làm đẹp với mấy bà bạn. Cậu phải chạy bộ hì hục tận hai cây mới đến được trường, lòng cậu lúc đó chỉ biết là rất quạu chỉ muốn đánh người.

Tâm nghe anh kể nhớ lại ngày đó mình thật ngốc, sao lại không bắt xe đi nhỉ? Mà cũng đúng, cậu được đi học là đã may lắm rồi đừng nói đến việc ông ta cho tiền cậu. Cậu khẽ cất giọng nhẹ nhàng, pha chút sự xót xa: "Bùi Minh Tâm, 7-1."

Hắn nhìn cậu thích thú cười, vỗ tay liên tục khen cậu như đúng rồi: "Wow, em đoán đúng rồi hay quá ta."

Nhìn anh trẻ con vậy, bất giác tâm trạng cậu cũng vui vẻ theo.

"Anh thấy tên của em, còn có lớp nữa. Xong anh giấu nhẹm bảng tên đi luôn, cho hạ quả." Hắn dừng chân lại, thắc mắc nhìn cậu: "Ngày đó em có bị gì không?"

Cậu khẽ cười, ánh mắt nhìn xuống đôi chân trần của mình đang được cơn sóng bao bọc: "Có, em muộn giờ kiểm tra. Xong rồi còn bị tổ trưởng trừ điểm tội không đồng phục, đi trễ, xui hơn nữa em bị kêu trả bài ngay bài mình không thuộc."

Cậu ngẩng lên nhìn anh như khoe mẽ kí ức đáng nhớ: "Lần đầu tiên điểm của em bị âm luôn, em bị phạt trực nhật một tuần." Tâm hướng ánh mắt trách móc, hơi giận dỗi nhìn anh.

"Chết rồi, anh làm gì để chuộc lỗi với em bây giờ?" Hắn đứng đó mặt nhăn nhó, giả bộ khóc hu hu. Làm Tâm được một trận cười lớn, 'sao anh ấy lại trẻ con như vậy?'

"Em muốn nói anh nghe cái này."

"Hửm?"

Cậu nhìn anh, gương mặt bình tĩnh đến lạ. Sao đó cậu lại nhăn nhó gương mặt mình, đôi mắt hơi đỏ lên ầng ậng nước nhìn anh. Có lẽ cậu không cần phải quá mạnh mẽ với người trước mặt này đâu: "Em vừa đạp vào một vỏ sò."

Anh nhìn biểu cảm của cậu liền hiểu ngay tức khắc, Hữu Nghĩa hạ mình xuống quay lưng về phía cậu: "Lên anh cõng về, em đi nữa chân nhiễm trùng về cắt cục chân luôn đó!"

Tâm nhìn anh giả bộ hoảng hốt đùa giỡn theo, giọng nói run sợ. Cậu vừa hỏi anh, liền tức khắc leo lên tấm lưng rộng lớn của anh: "Cắt cục thật hả anh?"

Anh giả bộ hạ giọng xuống, đầy hù doạ cậu: "Thật đó."

Cả người Tâm khẽ run lên vì nhịn cười, cánh tay cậu câu chặt vào cổ của anh, gương mặt cậu tựa khẽ lên bờ vai ấm áp của anh: "Không tin!"

Hot

Comments

Nhỏ này mê Muichirou💗[Haru]

Nhỏ này mê Muichirou💗[Haru]

Eo ơi! Sốp vt truyện lm em mê xỉu a~

2024-12-05

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Con hẻm nhỏ
2 Chap 2: Bác sĩ nói nhiều
3 Chap 3: Chồng em!
4 Chap 4: Nhóc lạnh lùng
5 Chap 5: Cháo!
6 Chap 6: Kẹo
7 Chap 7: Vô giá
8 Chap 8: Kẹo sô-cô-la
9 Chap 9: Nói xấu
10 Chap 10: Cục chân
11 Chap 11: Hôn lén
12 Chap 12: Công tác
13 Chap 13: Tranh
14 Chap 14: Mẹ!
15 Chap 15: Anh ấy sẽ đau lòng!
16 Chap 16: Cuộc gọi
17 Chap 17: Màu thường
18 Chap 18: Anh về rồi nè!
19 Chap 19: Mang cơm
20 Chap 20: Cơm trưa
21 Chap 21: Tên đểu cáng
22 Chap 22: Chuyện là thế này...
23 Chap 23: Trà sữa
24 Chap 24: Bệnh viện, bệnh viện, bệnh viện...
25 Chap 25: Cắt của nó!
26 Chap 26: Cuộc thi
27 Chap 27: Chi phí
28 Chap 28: Nhóc mít ướt
29 Chap 29: Rước vợ
30 Chap 30: Ghim cài áo
31 Chap 31: Cô gái xa lạ
32 Chap 32: Tên điên
33 Chap 33: Ông nội
34 Chap 34: Hơi ấm
35 Chap 35: Hóng hách! (T-N)
36 Chap 36: kẹp tóc (T-V)
37 Chap 37: Mưa ngày thu (T-V)
38 Chap 38: Trốn việc (T-S)
39 Chap 39: Đi nhậu (T-S)
40 Chap 40: Chịu trách nhiệm (T-S)
41 Chap 41: Tin nhắn (T-N)
42 chap 42: Giận (T-N)
43 Chap 43: Không cho! (T-V)
44 Chap 44: Sốt (T-V)
45 Chap 45: Bữa ăn (T-S)
46 Chap 46: Nóng??? (T-S)
47 Chap 47: khách sạn (T-S)
48 Chap 48: (T-S)
49 Chap 49: Bế (T-S)
50 Chap 50: Rừng (T-N)
51 Chap 51: "Tâm linh tương thông" (T-N)
52 Chap 52: Sao băng (T-N)
53 Chap 53: Giải thưởng (T-V)
54 Chap 54: (T-V)
55 Chap 55: (T-S)
56 Chap 56: (T-S)
57 Chap 57: Anh mệt! (T-N)
58 Chap 58: Anh của hiện tại sẽ luôn bên em, yêu em?!! (T-N)
59 Chap 59: Thiên thần đang đọc sách (T-N)
60 Chap 60: Chiếc lá và mặt hồ (T-N)
61 Chap 61: Kế hoạch dài 14 trang giấy a4
62 Chap 62: Chuyện tình chông gai trong nhà hàng?
63 Chap 63:...
64 Chap 64: Cơm gia đình.
65 Chap 65: Cái chết của Minh Tâm?
66 Chap 66: Em ấy đâu còn nơi nào để về...
67 Chap 67: Anh hứa sẽ không quát em nữa....
68 Chap 68: Xem như tôi dư tiền đi!
69 Chap 69: Phiên đấu giá tiền tỷ
70 Chap 70: Bữa tiệc xa hoa, sang trọng, lấp la lấp lánh!
71 Chap 71: Tin nhắn rác
72 Chap 72: Cái xác lạnh lẽo.
73 Chap 73: Cáo trạng tội lỗi
74 Chap 74: Đứa trẻ đáng thương.
75 Chap 75: Bức thư định mệnh
76 Chap 76: Bí mật động trời
77 Chap 77: Lời hứa được thực hiện
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chap 1: Con hẻm nhỏ
2
Chap 2: Bác sĩ nói nhiều
3
Chap 3: Chồng em!
4
Chap 4: Nhóc lạnh lùng
5
Chap 5: Cháo!
6
Chap 6: Kẹo
7
Chap 7: Vô giá
8
Chap 8: Kẹo sô-cô-la
9
Chap 9: Nói xấu
10
Chap 10: Cục chân
11
Chap 11: Hôn lén
12
Chap 12: Công tác
13
Chap 13: Tranh
14
Chap 14: Mẹ!
15
Chap 15: Anh ấy sẽ đau lòng!
16
Chap 16: Cuộc gọi
17
Chap 17: Màu thường
18
Chap 18: Anh về rồi nè!
19
Chap 19: Mang cơm
20
Chap 20: Cơm trưa
21
Chap 21: Tên đểu cáng
22
Chap 22: Chuyện là thế này...
23
Chap 23: Trà sữa
24
Chap 24: Bệnh viện, bệnh viện, bệnh viện...
25
Chap 25: Cắt của nó!
26
Chap 26: Cuộc thi
27
Chap 27: Chi phí
28
Chap 28: Nhóc mít ướt
29
Chap 29: Rước vợ
30
Chap 30: Ghim cài áo
31
Chap 31: Cô gái xa lạ
32
Chap 32: Tên điên
33
Chap 33: Ông nội
34
Chap 34: Hơi ấm
35
Chap 35: Hóng hách! (T-N)
36
Chap 36: kẹp tóc (T-V)
37
Chap 37: Mưa ngày thu (T-V)
38
Chap 38: Trốn việc (T-S)
39
Chap 39: Đi nhậu (T-S)
40
Chap 40: Chịu trách nhiệm (T-S)
41
Chap 41: Tin nhắn (T-N)
42
chap 42: Giận (T-N)
43
Chap 43: Không cho! (T-V)
44
Chap 44: Sốt (T-V)
45
Chap 45: Bữa ăn (T-S)
46
Chap 46: Nóng??? (T-S)
47
Chap 47: khách sạn (T-S)
48
Chap 48: (T-S)
49
Chap 49: Bế (T-S)
50
Chap 50: Rừng (T-N)
51
Chap 51: "Tâm linh tương thông" (T-N)
52
Chap 52: Sao băng (T-N)
53
Chap 53: Giải thưởng (T-V)
54
Chap 54: (T-V)
55
Chap 55: (T-S)
56
Chap 56: (T-S)
57
Chap 57: Anh mệt! (T-N)
58
Chap 58: Anh của hiện tại sẽ luôn bên em, yêu em?!! (T-N)
59
Chap 59: Thiên thần đang đọc sách (T-N)
60
Chap 60: Chiếc lá và mặt hồ (T-N)
61
Chap 61: Kế hoạch dài 14 trang giấy a4
62
Chap 62: Chuyện tình chông gai trong nhà hàng?
63
Chap 63:...
64
Chap 64: Cơm gia đình.
65
Chap 65: Cái chết của Minh Tâm?
66
Chap 66: Em ấy đâu còn nơi nào để về...
67
Chap 67: Anh hứa sẽ không quát em nữa....
68
Chap 68: Xem như tôi dư tiền đi!
69
Chap 69: Phiên đấu giá tiền tỷ
70
Chap 70: Bữa tiệc xa hoa, sang trọng, lấp la lấp lánh!
71
Chap 71: Tin nhắn rác
72
Chap 72: Cái xác lạnh lẽo.
73
Chap 73: Cáo trạng tội lỗi
74
Chap 74: Đứa trẻ đáng thương.
75
Chap 75: Bức thư định mệnh
76
Chap 76: Bí mật động trời
77
Chap 77: Lời hứa được thực hiện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play