Chương 3

**Chương 3 **

Tạ Thời An nhìn Viên Viên chằm chằm\, mặt nhăn đến hai đầu lông mày muốn dính vào nhau. Bây giờ con nhỏ này còn có tâm trạng nói cái chuyện quỷ kia____

Cô bạn tự nhận là mình thấu tình đạt lý, nói với cậu: “Con trai à, khi có tình yêu vào thì con người ta sẽ không còn minh mẫn nữa. Nhưng má tin vào con mắt và trí tuệ của mình.”

“Vậy bà đi theo tui làm gì?”

Câu hỏi trên rõ ràng không phải hỏi lý do, Viên Viên lại thành thật đáp: “Đi trông chừng con. Lỡ có lạc đường vào trường S thật thì má kéo con ra.”

Không biết có phải vì là chỗ quen thân với Viên Viên hay không, giờ cậu thực sự nổi máu nóng muốn đánh người.

“Bà nghĩ tui là trẻ lên 3 hay đần tới mức thấy người là lập tức đi theo hả?” Tạ Thời An vừa nói vừa ngẫm nghĩ. Tùy vào câu trả lời, cậu sẽ xem xét nên dùng cách nào tiễn đối phương lên đường.

Đâu ngờ vừa dứt lời đã bị khui lại quá khứ ê chề: “Con nói xem? Nói xem ai là cái đứa khóc thút thít suốt buổi, nhìn người ta đến sắp rớt cả hai mắt ra ngoài vào ngày liên hoan chỉ mới 3 tháng trước.”

Câu tiếp theo chốt hạ: “Chẳng qua lúc đấy nhát quá không nhấc nổi chân chạy theo thôi.”

“...”

Câu nói đó trực tiếp hạ đo ván Tạ Thời An. Cậu bị nói đến không thể mở miệng phản bác. Cậu da mặt mỏng, lại trắng trẻo nên có tí màu hồng là rất dễ nhận ra. Ai đó cúi gằm mặt cố không để lộ ra vẻ ngượng ngùng, nhưng vành tai ửng đỏ bán đứng cậu.

Viên Viên lấy tay che miệng, nuốt tiếng cười vào trong nghĩ bụng: “Con trai tui dễ thương ghê.”

Vai cô run run, không giấu nổi ý nghĩ trong lòng, khiến người đang xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu thẹn quá hóa giận phải lên tiếng: “Đừng tưởng tui không biết bà đang cười nhạo tui! Nếu bà không cần cái mồm nữa thì cứ việc cười tiếp đi!”

Nghe đến đây Viên Viên không nể nang gì mà ôm bụng cười bò một trận. Cười cho đã rồi cô nghĩ thôi không trêu cậu nữa. Mất công chú em này giận dỗi thì khó dỗ lắm.

Cô bạn đứng chống tay lên vai Tạ Thời An, trong tiếng nói còn có tiếng cười: “T-Tui không cười nữa... không cười nữa....” Rồi vỗ vỗ vai cậu, nói với giọng người mẹ trẻ: “Tốt rồi con trai. Cậu ta ở đây, con còn có cơ hội. Má tin con làm được.”

Người mẹ trẻ nháy mắt, thả like. Đứa con trai của cô cạn lời, cũng không biết nên vui hay nên buồn.

Ban nãy nhìn từ xa, cậu không nghĩ đó là người thật, thất kinh đến đóng băng tại chỗ. Giờ đã biết chính là người bằng xương bằng thịt, nếu gặp trực diện... không tưởng tượng được cậu sẽ hóa thành cái dạng gì nữa! Có lập tức xách dép chạy theo không?

Đây là vẫn còn cơ hội bày tỏ hay tiếp tục tình cảm đơn phương không có kết quả. Nghĩ mà sầu não lòng...

Viên Viên có cảm giác cái đứa trước mặt sắp tự giam mình vào 'nhà tù những nỗi lòng không ai thấu của người yêu đơn phương'. Cô vừa kéo tay cậu vừa nói: “Còn giờ đi báo danh lẹ còn kịp. Không là mất luôn cơ hội được học cùng trường với bạch nguyệt quang của con đấy!”

Nội tâm Tạ Thời An đang gào thét. Cái gì mà bạch nguyệt quang? Bộ đây là tiểu thuyết ngôn tình hay sao mà dùng từ sến súa chết được. Mà hình như đúng thế thật...

Nhờ nói chuyện với Viên Viên mà Tạ Thời An được giải đóng băng. Cậu đi thong dong ngó ngó nghiêng nghiêng, ngắm nhìn đây đó. Lý Minh Dương lập tức bị cậu ném sang một bên.

Sân trường nhiều cây thân to, cành dài, tán rộng, lá ngả vàng rơi rụng lả tả. Gió thổi nghe xào xạc, chùm nắng nhỏ nhẹ nhàng len lỏi qua khe hở giữa những tán lá. Đàn chim bồ câu được nuôi thả trong trường, bồn hoa vừa qua những ngày hè đầy cỏ dại. Những cái đầu xanh nhấp nhô đi thành làn người dưới vòm trời thu.

Khung cảnh thanh bình\, cũng nhộn nhịp\, vui tươi. Không quá yên tĩnh nhưng không quá ồn ào. Hai người ghét chốn huyên náo\, đông đúc\, có cảm giác ‘đây là một môi trường hòa bình’. Ngày tháng sau này có vẻ đáng mong đợi____

Rất nhanh, hai con người thư giãn đã phải choáng ngợp trước sự thiếu hiểu biết của mình về trường học ở quận trung tâm. Cả hai đồng thanh: “Cái trường này to khiếp!” Chắc phải bằng ba bốn cái công viên ở phố Thanh Yên.

Viên Viên lôi người chạy Đông chạy Tây. Chạy dọc hành lang, thắng gấp trước căn phòng có bảng ‘Phòng quản sinh’. Suốt quãng đường, Tạ Thời An để mặc cho cô hành cái thân tàn của cậu.

Cô bạn thở phì phò: “Cuối cùng cũng tới...”

Phòng quản sinh nằm ở tầng trệt tòa nhà A bên tay trái. Người nhận báo danh học sinh mới là một thầy giáo trung niên, đầu sáng bóng, gương mặt nghiêm nghị. Hai bạn nhỏ nhìn mà sợ hãi ra mặt.

Viên Viên đưa tay cung kính: “Xin mời ngài.”

Tạ Thời An xua tay, lắc đầu từ chối: “Không không không. Tui đây là đấng nam nhi, mời tiểu thư lên trước.”

Hai người giằng co qua lại, giật mình khi nghe tiếng người trong phòng lớn giọng: “Tiếp theo.” Viên Viên nhanh chân lùi lại đứng sau lưng thằng bạn, nhỏ giọng: “Xong thì cho tui biết ông còn sống không nha.”

Thằng bạn cô hậm hực trỏ hai ngón tay vào mắt, rồi để bàn tay cắt ngang cổ, lời ít hiểu nhiều: “Xong. Tui giết bà.”

Ánh nhìn chằm chằm như sắp xuyên thủng cái mặt cậu. Cả quá trình cậu lúng túng không biết phải làm sao. Một hồi im lặng kết thúc bằng một cái tên và số báo danh thi tuyển sinh vào 10.

Tạ Thời An thầm mang một nỗi sợ vô hình dành cho vị thầy giáo này.

Viên Viên cũng chẳng khá hơn là bao. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ, cô chưa gặp ai mà cảm thấy áp lực nặng nề đến thế. Phải nói cô bạn này ngông nghênh, vô phép tắc thành quen, nay lại được một phen khóc không thành tiếng.

Hai người sống ở ngoại thành, trường cấp hai có thể gọi là trường tầm trung, không khí ôn hòa. Lần đầu đến trường học ở thành phố cũng coi như được mở mang tầm mắt.

Viên Viên: “Có chắc là môi trường hòa bình không vậy?”

Tạ Thời An: “Tui không biết. Bà đừng hỏi tui.”

Hot

Comments

Baor Thii

Baor Thii

biểu hiện của bn thân, bn giận thì toy cừi vào mặt bn(^_^)/~~

2025-04-10

6

tiểu thư Katarina

tiểu thư Katarina

chạy theo xong anh ý mà biết ẻm thích ảnh chắc ảnh hốt về nhà luôn quá

2025-04-10

6

Baor Thii

Baor Thii

luật hoa quả k chừa 1 ai:)))

2025-04-10

6

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play