Chương 3: Gặp lại

Thứ bảy, chín giờ sáng, Lạc Thiên Việt có mặt tại căn biệt thự của Hà gia, đứng trước cổng anh ngước nhìn căn biệt thự rộng lớn, nơi này cũng to bằng ngôi nhà lúc trước anh ở chỉ khác ở chỗ nơi này theo kiểu kiến trúc cổ kính còn nhà anh ở là theo kiến trúc phương tây.

Lạc Thiên Việt ấn chuông cửa rất nhanh đã có người đi ra mở, người bước ra không ai khác chính là anh họ của anh Lạc Hoài Kiên, biết hôm nay em họ của mình đến xin việc nên hắn đã đợi sẵn từ trước.

Lạc Hoài Kiên vừa đi vừa giới thiệu từng khu vực của căn biệt thự này cho Lạc Thiên Việt biết, đi một lúc thì cuối cùng cũng tới phòng làm việc của Hà Trung Kiệt, hắn gõ cửa hai cái nhận được sự đồng ý của ông chủ liền mở cửa cho Lạc Thiên Việt vào trong sau đó đóng cửa lại.

Hà Trung Kiệt ngồi ở bàn làm việc ngước mặt lên quan sát Lạc Thiên Việt từ trên xuống dưới âm thầm đánh giá, dáng người cũng không tệ, mặt mũi sáng sủa, về ngoại hình không bặm trợn, dữ dằn là ông thấy ổn rồi.

“Cậu ngồi đi.” Hà Trung Kiệt bảo anh ngồi ở bàn tiếp khách sau đó đứng dậy tiến về phía đó rồi ngồi xuống, tiếp tục nói: “Cậu biết đánh nhau không? Biết lái xe không? Có thương hoa tiếc ngọc không?”

Lạc Thiên Việt ngơ ngác mất vài giây, hỏi anh biết lái xe không thì còn có thể hiểu được, nhưng hỏi biết đánh nhau với có thương hoa tiếc ngọc hay không là ý gì vậy?

Hà Trung Kiệt thấy anh ngớ người ra thì bắt đầu giải thích rõ cho anh hiểu: “Công việc của cậu là giám sát mọi hoạt động của con gái tôi, nó làm gì, đi đâu, giao lưu với ai cậu cũng phải đều báo cho tôi biết. Không chỉ có vậy, cậu còn phải ngăn cản con gái tôi gây chuyện, với mức độ quậy phá, hay đi gây chuyện thì việc đánh nhau là điều khó tránh khỏi.”

Khóe môi của Lạc Thiên Việt giật giật vài cái, cái công việc này nó cũng ấy quá rồi, con gái gì mà quậy thế? Anh cười gượng cất giọng hỏi: “Thế còn thương hoa tiếc ngọc là sao ạ? Người mà tôi phải đánh nhau nếu có chuyện xảy ra thường là con gái à?”

Hà Trung Kiệt vẫn giữ nguyên vẻ mặt nghiêm nghị, lãnh đạm trả lời: “Không! Nếu là con gái thì không đến lượt cậu xử đâu, bởi vì con gái tôi đã xử trước cậu rồi. Thương hoa tiếc ngọc mà tôi nói ở đây chính là cậu đừng vì nó là con gái của tôi mà không dám làm gì, đối xử nhẹ nhàng, nếu nó gây chuyện cậu cứ thẳng tay kéo nó về bằng mọi cách, trói lại hay khiêng vác gì cũng được, trầy xước một chút cũng không sao miễn là không có chuyện gì để tôi phải đau đầu giải quyết nữa.”

Lạc Thiên Việt bắt đầu cảm thấy nhức đầu rồi, rốt cuộc là quậy phá tới mức nào vậy chứ?

Ông nói rõ công việc cho anh biết xong thì đưa bản hợp đồng cho anh xem và ký: “Nếu cậu đồng ý với công việc này thì hãy ký vào đây đi, vì cậu là em họ của Hoài Kiên nên tôi cũng yên tâm phần nào.”

Anh cầm bản hợp đồng lên xem, điều đầu tiên đập vào mắt anh chính làm mức lương trên trời, một tháng anh sẽ được lãnh tận ba mươi hai triệu? Tiền này đã tính luôn tiền viện phí nếu anh bị đánh à? Sao lại nhiều như thế?

Lạc Thiên Việt tròn mắt khó tin ngước lên nhìn Hà Trung Kiệt đầy nghi hoặc sau đó lại tiếp tục đọc nội dung trong bản hợp đồng, thấy không có gì bất ổn anh liền ký tên vào.

Với số tiền này thì anh có thể lo tiền thuốc và tiền học cho mẹ và em gái rồi, mặc kệ công việc có rắc rối, khó khăn thế nào đi chăng nữa thì anh nhất định không bỏ cuộc.

Hà Trung Kiệt cầm bản hợp đồng mang đi cất sau đó nói: “Bây giờ tôi sẽ dẫn cậu đi gặp con gái tôi, nó đang ở bệnh viện.”

Lạc Thiên Việt hả một tiếng, ánh mắt nghi ngờ nhân sinh, ông chủ đang đùa với anh đó hả? Anh vừa đi theo vừa day day hai bên trán, hy vọng mọi chuyện sẽ ổn.

………………………………………………..

Bệnh viện Lạc Hà

Hà Trung Kiệt dẫn Lạc Thiên Việt đến phòng bệnh của Hà Vân Thư, cô đang ngồi bấm điện thoại thì nghe có tiếng mở cửa, quay đầu nhìn sang thì hai mắt của cô trợn ngược lên, kinh ngạc, sửng sốt khi thấy Lạc Thiên Việt.

Lạc Thiên Việt cũng có biểu cảm không khác gì Hà Vân Thư, anh đưa mắt nhìn ông chủ của mình rồi lại nhìn cô, con gái của ông chủ thế mà lại là Hà Vân Thư? Đột nhiên, Lạc Thiên Việt không muốn làm công việc này nữa nhưng lại nghĩ đến mẹ và em gái nên anh đành phải chấp nhận thôi.

“Đây là con gái của tôi Hà Vân Thư.” Hà Trung Kiệt cất giọng giới thiệu cho Lạc Thiên Việt biết, sau đó lại giới thiệu anh cho con gái mình biết: “Đây là Lạc Thiên Việt, cậu ta sẽ là người giám sát nhất cử nhất động của con, đi theo con mọi lúc mọi nơi, con làm gì, giao lưu với ai cậu ta cũng sẽ đều báo cáo lại cho cha biết nên con đừng nghĩ đến việc đi gây chuyện nữa.”

Gì chứ? Cái quái gì đang diễn ra vậy? Người giám sát? Cha cô đang làm cái gì vậy? Hà Vân Thư nhíu chặt đôi mày muốn phản đối nhưng còn chưa kịp mở miệng nói gì thì ông đã chặn lại trước: “Sau tất cả những gì mà con đã gây ra thì con không có quyền phản đối đâu.”

Trước khi rời đi, ông căn dặn Lạc Thiên Việt: “Công việc của cậu bắt đầu từ bây giờ, cậu hãy trông chừng con gái tôi cho thật kỹ. Tuy hiện tại nó đang nằm viện nhưng vẫn có khả năng gây chuyện đấy.”

“Vâng.” Lạc Thiên Việt khẽ gật đầu đáp.

Căn phòng chỉ còn lại Lạc Thiên Việt và Hà Vân Thư, bốn mắt nhìn nhau đầy sát khí. Hà đại tiểu thư khoanh tay hừ lạnh một tiếng cất giọng chế giễu: “Anh đường đường là một đại thiếu gia mà bây giờ lại phải đi làm một kẻ giám sát sao? Anh đang muốn chơi trò gì vậy?”

“Không chơi trò gì cả, gia đình tôi phá sản rồi, tôi không còn là đại thiếu gia gì nữa.” Lạc Thiên Việt đứng tựa lưng vào tường đối diện với cô, lạnh lùng đáp lại.

Hà Vân Thư kinh ngạc, ngây người trước những gì anh vừa nói, đôi mắt nhìn anh chằm chằm không biết nói gì nữa.

Cô không muốn nói về chuyện này nữa, cô không phải là người lấy hoàn cảnh gia đình người khác ra để trêu chọc, chế giễu. Hà đại tiểu thư bĩu môi, khinh khỉnh nhìn Lạc Thiên Việt: “Này, đi theo giám sát tôi đừng có giám sát đến mức yêu tôi một lần nữa đấy.”

Lạc Thiên Việt cười khẩy một tiếng, chậm rãi bước về phía của Hà Vân Thư, anh áp sát mặt của mình vào mặt của cô, cười nhạt đáp trả: “Cô hãy nhìn kỹ mặt của tôi đi, tôi đẹp trai chứ không có bị ngu và bị điên.”

Hot

Comments

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Anh không bị ngu và bị điên anh chỉ làm cờ hó thôi... anh mạnh miệng giữ

2025-01-23

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tai nạn
2 Chương 2: Tìm việc làm
3 Chương 3: Gặp lại
4 Chương 4: Anh họ
5 Chương 5: Sao chổi
6 Chương 6: Đi làm chuyện xấu
7 Chương 7: Đe dọa
8 Chương 8: Thôi Quốc Huy
9 Chương 9: Trừng trị kẻ bắt nạt
10 Chương 10: Không cần liêm sỉ
11 Chương 11: Công tư phân minh
12 Chương 12: Dự cảm không lành
13 Chương 13: Bị vu oan
14 Chương 14: Ghen tị
15 Chương 15: Chị đại
16 Chương 16: Ghi nợ
17 Chương 17: Phú bà
18 Chương 18: Thất tình
19 Chương 19: Cảm động
20 Chương 20: Cao Sơn Hải
21 Chương 21: Khó chịu
22 Chương 22: Đính hôn
23 Chương 23: Bạn gái cũ
24 Chương 24: Anh xin lỗi!
25 Chương 25: Tấm ảnh
26 Chương 26: Chó ngoan của em
27 Chương 27: Hồn bay phách lạc
28 Chương 28: Suy nghĩ cho cô
29 Chương 29: Cô đơn
30 Chương 30: Bữa cơm gia đình
31 Chương 31: Người đàn ông trong ký ức
32 Chương 32: Lion
33 Chương 33: Âm thầm quan tâm
34 Chương 34: Cindy
35 Chương 35: Chị gái cực kỳ ngầu
36 Chương 36: Áp đặt mọi thứ
37 Chương 37: Nỗi lòng người cha
38 Chương 38: Năm mới vui vẻ
39 Chương 39: Hèn vì bạn
40 Chương 40: Thôi miên
41 Chương 41: Bắt gian
42 Chương 42: Sự thật về Thôi Quốc Huy
43 Chương 43: Người khả nghi
44 Chương 44: Đổ lỗi
45 Chương 45: Chấp nhận buông tay
46 Chương 46: Yêu thầm
47 Chương 47: Biến mất
48 Chương 48: Nhớ lại (1)
49 Chương 49: Nhớ lại (2)
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Chương 1: Tai nạn
2
Chương 2: Tìm việc làm
3
Chương 3: Gặp lại
4
Chương 4: Anh họ
5
Chương 5: Sao chổi
6
Chương 6: Đi làm chuyện xấu
7
Chương 7: Đe dọa
8
Chương 8: Thôi Quốc Huy
9
Chương 9: Trừng trị kẻ bắt nạt
10
Chương 10: Không cần liêm sỉ
11
Chương 11: Công tư phân minh
12
Chương 12: Dự cảm không lành
13
Chương 13: Bị vu oan
14
Chương 14: Ghen tị
15
Chương 15: Chị đại
16
Chương 16: Ghi nợ
17
Chương 17: Phú bà
18
Chương 18: Thất tình
19
Chương 19: Cảm động
20
Chương 20: Cao Sơn Hải
21
Chương 21: Khó chịu
22
Chương 22: Đính hôn
23
Chương 23: Bạn gái cũ
24
Chương 24: Anh xin lỗi!
25
Chương 25: Tấm ảnh
26
Chương 26: Chó ngoan của em
27
Chương 27: Hồn bay phách lạc
28
Chương 28: Suy nghĩ cho cô
29
Chương 29: Cô đơn
30
Chương 30: Bữa cơm gia đình
31
Chương 31: Người đàn ông trong ký ức
32
Chương 32: Lion
33
Chương 33: Âm thầm quan tâm
34
Chương 34: Cindy
35
Chương 35: Chị gái cực kỳ ngầu
36
Chương 36: Áp đặt mọi thứ
37
Chương 37: Nỗi lòng người cha
38
Chương 38: Năm mới vui vẻ
39
Chương 39: Hèn vì bạn
40
Chương 40: Thôi miên
41
Chương 41: Bắt gian
42
Chương 42: Sự thật về Thôi Quốc Huy
43
Chương 43: Người khả nghi
44
Chương 44: Đổ lỗi
45
Chương 45: Chấp nhận buông tay
46
Chương 46: Yêu thầm
47
Chương 47: Biến mất
48
Chương 48: Nhớ lại (1)
49
Chương 49: Nhớ lại (2)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play