Tại một quán cà phê nhỏ nhắn nằm khuất trong một góc phố ở Thượng Hải, không khí ấm áp của mùa thu như vây quanh từng góc nhỏ. Những tia nắng yếu ớt của buổi chiều hắt qua cửa kính, phủ lên mặt bàn gỗ cũ kỹ những vệt sáng mờ nhạt. Bên trong quán, Hạ Hải Lam ngồi tựa vào chiếc ghế gỗ mềm mại, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, với vẻ tò mò. Mái tóc dài của cô xõa xuống vai, làn da sáng mịn như ngọc, đôi mắt to tròn làm cho khuôn mặt thêm phần xinh đẹp
Hạ Hải Lam là con thứ hai của gia tộc Hạ, sinh ra Trung Quốc nhưng lại định cư ở Mỹ từ khi cô còn nhỏ. Thời gian gần đây, vì một lý do đặt biệt nên cô muốn quay về Trung Quốc, cũng để tìm hiểu sâu hơn về gia tộc Hạ mà cô chưa từng hiểu hết.
Ngồi đối diện Hạ Hải Lam là Diêu Quang, người bạn thân của cô. Diêu Quang luôn là sống ở Trung Quốc nhưng khi rảnh lại thường sang Mỹ để thăm cô, khiến cả hai trở nên rất thân thiết. Cô nàng cao ráo, tóc ngắn và luôn mang vẻ ngoài mạnh mẽ nhưng lại rất ấm áp với người thân.
Diêu Quang chăm chú nhìn Hải Lam, nụ cười của cô có chút trêu đùa, rồi bất ngờ lên tiếng.
_"Sao đột nhiên cậu lại muốn quay về Trung Quốc vậy?"
Hải Lam quay sang nhìn Diêu Quang, vừa khuấy ly trà sữa trên bàn vừa nói.
_"Không biết nói sao nữa. Chắc là vì trai Trung Quốc đẹp... Chắc vậy"
Diêu Quang không nhịn được phụt cười.
_"Trời đất, chỉ vì vậy mà cậu quay về sao?"
Hải Lam chớp mắt, nhìn Diêu Quang mím môi lộ vẽ rõ bất mãn
_"Chứ sao nữa. Tớ sinh ra ở đây mà ba mẹ lại quăng tớ sang bên Mỹ. Hừ, bên đó chán muốn chết!"
Diêu Quang thấy Hạ Hải Lam hừng hực lửa giần liền cho cô ăn một muỗng bánh, sau đó Diêu Quang dỗ cô.
_"Được rồi được rồi đừng giận nữa. Hay tớ đưa cậu đi ngăm trai đẹp chịu không?"
Hạ Hải Lam nhai nhai chiếc bánh, liếm môi rồi nói nhỏ
_"Ở đây cũng có trai đẹp mà"
Vừa nói Hạ Hải Lam vừa đưa mắt nhìn mấy anh bàn bên cạnh. Người thì nhuộm tóc bạc, người thì chẻ hai mái, người thì mặt đồ rất là phong cách. Diêu Quang xua tay nói
_"Đây thì đã là gì chứ. Trai ở Ám Nguyệt đẹp gấp mười lần họ"
Hạ Hải Lam ngậm ống hút nhướn mày, Diêu Quang liền kéo cô đứng dậy sau đó nói.
_"Đi, để người chị em này dẫn cậu đi mở mang tầm mắt"
Ánh nắng chiều ngã màu, tạo nên một bức tranh phong cảnh sinh động, Diêu Quang khoác lên mình chiếc áo khoát da ôm sát, tôn lên dáng người khỏe khoắn và cá tính còn Hạ Hải Lam theo sau, tay vẫn cầm cốc trà sữa.
Chiếc mô tô phân khối lớn của Diêu Quang đỗ ngay trước cửa, trông nó sang trọng và rất đắc tiền khiến mọi ánh mắt phải ngoái nhìn. Diêu Quang ngồi lên ghế trước, ngoắc tay gọi Hải Lam:
_"Lên đi, tiểu thư. Tối nay, tớ sẽ đưa cậu đến thiên đường của cái đẹp"
Hải Lam bật cười, bước tới ngồi sau, tay ôm lấy eo Diêu Quang. Cô đội mũ bảo hiểm rồi phấn khích nói.
_"Chạy nhanh lên, tớ không muốn bị tuột lại đâu đó"
Diêu Quang nổ máy, tiếng động cơ vang dội cả con phố. Cô quay đầu cười với Hải Lam rồi đáp
_"Yên tâm, tay lái của tớ không bao giờ khiến cậu thất vọng đâu."
Chiếc xe lao vút trên con đường rộng lớn, ánh đèn đường hai bên lấp lánh phản chiếu trên mặt kính. Gió lùa qua tóc, mang theo cảm giác tự do và phấn khích.
_"CẬU ĐÚNG LÀ TAY LÁI XUẤT SẮC!!" Hải Lam hét lên qua tiếng gió.
_"ĐƯƠNG NHIÊN RỒI!!" Diêu Quang hét lại, tiếng cười vang lên.
Chẳng bao lâu sau, hai cô nàng đã dừng lại trước cổng Ám Nguyệt. Bên ngoài được thiết kế rất sang trọng không kém phần hiện đại, toát lên vẻ đầy xa hoa và cám dỗ.
Bước xuống xe, Diêu Quang cởi mũ bảo hiểm của mình, rồi cởi luôn cho Hải Lam, sau đó Diêu Quang dắt tay Hải Lam tiến vào bên trong. Hạ Hải Lam tò mò nhìn xung quanh, Diêu Quang thản nhiên tiến đến quầy tiếp tân, nơi một người đàn ông lịch lãm trong bộ vest đen đứng chờ.
_"Chào, mang cho tôi mấy anh trai đẹp có cơ bụng, đêm nay tôi muốn chơi chật vui" Diêu Quang nói, giọng điệu đầy tự tin.
Người đàn ông lịch sự cúi đầu
_"Vâng, mời cô vào trong, tôi sẽ sắp xếp ngay.”
Diêu Quang nháy mắt với Hải Lam, cười khúc khích
_"Đi thôi, cậu chuẩn bị sức đi, mấy anh trai ở đây nhiệt tình lắm đấy"
Hải Lam bật cười, nhưng trong lòng không khỏi có chút hồi hộp. Liệu điều gì đang đợi cô ở phía trước trong thế giới hào nhoáng nhưng đầy bí ẩn này?
Tiếng nhạc sôi động vang vọng khắp không gian, những ánh đèn màu chớp nháy tạo nên một bầu không khí náo nhiệt đến mê hoặc. Hải Lam và Diêu Quang đang đứng nhún nhảy, vui vẻ với mấy anh chàng đẹp trai. Hải Lam mỉm cười vui vẻ đưa ly cocktail lên uống, còn Diêu Quang thì cười khúc khích trước một câu chuyện đùa của anh chàng bên cạnh.
Cả hai hòa mình vào những điệu nhạc sôi động. Hạ Hải Lam không nhịn được thốt lên.
_"Oa, đẹp trai quá đi, còn có cơ bụng tám múi nữa chứ! Trai Mỹ cũng không sánh bằng đâu nha!"
_"Cậu vui là được"
_"Haha!"
-------
Vương Thần Uy ngồi lặng lẽ trên chiếc sofa bọc da cao cấp, nhấp một ngụm rượu. Qua lớp kính trong suốt, hắn có thể quan sát toàn bộ khung cảnh bên dưới. Ánh mắt hắn vô tình dừng lại trên hình bóng của Hải Lam đang nhảy múa.
Thần Uy uống cạn ly rượu đỏ, đôi mắt sắc bén không rời khỏi cô gái ấy đặt biệt là vòng eo nhỏ nhắn đang lắc lư. Dáng vẻ thoải mái, tự nhiên nhưng không kém phần quyến rũ của cô khiến hắn cảm thấy quen thuộc, một cảm giác kỳ lạ mà hắn không thể diễn tả thành lời.
Trương Hạo ngồi bên cạnh nhận ra ánh mắt khác lạ của Thần Uy, liền nghiêng người hỏi nhìn theo ánh mắt của hắn, chợt nhận ra Vương Thần Uy đang nhìn ai, sau đó hỏi.
_"Hứng thú à?"
Thần Uy không trả lời, chỉ im lặng rót cho bản thân một ly rượu, ánh mắt càng thêm sâu thẳm.
Tạ Kiên cũng liếc nhìn theo ánh mắt của hắn, nhanh chóng phát hiện mục tiêu mà Thần Uy đang quan sát. Anh ta ngẫm nghĩ một chút sau đó bật cười
_"Lần đầu tiên thấy cậu chủ động để ý một cô gái đó nha"
_"Nhưng để tôi nói trước, cô gái ấy hình như là người mà Kiếm Phong đang theo đuổi."
Trương Hạo nghe thế liền nhướng mày, giọng có chút tò mò
_"Thật sao?"
Tạ Kiên gật đầu, tay vuốt ve cô gái bên cạnh sau đó giọng có phần nghiêm túc kể lại
_"Nghe bảo gần đây cậu ta đang theo đuổi vị tiểu thư của Hạ gia, nhưng bị từ chối không biết bao nhiêu lần. Nếu tôi không nhầm thì chính là cô gái đang nhảy kia."
Anh ta quay lại nhìn Thần Uy, nửa đùa nửa thật:
_"Thần Uy à, cậu cũng đừng cướp mối của anh em chứ."
Thần Uy nghe đến đây, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh lùng. Hắn không nói gì, nhưng ánh mắt lại càng chăm chú hơn, như đang cân nhắc điều gì đó.
Lúc đầu, hắn chỉ cảm thấy cô gái này có chút mới mẻ, nhưng giờ đây, sau khi nghe những lời của Tạ Kiên, hắn lại càng thêm tò mò và hứng thú.
Updated 64 Episodes
Comments