Ái Tình Chiếm Đoạt: Em Mãi Mãi Thuộc Về Tôi
Hộp đêm Ám Nguyệt nằm lặng lẽ giữa những con phố xa hoa của thành phố Thượng Hải, nơi ánh đèn lấp lánh tạo nên một không gian đầy hư hỏng, náo nhiệt. Mùi nước hoa quý phái hòa quyện với hơi rượu ngọt ngào làm cho nơi đây được nổi tiếng với cái biệt danh là nơi tụ tập của các thiếu gia ăn chơi.
Giữa không gian huy hoàng đó, một người đàn ông ngồi yên lặng. Người đàn ông đó rất đẹp, khuôn mặt không góc chết, cơ thể săn chắc, vai rộng, chân dài, là mẫu hình mà người phụ nữ nào cũng mong muốn. Hắn là Vương Thần Uy, một trong sáu Lục Vương quyền lực nhất Thượng Hải. Sự hiện diện của hắn như một ngọn lửa không thể tắt, thu hút ánh nhìn của mọi người, nhưng lại lạnh lùng giống như một khối băng không thể xâm nhập. Đặt biệt là đôi mắt tối đen như vực thẳm, ánh lên vẻ tĩnh lặng không thể đoán trước.
Xung quanh hắn là những cô gái xinh đẹp, ăn mặc quyến rũ, cố gắng lướt qua những bước đi mềm mại để thu hút sự chú ý. Nhưng tất cả sự nỗ lực của họ đều vô nghĩa, bởi dường như người đàn ông này không mảy may quan tâm. Đôi tay của hắn chỉ lặng lẽ nâng ly rượu đỏ sóng sánh lên, ánh sáng của ly rượu phản chiếu trong đôi mắt hắn khiến hắn thêm phần bí ẩn.
Khu vực trên lầu của Ám Nguyệt là nơi hội tụ của những kẻ đứng đầu, những gương mặt quen thuộc của Lục Vương. Bên cạnh là hai người đàn ông toả ra khí chất cũng không kém, cũng là một trong những người đứng đầu của Lục Vương. Tạ Kiên và Trương Hạo, họ cùng ngồi với Vương Thần Uy trong im lặng, mỗi người trong họ đều mang một sức hút không thể phủ nhận. Những lời nói của họ là những chỉ thị quyết định trong thế giới ngầm, có thể thay đổi vận mệnh của cả thành phố.
Vương Thần Uy nhắm mắt, thả mình trong cảm giác say mê của rượu, môi mím lại, không một âm thanh thoát ra. Hắn giống như một con sói cô độc, nơi quyền lực quyết định tất cả mọi thứ, nhưng lại không thể mang đến sự thỏa mãn trọn vẹn. Ánh mắt hắn lướt qua những khuôn mặt xung quanh, không ai dám cất lời, bởi lẽ trong bóng tối của hắn, không ai có thể đứng vững.
Tạ Kiên mang dáng vẻ hào hoa, thoải mái ngả người vào ghế, mỗi tay ôm một cô gái trẻ xinh đẹp, vẻ mặt anh ta không che giấu nổi sự vui vẻ và lãng mạn. Khác với sự lạnh lùng của Thần Uy, Tạ Kiên là hình mẫu của một kẻ đào hoa, luôn thu hút sự của các cô gái xung quanh.
Ngồi cạnh Thần Uy là Trương Hạo. Anh ta im lặng ánh mắt sắc bén, chỉ thỉnh thoảng nói vài ba câu với Thần Uy. Không khí giữa họ là sự im lặng nặng nề, và mùi tiền bay phấp phới. Cuối cùng, Trương Hạo lên tiếng, giọng nói của anh trầm ấm nhưng mang theo một chút đùa cợt, vừa đủ để phá vỡ sự yên lặng.
_"Nghe nói buổi bán đấu giá sắp diễn ra trong hai ngày nữa, cậu tính làm gì, Thần Uy?"
Vương Thần Uy nhướng mày, nhìn hắn với một ánh mắt lạnh lẽo như thể không gì có thể làm hắn dao động. Hắn nhếch môi cười nhạt, âm thanh trầm đục vang lên giữa không gian.
_"Riêng tôi thì muốn cướp hết."
Tạ Kiên, đang thưởng thức nụ hôn ngọt ngào từ hai cô gái, không thể không nhướng mày, một biểu cảm bất ngờ thoáng qua trên khuôn mặt hắn.
_"Cậu không tự đấu giá à?" Tạ Kiên hỏi, giọng đầy sự tò mò.
Vương Thần Uy khẽ nhíu mày. Hắn là kiểu người như vậy, không thích bàn về chuyện tiền bạc hay những thứ hời hợt. Nếu hắn muốn cái gì, thích cái gì hắn sẽ tự tay cướp lấy. Chỉ cần là thứ mà hắn hứng thú, thì có là trời cũng không cứu được
Trương Hạo, ngồi kế bên, nhấp một ngụm rượu, rồi cười khẽ. Giọng nói của anh nhẹ nhàng, vừa nghiêm túc.
_"Vậy lần này tôi tham gia với cậu."
Cả ba người đàn ông đều có sự kiêu hãnh riêng biệt. Trương Hạo không bao giờ ngại tham gia vào những trò chơi nguy hiểm với Thần Uy, còn Tạ Kiên lại không quan tâm đến chuyện cướp giật này vì anh ta có tiền, lại thích sử dụng tiền của mình một cách hoan phí. Vừa hôn một cô gái, Tạ Kiên liền cười cợt rồi lên tiếng trêu chọc.
_"Thôi, tôi không tham gia đâu, kiểu gì các cậu lại chẳng giết người. Năm nay tôi ăn chay niệm phật rồi."
Tạ Kiên nói xong, khẽ liếc qua Thần Uy một chút rồi chuyển chủ đề.
_"Này Thần Uy, tôi thề là các cô gái trong căn phòng này sắp chảy nước miếng hết cả rồi! Cậu không thấy ánh mắt họ nhìn cậu kìa? Lạnh lùng quá cũng không tốt đâu."
_"Hay cậu là hoà thượng à?"
Vừa dứt câu, Trương Hạo vốn lạnh lùng điềm tĩnh cũng bị chọc cho bật cười thành tiếng. Anh che miệng lại cố gắng không cười. Còn Thần Uy nhàn nhạt liếc Tạ Kiên một cái, sau đó cầm lấy ly rượu lắc nhẹ. Tạ Kiên nói tiếp
_"Được rồi biết Vương Thần cậu thích phụ nữ eo nhỏ đúng không?"
_"Quản lý!"
_"Gọi cho tôi thật nhiều cô em eo nhỏ đến đây!"
Người quản lý ngay lập tức gật đầu sau đó ra ngoài, khoảng năm phút sau anh ta liền dẫn vào một vài cô gái xinh đẹp chân dài đến, họ khi thấy Vương Thần Uy sắc mặt liền rạng rỡ. Người quản lý giới thiệu.
_"Tạ Thiếu, Vương Thiếu, đây đều là những cô gái mới nhất ở đây, bảo đảm là hàng sạch sẽ. Các ngài cứ thoải mái vui vẻ, tôi xin phép"
Nói xong anh ta liền cẩn trọng ra ngoài.
Tạ Kiên huýt sáo nhìn Thần Uy.
_"Này, cậu thấy sao? Tôi thấy toàn là mỹ nhân không đấy, cậu không tính chọn một em à?"
_"..."
Mắt Vương Thần Uy liếc nhìn các cô gái sau đó không thèm đếm xỉa, rót rượu.
Tạ Kiên: "..."
Trương Hạo cười vui vẻ, Tạ Kiên như bị vả vào mặt, sau đó Vương Thần Uy mới lên tiếng.
_"Eo con voi"
Tạ Kiên thở hắt một hơi rồi nhún vai, sau đó lấy một ly rượu, uống một hơi rồi mới nói.
_"Nào mấy em, cậu ta không thích chơi thì để anh chơi với mấy em. Nào lại đây"
_"Này Trương Hạo, cậu muốn không".
_"Tôi từ chối"
_"..."
_"Hai cái tên hoà thượng này!"
...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...
Đọc tại Novel toon để tương tác với tác giả
Updated 64 Episodes
Comments
Ù
.
2025-03-13
0