- Buổi thí luyện ngày hôm nay sẽ quyết định các ngươi có thể bước chân vào Trường Đạo Tông hay không... Ta muốn các ngươi mang đến đây tất cả sức mạnh, tài năng, sự thông minh và lòng dũng cảm!
Trong tiếng hò reo của các sĩ tử trông như sinh viên gặp đa cấp, Chấp Không bắt đầu giải thích về thí luyện. Giống như mọi năm, thí luyện diễn ra trong bí cảnh do chưởng môn và các trưởng lão tạo ra. Bên trong có rất nhiều ma thú và yêu thú cấp thấp, nhiệm vụ là vượt qua chúng để đến lối ra. Tất nhiên là cấm tất cả cách hình thức bay lượn và dịch chuyển.
Mặc Hàm một bên ngồi nghe Chấp Không phổ biến luật rồi khích lệ các sĩ tử, nàng che quạt ngáp mấy tiếng liền. Dù rất muốn gục đầu xuống ngủ nhưng nàng phải cố thức để còn xem bộ dạng nữ chủ thế nào. Chỗ này quá đông, phải chờ lát nữa nàng ấy biểu diễn mới có thể chắc chắn được ai mới là nữ chủ.
Rốt cuộc phần Mặc Hàm mong chờ nhất cũng đến, trận pháp dịch chuyển được các đệ tử Lục Dục phong nhanh chóng triển khai, hơn ngàn sĩ tử được đưa vào trong bí cảnh, trong nháy mắt chỉ còn lại hơn chục đệ tử trên sân. Các đệ tử Lục Dục phong lại tiếp tục bày trận để phát sóng trực tiếp toàn bộ những gì diễn ra trong cho ban giám khảo xem.
Mặc Hàm nhìn chằm chằm vào những chiếc gương đồng lơ lửng trên không trung, cố gắng tìm một hình bóng mà bản thân chưa từng thấy.
- Mặc Hàm nhà ta để ý ai rồi sao?
Mặc Hàm nhìn về hướng phát ra âm thanh, là Tuý Ngã, sư tỷ của nguyên chủ. Tuý Ngã nở nụ cười yêu mị, mắt hồ ly hơi nheo nheo, ẩn ý mà hướng về phía Mặc Hàm.
- Sư tỷ có ý gì đây?
Mặc Hàm hỏi ngược, nàng cũng thực sự không rõ cái từ "để ý" trong lời của Tuý Ngã nghĩa là có crush hay chỉ là nhắm được ai đó làm đồ đệ mình. Tuý Ngã không đáp, chỉ làm một bộ dáng "ta đây nhìn thấu hồng trần".
Chẳng thèm quan tâm đến Tuý Ngã nữa, Mặc Hàm lại nhìn vào những chiếc gương đồng đang phản chiếu quang cảnh buổi thí luyện. Mất một lúc để đám sĩ tử thích ứng với không gian mới. Họ bắt đầu lao về phía trước như những mũi tên.
Đột nhiên mấy kẻ dẫn đầu vấp phải thứ gì đó và ngã xuống.
- Ồ, là trận pháp trói chân, nhanh như vậy đã có thể bày trận, đáng khen nha.
Tuý Ngã không khỏi cảm thán, Lục Dục phong của nàng ta chủ yếu chuyên về trận pháp, tất nhiên sẽ lưu ý những trường hợp này. Nói về Trường Đạo Tông, mỗi phong đều sẽ chuyên về một mảng riêng, như một tập đoàn có CEO là trưởng môn, các giám đốc phía dưới là trưởng lão. Bát Khổ phong là vua chúa trong mảng luyện đan, nổi danh khắp tu chân giới. Thiên Ý phong do chưởng môn trực tiếp cai quản, tập trung vào kiếm đạo. Còn Thất Tình phong thuần về điều khiển dòng chảy linh khí trong cơ thể, gọi là ngự khí, hiểu đơn giản là tập trung vào linh lực, biến nó thành sức mạnh nội lực và hoàn toàn chỉ dùng nó để chiến đấu, không cần động đến vũ khí hay chú pháp.
Tuy thế nhưng tính khí các tiên quân mỗi người mỗi khác, thành ra thiên hạ truyền tai nhau mấy câu nói: "Nhất Niệm Quân chỉ thu kẻ mưu lược, Phong Hoa Quân không từ kẻ hiểu biết, Tiêu Dao Quân không nhận kẻ tẻ nhạt." Không nhắc đến Ngạo Quân là bởi nhiều năm qua không một đệ tử nào tiến vào được Thất Tình phong. Đệ tử thường đã không có, càng đừng nói đến đệ tử chân truyền.
Đối với thí luyện lần này, trong nguyên tác, Ngạo Quân không hề có ý nhận đệ tử, là chưởng môn nhìn thấy một tài năng xuất chúng trong điều khiển dòng khí nên đưa nàng vào dưới trướng Mặc Hàm. Dẫu sao nguyên chủ cũng đã đạt đến Độ Kiếp, nếu nàng không có đệ tử chân truyền, sau khi phi thăng sẽ không còn người dẫn dắt Thất Tình phong.
- Có người tiến vào ải thứ hai rồi kìa.
Có một đệ tử kinh hô. Bên trong gương đồng phản chiếu hình ảnh một nam tử mặc lam bào, gương mặt tuấn tú, mắt hẹp dài câu hồn đoạt phách, phía đuôi mắt còn có một nốt ruồi. Nếu nàng không nhầm thì đây là người sẽ trở thành đệ tử chân truyền của Tuý Ngã, hắn cũng là kẻ đã dùng trận pháp trói chân, tên là Lý Tuấn Lãng.
Ải thứ hai được bố trí rất nhiều ma thú, không giống như ải đầu chỉ để các sĩ tử khởi động, tương tác nhẹ nhàng, công nghệ VAR với nhau.
Theo sau Lý Tuấn Lãng là một nữ tử diễm lệ, được bao bọc bởi một tầng khí lạnh, vừa nhìn liền biết băng sơn mỹ nhân. Mặc Hàm có chút ngờ ngợ, theo nguyên tác thì đây hẳn là nữ chủ nhưng dáng vẻ của nàng khác xa với tưởng tượng. Trong sách miêu tả, tuy nữ chủ mang linh căn hệ băng nhưng là một cục bông ấm áp, dễ thương. Người trước mắt tựa hồ giống nữ chủ về cuối truyện hơn, sau khi nếm trải tất thảy đau khổ phải biến thành bộ dạng âm lãnh tuyệt tình, cùng với Mặc Hàm trong nguyên tác không khác là bao.
Một con ma thú lao về phía nữ tử xé tan dòng suy nghĩ của Mặc Hàm, nữ tử kia không hề vội vàng mà vung tay, những bức tường băng xuất hiện, vây khốn con ma thú tội nghiệp. Qua vài tiếng thét chói tai, tường băng vỡ vụn, lộ ra ma thú mình đầy những gai nhọn bằng băng cắm sâu vào da thịt, máu tuôn ra như suối.
Ma thú ăn đau thì càng thêm điên cuồng, nó lao về phía nữ tử, định vồ lấy nhưng nàng ta chỉ nhẹ nhàng nhảy lên né tránh. Nữ tử sau khi đáp đất cũng không cho ma thú kia một ánh mắt, chỉ tập trung phủi đi bụi đất trên người.
Khi ma thú lại định tấn công lần nữa, nữ tử đưa tay chỉ lên trời, hàng ngàn mũi tên băng rơi xuống như mưa. Đây là chiêu Băng Vũ thường xuyên được nữ chủ sử dụng còn ban nãy là Băng Ngục, không nghi ngờ gì nữa, người mang một thân hắc y, cao lãnh không thể với này là nữ chủ. Ma thú ngã xuống, nàng ta cũng xoay lưng rời đi, vẻ mặt thờ ơ như thể âm thanh ầm ầm khi cơ thể đồ sộ của ma thú đáp đất không phải do nàng gây ra.
- Nàng ta khá giỏi ngự khí đấy chứ, Mặc Hàm, ngươi thấy sao?
Chưởng môn nói với Mặc Hàm, ý tứ rõ ràng, hắn đang nhắc nàng chuyện nhận đệ tử. Thấy nàng chăm chú nhìn nữ tử kia, không nghe thấy hắn nói gì, thì liền biết được câu trả lời. Mặc Hàm trong mắt hắn là người hiếm khi nhìn ai đó đến xuất thần như thế, nếu có thì một là tán thưởng, hai là muốn lấy mạng kẻ đó. Tuý Ngã bên cạnh đáy mắt lại trào dâng ý cười, nàng ta đối với những thay đổi của Mặc Hàm cực kỳ hứng thú, trong lòng hẳn đang suy tính cách để thăm dò vị Ngạo Quân này.
Trong bí cảnh, hắc y nữ tử đã đuổi kịp Lý Tuấn Lãng. Vừa thấy nàng, đôi mắt Lý Tuấn Lãng thoáng qua chút kinh ngạc, rồi ngay lật tức hắn hướng nàng cười đến xán lạn.
- Tiểu mỹ nhân đuổi kịp rồi sao? Xin lỗi vì lúc nãy ca ca đây đã dùng thuật trói chân với muội nha.
Hắc y nữ tử nhìn hắn, đáy mắt có chút khinh thường, miệng lẩm bẩm, nhìn khẩu hình thì chắc là "đồ đần". Rồi không đợi hắn nói thêm gì, nàng đã vọt lên trước hắn. Hai người không nói không rằng mà đồng hành cùng nhau, trên đường gặp ma thú thì Lý Tuấn Lãng đều chỉ dùng trận pháp trói chân chúng lại. Lý Tuấn Lãng trong lòng có tính toán, hắn không tiêu diệt ma thú lấy ma hạch. Hắn không muốn tốn sức ở đây vì chút lợi ích cỏn con ấy, hơn nữa hắn phải cho đám ma thú ấy sống để lát còn giữ chân những kẻ đến sau.
Hắc y nữ tử sau khi biểu diễn một màn kia cũng không tốn sức thêm nữa, giống như Lý Tuấn Lãng, chỉ dùng băng thuật cản bước di chuyển rồi nhanh chóng tiến thẳng đến ải ba.
Updated 22 Episodes
Comments