Ải ba không giống các ải khác kiểm tra sức mạnh của sĩ tử, ải này sinh ra để đánh giá kiến thức của họ. Vượt qua khu rừng ở ải hai là đến trước một toà kiến trúc cổ, qua liền mấy gian nhà sơn son thiếp vàng mới đến nơi diễn ra thí luyện ải ba.
Sân trong đã có mấy phu tử chờ sẵn, hai người lễ phép cúi chào, họ biết có khả năng đây sẽ là người dạy dỗ họ trong tương lai. Ở Trường Đạo Tông, các trưởng lão và chưởng môn chỉ trực tiếp dạy dỗ đệ tử chân truyền sẽ kế thừa vị trí của họ, còn những đệ tử khác đều do các phu tử dạy dỗ. Ngoài ra, tiên học lễ hậu học văn, đệ tử Trường Đạo Tông còn được dạy lễ nghĩa và cả chữ viết. Trường tốt bao luôn cả kĩ năng mềm lẫn kĩ năng cứng. Các phu tử cũng là cao thủ nhưng cao nhất cũng chỉ đến Nguyên Anh, mà tiên quân của bọn họ thì thấp nhất cũng đã Hoá Thần trung kỳ.
Khi hắc y nữ tử và Lý Tuấn Lãng bước vào đã nhận được không ít ánh mắt dò xét của các phu tử. Qua một hồi im lặng, một phu tử bước lên trước mặt hai người, dõng dạc tuyên bố luật. Để qua được ải ba cần phải nhận biết và nêu ra các thành phần của tám trong số mười đan dược mà phu tử đưa cho.
Mặc Hàm ở bên ngoài quan sát cũng không khỏi ngán ngẩm, trải qua mấy năm giáo dục phổ thông, kinh qua không ít khổ đau nhưng chỉ có hoá học và câu chuyện phân biệt lọ mất nhãn là khiến nàng sợ phải nhớ lại. Không ngờ tu chân giới cũng có hình thức tra tấn tương tự thế này, hoặc là nói, tác giả biết cách gieo rắc đau khổ, kẻ tổn thương lại muốn làm tổn thương người khác.
Phu tử vỗ vỗ tay, hai chiếc bàn gỗ xuất hiện trước mặt hắc y nữ tử và Lý Tuấn Lãng, trên bàn là mười chiếc đĩa có đánh số, mười viên đan được tròn xoe nằm bên trong, phía dưới mỗi đĩa là một tờ giấy. Phu tử lại búng tay, trên bàn xuất hiện thêm nghiên mực và bút lông.
- Các ngươi có thời gian một nén nhang để hoàn thành.
Dứt lời, phu tử chỉ vào chiếc lư hương bằng đồng ở chính giữa sân, một que nhang trồi lên từ đáy lư hương và bắt đầu cháy. Nữ tử kia cùng Lý Tuấn Lãng đều không nhanh không chậm mà nhấc bút, tao nhã chấm đầu bút vào nghiên mực. Dựa vào quan sát màu sắc và mùi hương của đan dược đã có thể nhận biết được vài loại rồi. Ví dụ như viên màu vàng kim, có mùi hắc là một loại đan dược trị độc.
Mặc Hàm không rõ về mấy thứ này, tự cảm thấy may mắn vì nguyên chủ đã sớm thay mình đi thi, thay mình tu luyện một thân tu vi Độ Kiếp không ai dám chọc. Chuyện xấu nguyên chủ làm với nữ chủ cũng đã vì nàng xuyên đến đúng lúc mà bay sạch. Có thể nói tương lai của nàng là một đường hoa nở.
Suy nghĩ vẩn vơ một hồi thì thời gian một nén nhang cũng kết thúc. Mặc Hàm nhìn hắc y nữ tử vừa vặn nhấc bút, gác bên nghiên mực, phong thái ưu nhã, đáy lòng không khỏi nổi lên cảm giác ngứa ngáy, thực muốn vuốt ve cưng nựng như mèo nhỏ, bây giờ trông nữ tử này rất giống con mèo Anh lông dài nàng từng nuôi.
Phu tử hô hết thời gian, hai chiếc bàn biến mất, chỉ còn những tờ giấy theo thứ tự mà bay đến trước mặt một phu tử khác. Hắn nhìn một lượt rồi gật đầu tán thưởng với hai sĩ tử tài năng.
- Đều đúng hết, khá lắm!
Lý Tuấn Lãng liếc nữ tử bên cạnh một cái, nở nụ cười khen ngợi, nàng như cũ lạnh lùng, những vẫn gật đầu với hắn cho có lệ.
Mặc Hàm rơi vào trầm tư trong ít phút, trong nguyên tác nữ chủ không giỏi khoản này lắm, chỉ vừa đủ đậu, thế nào bây giờ lại ăn điểm tuyệt đối rồi? Phong thái nữ chủ hiện tại cũng khác, giống như là nàng ấy... trọng sinh? Mặc Hàm dành cho bản thân một phút mặc niệm, nếu tiểu tổ tông của nàng thực sự trọng sinh thì với từng ấy hận thù, khả năng bị xiên một lần nữa là rất cao. Cơ mà, nếu nàng ấy vẫn lựa chọn con đường tu tiên như cũ vậy thì ắt hẳn có lí do nào đó, ví dụ như là nàng ấy không còn sức mạnh như kiếp trước nữa... Nghĩ đến đây Mặc Hàm mới nhớ ra bản thân bỏ qua quá nhiều tình tiết ở giữa nên không biết được nữ chủ vì sao mà đoạ ma, chỉ dựa vào mấy chương cuối mà phỏng đoán nó có liên quan đến nguyên chủ.
Nghĩ một hồi, nàng quyết định quăng hết thảy ra sau đầu, mặc kệ là sóng gió thế nào, nước chưa đến chân thì vội nhảy làm gì, nàng còn biết bơi, biết lặn cơ. Cứ làm một người thư giãn thì cuộc sống sẽ thư giãn thôi, đời thay đổi khi ta đổi thay mà.
Rốt cuộc đến với phần thú vị nhất của thí luyện, chính là ải bốn, cũng là ải cuối cùng. Khi rời khỏi ải ba, hắc y nữ tử đi một đường thẳng đến hang động, nơi diễn ra thí luyện ải bốn. Lý Tuấn Lãng vẫn như chiếc đuổi lẽo đẽo theo sau nàng, cùng nhau tiến sâu vào hang động.
Càng đi vào bên trong thì hang động càng rộng lớn, đến khi gặp một ông lão râu tóc bạc phơ đang ngồi câu cá, trước mặt ông là một hồ nước lớn. Không cần nói cũng biết ông lão ấy là một phu tử, người sẽ chịu trách nhiệm cho phần thí luyện cuối cùng này.
- Nhanh hơn ta tưởng đấy.
Rồi phu tử đứng dậy, vuốt bộ râu trắng của mình, ánh mắt dán trên người hai sĩ tử mà đánh giá, cảnh tượng tương tự lúc nãy.
- Hai hạt giống tốt!
Phu tử gật gù khen ngợi. Nói đoạn, ông giơ về phía hồ nước, phẩy phẩy mấy cái, đá từ đáy hồ lao lên khỏi mặt nước, kết lại thành một chiếc bánh chả khổng lồ đang lơ lửng giữa không trung. Phu tử hướng hai người hất cằm, hai người liền hiểu ý mà nhảy lên.
- Bờ bên kia có lối đi, đó là cửa ra. Khi nào bên trên chỉ còn một người thì cửa sẽ mở.
Hai câu đó chính là bảo hai người tỉ thí giành vị trí hạng nhất. Hắc y nữ tử nhanh như chớp dùng những mũi tên băng đẩy lui Lý Tuấn Lãng. Hắn chạy dọc mép sân đấu, né những mũi tên băng, đồng thời bắt đầu niệm chú. Nàng đoán được ý đồ của hắn, tức tốc dựng một cột băng ngay dưới chân. Lý Tuấn Lãng mang linh căn hệ thổ, đất đá với hắn là món đồ chơi tuỳ ý khống chế.
Lý Tuấn Lãng hạ thấp người, dùng tư thế đứng tấn, rồi vung hai tay đẩy lên, mấy cột đá từ phía dưới như mũi giáo chĩa thẳng vào hắc y nữ tử. Nàng bật lên, lộn một vòng tránh khỏi đợt tấn công, vững vàng đáp trên những cột đá cong vút của Lý Tuấn Lãng. Hắn thấy thế liền mỉm cười như đạt được ý nguyện, một luồng sáng vàng xuất hiện ngay dưới chân nàng.
Lý Tuấn Lãng không giỏi ngự khí như nữ chủ, một chiêu vừa rồi hao tổn của hắn rất nhiều linh lực, nhưng hắn không ngốc, hắn không đơn thuần là tấn công mà là muốn bẫy tiểu mỹ nhân kia. Mà bẫy hắn dùng không phải trận pháp trói chân nhứ ban nãy mà là thuật độn thổ, có thể xuyên qua đất đá. Hắc y nữ tử chợt mất thăng bằng mà ngã xuống, xuyên quá đất đá, rơi xuống nước. Đạt được ý đồ, Lý Tuấn Lãng mỉm cười, hắn chỉnh lại trang phục rồi mới nhìn về phía cửa ra, thấy cửa đã mở. Còn chưa kịp vui mừng thì đã nghe thấy tiếng phu tử nói:
- Ngươi thua.
Lý Tuấn Lãng nghe thế liền có chút kinh ngạc nhưng rất nhanh hắn đã nhận ra mình không còn cảm nhận được khí tức của hắc y nữ tử ở đây nữa. Hắn nhảy xuống bên cạnh phu tử, miệng lẩm bẩm:
- Rõ ràng là nàng chơi xấu, chạy trốn như thế...
Chợt đồng tử hắn co rút, Lý Tuấn Lãng nhìn ra phía cánh cửa đá, nó đã đóng chặt lại, không tiếng động. Hắn cuối cùng cũng hiểu ra luật thực sự của thí luyện ải bốn, vốn không phải là tỉ thí sức mạnh mà là mưu trí. Hắc y nữ tử không đánh bài chuồn, nàng ấy là giả vờ thua.
Phu tử đã nói khi bên trên sân đấu do ông tạo ra chỉ còn một người thì cửa sẽ mở, vậy nên trong lúc hắn đứng ở trên tận hưởng chiến thắng thì đối thủ của hắn đã nhanh chân rời khỏi bí cảnh, trở thành người hạng nhất.
Nhóm người bên ngoài, đặc biệt là Mặc Hàm cực kỳ thưởng thức màn anh em tương tàn của hai người bạn đồng hành. Cũng không thể không nói, nữ chủ quá nhiên là trọng sinh, quá ư là tuyệt tình, thấy trai đẹp không động tâm, cũng không vì chút tình nghĩa mà lung lay. Mặc Hàm đột nhiên lại cảm thấy... nữ chủ thế này mới thực sự ngầu a...
Updated 22 Episodes
Comments