Chương 11: Tham dự yến tiệc Dương phủ

Diệp Cẩn Y khẽ nhíu mày, thoáng chút khó xử, nhưng ngay lập tức nàng lại mỉm cười, ánh mắt trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết.

Lúc này, nàng biết rõ rằng dù thế nào cũng không thể từ chối yêu cầu này, nhất là khi nàng đã lường trước được tầm quan trọng của Dương An Bạch Dật đối với những sự kiện sắp tới.

Một buổi tiệc dưới sự chủ trì của hắn, không chỉ là một cơ hội để củng cố mối quan hệ mà còn có thể là cơ hội để nàng giúp " Tuyết hương trai " phát triển hơn.

- Nếu vậy, tôi xin chấp nhận lời mời của công tử, nhưng hy vọng ngài sẽ không làm tôi thất vọng.

Nàng đáp lời, giọng điệu vừa khéo léo, vừa đầy thách thức, như một ngọn lửa nhỏ nhen nhóm trong không khí. Dương An Bạch Dật nghe xong chỉ nhếch môi một chút, không nói gì thêm, đôi mắt sắc bén nhìn nàng một cách thăm dò.

Hắn không vội vã, nhưng cũng không tỏ ra lạ lẫm trước thái độ này. Diệp Cẩn Y dù vẻ ngoài dịu dàng, nhưng trong lòng lại là một nữ tử kiên cường và hiểu rõ quyền lực mà mình cần nắm giữ.

- Được rồi, tiểu thư. Đến ngày đó, tôi sẽ đến đón nàng.

Dương An Bạch Dật nói, lời lẽ nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự thâm sâu, như thể đang đánh giá từng cử chỉ, từng phản ứng nhỏ nhất của Diệp Cẩn Y.

Cả hai đứng đó, giữa dòng người đông đúc, ánh đèn lấp lánh từ những chiếc đèn lồng phản chiếu trên mặt đất, tạo nên một không khí vừa lạ lùng, vừa đầy sức hút.

Diệp Túc Anh đứng phía sau, nhẹ nhàng gọi tỷ tỷ nhưng không dám tiến tới gần. Cảm giác như có một màn sương mù vây quanh, khiến nàng không thể hiểu hết mọi chuyện đang diễn ra giữa hai người.

- Tỷ tỷ, chúng ta đi thôi.

Diệp Túc Anh gọi nhỏ, ánh mắt lo lắng thoáng qua.

Diệp Cẩn Y không đáp lời ngay mà chỉ khẽ gật đầu, đôi mắt vẫn không rời khỏi Dương An Bạch Dật. Cuối cùng, nàng quay người, nhưng trong khoảnh khắc ấy nàng không thể không cảm thấy sự kỳ lạ trong lòng khi nghĩ đến lời đề nghị của hắn.

------------

Mấy ngày sau, khi buổi tiệc mà Dương An Bạch Dật mời Diệp Cẩn Y đến gần kề, không khí trong nhà Diệp Gia có chút khác biệt. Đỗ Tiện, dù có thể tìm cách tiếp cận như những lần trước, nhưng lần này lại không dám tới gần. Hắn như bị một lực lượng vô hình nào đó giữ lại, tránh Diệp Gia.

Vào một sáng sớm, khi nàng đang ở trong nhà thêu y phục thì người hầu của Dương phủ đến.Mặt người hầu mang theo vẻ nghiêm túc, tay cầm một chiếc hộp lớn.

-Diệp tiếu thư, chủ tử gửi lời mời, và đặc biệt chuẩn bị một bộ trang phục dành riêng cho tiểu thư.

Diệp Cẩn Y thoáng ngạc nhiên, nhưng ánh mắt của nàng không hề dao động. Nàng đã lường trước rằng Dương An Bạch Dật không phải là người dễ dàng buông tha khi đã quyết tâm làm gì. Hắn luôn rất cẩn thận trong mọi chuyện, và nàng không thể phủ nhận sự chú ý mà hắn dành cho mình.

-Không cần đâu, ta có thể tự lo liệu được.Cảm ơn công tử đã nghĩ tới, nhưng ta không thể nhận.

Nàng trả lời, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. Tuy nhiên, người hầu vẫn cúi đầu, không có vẻ gì là sẽ rời đi ngay.

- Diệp tiểu thư, chủ tử đã quyết định. Người nói là tiểu thư sẽ nhận, vì đây là sự tôn trọng mà công tử dành cho tiểu thư.

Lời nói của hắn khiến lòng Diệp Cẩn Y bỗng chốc nặng trĩu. Nàng cảm nhận được sự khăng khăng từ phía Dương An Bạch Dật, và sự kiên quyết của hắn khiến nàng không thể làm gì khác ngoài việc chấp nhận.

- Được rồi, nhưng chỉ một lần này thôi. Ta không muốn để người khác nghĩ rằng ta đang nhận ơn huệ từ công tử quá nhiều.

Diệp Cẩn Y thở dài, quyết định nhận lấy món quà mà Dương An Bạch Dật đã gửi đến, mặc dù trong lòng nàng không hề thoải mãi.

Và rồi, ngày buổi tiệc diễn ra đã đến, chiếc xe ngựa sang trọng với những họa tiết tinh xảo, cột lụa mềm mại, đậu trước cổng Diệp Gia. Những cỗ xe ngựa mà Dương An Bạch Dật sử dụng không bao giờ là những chiếc đơn giản, mà là những cỗ xe thể hiện quyền lực, sự thịnh vượng và sự khác biệt trong giới thượng lưu.

Ngay khi Diệp Cẩn Y bước xuống từ chiếc xe ngựa, ánh mắt của mọi người trong Dương phủ đều đổ dồn về phía nàng. Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nàng vẫn không thể ngừng cảm nhận được sự lạnh lẽo trong không khí.

Dương An Bạch Dật đứng sừng sững ngay lối vào, áo dài trắng như tuyết, phong thái ung dung, một vẻ kiêu hãnh toát lên từ mỗi bước đi của hắn. Hắn nhìn nàng, đôi mắt lạnh lùng nhưng lại không giấu được một tia thăm dò, như thể hắn muốn kiểm tra từng cử chỉ của nàng.

Khi ánh mắt của Diệp Cẩn Y chạm phải hắn, nàng khẽ cúi đầu, đôi mắt đen láy toát lên sự bình thản nhưng cũng ẩn chứa một nỗi lo lắng nhẹ.

Dương An Bạch Dật tiến lại gần, bước chân không vội vã, dáng người cao ráo, khuôn mặt vẫn lạnh lùng nhưng trong đôi mắt ấy lại có một sự chú ý rõ rệt.

- Diệp tiểu thư, xin mời vào trong.

Giọng nói của hắn thanh thoát nhưng mang đầy sức nặng, không phải là sự kính trọng thông thường mà là một thứ quyền lực ngầm, tựa như một lời mời không thể từ chối.

Diệp Cẩn Y nhẹ nhàng bước theo hắn, nhưng trong lòng nàng không khỏi bồn chồn, những ánh mắt dò xét từ những người xung quanh khiến nàng không thể không cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt giữa mình và họ.

Khi nàng bước vào đại sảnh của Dương phủ, một không gian sang trọng, lộng lẫy hiện lên trước mắt. Mọi thứ xung quanh đều toát lên sự quyền quý và giàu có. Những người hầu trong phủ đều mặc đồng phục chỉnh tề, mỗi người đều có vẻ mặt trang nghiêm.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Nàng cứ như con thỏ nhỏ mang một chút lo lắng, thêm một chút suy tư bồn chồn đang bước chân vào hang sói vậy😂😂 Ko biết thỏ này sẽ bị sói ăn lúc nào🤭🤭

2025-02-14

11

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thượng Kinh
2 Chương 2: Dương An Bạch Dật
3 Chương 3: Một lời đã định
4 Chương 4
5 Chương 5: Ta hỏi, cô trả lời
6 Chương 6: Nam nhân chỉ là hoạ
7 Chương 7: Trong nhà giấu mỹ nhân
8 Chương 8: Người đã mất được hai năm rồi
9 Chương 9: Đêm Thượng Kinh rực rỡ
10 Chương 10: Bữa tiệc chỉ riêng ta và ngài ?
11 Chương 11: Tham dự yến tiệc Dương phủ
12 Chương 12: Mỹ nhân giữa chốn phồn vinh
13 Chương 13: Ánh mắt quá khứ
14 Chương 14: Mối lương duyên vừa mở
15 Chương 15: Đồng thiên mê vũ, ghen tỵ bằng mắt
16 Chương 16: Nhất lộ bất cảm
17 Chương 17: Nỗi lòng bất an, tình cảm vô hạn
18 Chương 18: Không tiện đón khách
19 Chương 19: Những kẻ lạ mặt
20 Chương 20: Sự trả thù ngọt ngào
21 Chương 21: Cái giá phải trả
22 Chương 22: Khi tình cảm thành lưới
23 Chương 23: Mồi bẫy đêm tối
24 Chương 24: Mảnh thủy tinh và hy vọng được giải thoát
25 Chương 25: Nàng nhớ hắn
26 Chương 26: Thế tử thượng kinh - Lăng Việt
27 Chương 27: Ghen
28 Chương 28: Bám theo huynh cả đêm không rời
29 Chương 29: Ôm chặt lấy Lăng Việt
30 Chương 30: Mất trí nhớ
31 Chương 31: Sự giúp đỡ
32 Chương 32: Trái tim dần rung động
33 Chương 33: Thổ lộ
34 Chương 34: Trêu ghẹo
35 Chương 35: Muốn gả con gái cho Dương công tử
36 Chương 36: Chàng là của ta
37 Chương 37: Không muốn tỷ tỷ phải buồn
38 Chương 38: Tài hoa xuất chúng
39 Chương 39: Ta không có để ý
40 Chương 40: Ghen
41 Chương 41: Ghen ngược
42 Chương 42: Ngọn núi Bắc Cẩu
43 Chương 43: Thích khách
44 Chương 44: Trị Thương
45 Chương 45: Ta ngủ cùng nàng ?
46 Chương 46: Nhớ lại
47 Chương 47: Hồi Âm
48 Chương 48: Tạm biệt Lăng Việt
49 Chương 49: Thê tử của Lăng Việt
50 Chương 50: Sao có thể nói là bình thường?
51 Chương 51: Không thể quay đầu lại lần nữa
52 Chương 52: Trưởng bối
53 Chương 53: Trong lòng chỉ có nàng
54 Chương 54: Ta chưa từng thích muội
55 Chương 55: Tần Thiên Hoành
56 Chương 56: Tần Gia
57 Chương 57: Gặp lại
58 Chương 58: Nối lại lương duyên
59 Chương 59: Quá khứ và hiện tại
60 Chương 60: Sẽ luôn ở phía sau
61 Chương 61: Tân Lang Tân Nương
62 Chương 62: Động phòng hoa chúc
63 Chương 63: Ngày đã định
64 Chương 64
65 Chương 65: Rất muốn hôn nàng
66 Chương 66: Đừng khóc
67 Chương 67: Sẽ không hối hận vì gặp nàng
68 Chương 68: Có cả thiên hạ nhưng không có được người mình yêu
69 Hồi Kết
Chapter

Updated 69 Episodes

1
Chương 1: Thượng Kinh
2
Chương 2: Dương An Bạch Dật
3
Chương 3: Một lời đã định
4
Chương 4
5
Chương 5: Ta hỏi, cô trả lời
6
Chương 6: Nam nhân chỉ là hoạ
7
Chương 7: Trong nhà giấu mỹ nhân
8
Chương 8: Người đã mất được hai năm rồi
9
Chương 9: Đêm Thượng Kinh rực rỡ
10
Chương 10: Bữa tiệc chỉ riêng ta và ngài ?
11
Chương 11: Tham dự yến tiệc Dương phủ
12
Chương 12: Mỹ nhân giữa chốn phồn vinh
13
Chương 13: Ánh mắt quá khứ
14
Chương 14: Mối lương duyên vừa mở
15
Chương 15: Đồng thiên mê vũ, ghen tỵ bằng mắt
16
Chương 16: Nhất lộ bất cảm
17
Chương 17: Nỗi lòng bất an, tình cảm vô hạn
18
Chương 18: Không tiện đón khách
19
Chương 19: Những kẻ lạ mặt
20
Chương 20: Sự trả thù ngọt ngào
21
Chương 21: Cái giá phải trả
22
Chương 22: Khi tình cảm thành lưới
23
Chương 23: Mồi bẫy đêm tối
24
Chương 24: Mảnh thủy tinh và hy vọng được giải thoát
25
Chương 25: Nàng nhớ hắn
26
Chương 26: Thế tử thượng kinh - Lăng Việt
27
Chương 27: Ghen
28
Chương 28: Bám theo huynh cả đêm không rời
29
Chương 29: Ôm chặt lấy Lăng Việt
30
Chương 30: Mất trí nhớ
31
Chương 31: Sự giúp đỡ
32
Chương 32: Trái tim dần rung động
33
Chương 33: Thổ lộ
34
Chương 34: Trêu ghẹo
35
Chương 35: Muốn gả con gái cho Dương công tử
36
Chương 36: Chàng là của ta
37
Chương 37: Không muốn tỷ tỷ phải buồn
38
Chương 38: Tài hoa xuất chúng
39
Chương 39: Ta không có để ý
40
Chương 40: Ghen
41
Chương 41: Ghen ngược
42
Chương 42: Ngọn núi Bắc Cẩu
43
Chương 43: Thích khách
44
Chương 44: Trị Thương
45
Chương 45: Ta ngủ cùng nàng ?
46
Chương 46: Nhớ lại
47
Chương 47: Hồi Âm
48
Chương 48: Tạm biệt Lăng Việt
49
Chương 49: Thê tử của Lăng Việt
50
Chương 50: Sao có thể nói là bình thường?
51
Chương 51: Không thể quay đầu lại lần nữa
52
Chương 52: Trưởng bối
53
Chương 53: Trong lòng chỉ có nàng
54
Chương 54: Ta chưa từng thích muội
55
Chương 55: Tần Thiên Hoành
56
Chương 56: Tần Gia
57
Chương 57: Gặp lại
58
Chương 58: Nối lại lương duyên
59
Chương 59: Quá khứ và hiện tại
60
Chương 60: Sẽ luôn ở phía sau
61
Chương 61: Tân Lang Tân Nương
62
Chương 62: Động phòng hoa chúc
63
Chương 63: Ngày đã định
64
Chương 64
65
Chương 65: Rất muốn hôn nàng
66
Chương 66: Đừng khóc
67
Chương 67: Sẽ không hối hận vì gặp nàng
68
Chương 68: Có cả thiên hạ nhưng không có được người mình yêu
69
Hồi Kết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play