Thân thể nguyên chủ là thứ nữ phủ Trần tướng quân, Trần Hinh Nhi, bản thân vốn được sủng ái, ngày tháng trôi qua cũng không tệ. Nhân vật xuyên không là một nữ sát thủ thế giới hiện đại, xuyên đến thân thể Trần Thanh Nguyệt đích nữ phủ tướng quân. Đích thứ phân biệt, trong gia đình quyền quý lại càng rõ ràng. Vì thế việc Hinh Nhi được sủng ái, lấn át cả đích nữ Thanh Nguyệt là việc Thanh Nguyệt không thể chấp nhận được. Thanh Nguyệt ghen ghét hồ nháo, lại là cái ngu xuẩn, công khai chèn ép thứ nữ Hinh Nhi nhu nhược, yếu đuối.
Sau bị phụ thân nhốt trong từ đường, uất ức tự tử, khiến nữ sát thủ nhập vào. Thanh Nguyệt sau đó liền trở mình, thay tính đổi nết, dù cũng vẫn mạnh mẽ nhưng thêm phần phóng khoáng bề ngoài. Âm thầm thu phục lòng người, khiến Hinh Nhi bị ghét bỏ, lại âm thầm nguỵ tạo tai nạn hại chết Hinh Nhi. Sau nhờ bản lãnh mạnh mẽ cùng kĩ năng sát thủ, giả trai xông ra chiến trường phò tá Trần tướng, chém đầu tướng giặc, trở về thỉnh tội, không những không bị quở trách còn được ban thưởng, hoàng đế khen ngợi, phong hào đệ nhất nữ tướng, ban hôn làm thái tử phi, sau lên làm hoàng hậu, hưởng thụ độc sủng, mẫu nghi thiên hạ.
Cố Tuyết sau khi tiếp thu kịch bản có chút không hiểu được. Nói thế nào thì cô cũng cảm thấy Trần Hinh Nhi ngoại trừ hưởng sự sủng ái ra cũng chưa từng động chạm nữ chính Trần Thanh Nguyệt, vì cớ gì phải trả thù, chẳng lẽ được yêu thương cũng là cái tội?
Nghĩ không ra thì quăng sau đầu, thân thể đau đớn muốn chết, nghĩ cũng thật mệt.
Định thần lại một chút, có vẻ như Hinh Nhi lúc này bị phụ thân ghét bỏ, phu nhân cũng bỏ mặc, chuyển đến tiểu viện rách nát này, cơm cũng không được ăn no. Hôm qua bị nữ chính đổ tội trộm cắp, quất mấy roi trừng phạt, vô tình cũng là cố ý quất lên mặt. Cả người thụ thương, gắng gượng lết được về phòng, không được chữa trị, giữa đêm lên cơn sốt, cứ vậy mà chết.
Hiểu được tình hình, Cố Tuyết cũng mặc kệ đau đớn, ngủ đã lấy tinh thần.
—————————————
Lúc Cố Tuyết tỉnh lại trời đã sáng, người còn ẩn ẩn đau, cô chống đỡ thân mình ngồi dậy. Việc đầu tiên phải nhìn xem dung mạo mình đã, lỡ bị huỷ dung thì cô phát điên lên mất!!! Soi khuôn mặt trong chậu đồng, mắt phượng mày ngài, da trắng môi đỏ, mới 15 tuổi cũng được coi là tiểu mĩ nhân. Mỗi tội, một cái vết roi ngang mặt làm phá huỷ mĩ cảm. Aaaa! Đúng bút tích Trần Thanh Nguyệt rồi! Ra tay cũng đủ tàn nhẫn. Vết thương này ở thời hiện đại may ra thì không lưu lại sẹo, nói gì đến thời cổ đại y thuật thô sơ.
Không khí thoáng chút lạnh lẽo, Cố Tuyết mắt lộ sát khí, ai mà biết trên đời này Lam Hồng yêu nhất khuôn mặt mình, đây dù là Trần Hinh Nhi thân thể, nhưng từ giờ Cố Tuyết là Trần Hình Nhi, tóm lại cũng là thân thể của Cố Tuyết.
( trong một giây mặc niệm cho Trần Thanh Nguyệt)
Theo kịch bản thì hôm nay Trần tướng quân khải hoàn về kinh, đó cũng là lí do Trần Thanh Nguyệt vội vàng xử lí Hinh Nhi như vậy. Trong viện này không có người hầu hạ, không ai rảnh để ý một cái thứ nữ bị thất sủng. Vậy cũng tốt.
Thở ra một hơi, Cố Tuyết giãy giụa xuống giường, trước xử lí vết thương, thế nào cũng không được phép lưu sẹo. Cũng may Hinh Nhi rửa sạch cơ thể, miệng vết thương chưa bị nhiễm trùng. Cố Tuyết ra khỏi phòng, đã vào giữa thu, trời cũng mát mẻ, dựa theo trí nhớ, né tránh người, lẻn vào phòng bếp. Thân thể này thật yếu, vận động chút đã mệt. Mang về phòng một ít nghệ, đóng chặt cửa, liền cởi đồ, thoa nghệ lên người. Thời hiện đại có thuốc thoa, hiệu quả tốt hơn nhiều, aizz, giờ chỉ có thể làm thô sơ vầy, kiêng khem một chút, nếu như khuôn mặt này mà lưu sẹo, Cố Tuyết nắm chặt tay, Trần Thanh Nguyệt, ta khiến ngươi sống không bằng chết!
Sau khi thoa xong, Cố Tuyết mặc lại quần áo, vải thô sơ, màu cũng phai. Lục lọi dưới giường một chút bạc vụn nguyên chủ tích cóp mấy năm, bỏ hết vào bao mang bên người, lại lấy khăn che mặt.
Định ra ngoài thì trông thấy ba bốn nha hoàn đứng cửa viện, đang nói gì đó, Cố Tuyết trốn sau lùm cây, ngưng thần lắng nghe:
-A Linh, ngươi nói vì sao nhị tiểu thư lại bảo chúng ta canh chừng đại tiểu thư?
-Suỵt, nhỏ tiếng thôi, không được để người nghe được.
-Ta nói ngươi nghe, hôm nay tướng quân khải hoàn hồi kinh, nhị tiểu thư nói không muốn việc đại tiểu thư ăn trộm lộ ra khiến tướng quân không vui, nên phân phó chúng ta không được để đại tiểu thư ra ngoài, chọc tướng quân sinh khí.
-Nhưng đại tiểu thư trước giờ nhát gan như vậy, sao có thể ăn trộm được?
-Ta cũng không biết, đại nha hoàn bên người nhị tiểu thư tìm thấy vòng tay phỉ thuý của phu nhân trong phòng đại tiểu thư, chứng cớ rõ ràng, nhị tiểu thư chỉ dùng gia pháp, cũng không nói ra ngoài, chúng ta cũng không nên bàn luận nữa.
Cố Tuyết núp đằng sau cười lạnh, đây là giam lỏng mình? Hừ, gì mà không nói ra ngoài chứ, nàng ta nói ra ngoài sợ bị người điều tra ra thôi. Nói cũng lạ, phu nhân là người lương thiện, tính cách có chút phóng khoáng, trước giờ đối xử đích thứ như nhau, với đại tiểu thư Trần Hinh Nhi từ nhỏ mất mẹ, liền thương cảm, mang bên người dạy dỗ nuôi nấng. Lại lo lắng tính cách yếu đuối bị người bắt nạt của Hinh Nhi, thường xuyên dặn dò Thanh Nguyệt để ý tỷ tỷ một chút. Việc đó đương nhiên khiến Thanh Nguyệt bất mãn, mới xảy ra chuyện, về sau Thanh Nguyệt vu tội Hinh Nhi quyến rũ nam nhân, khiến Trần tướng quân tức giận, chối bỏ đứa con này, phu nhân dạy dỗ thất vọng, liền để nàng đến tiểu viện hẻo lánh này, tuy vẫn để người chiếu cố, nhưng bị Thanh Nguyệt động tay từ giữa, thay bằng người mình, lúc này Hinh Nhi mới thật sự không nơi nương tựa, mặc cho Thanh Nguyệt hành hạ.
Thu hồi suy nghĩ, Cố Tuyết xoay người ra tường sau, hừ không cho ta ra ngoài, vậy ta càng phải ra. Sau đó leo lên cây lê cạnh tường, mượn lực cành cây , qua tường nhảy xuống. Thân thể này tuy yếu nhưng cũng đủ linh hoạt, mấy hoạt động này hơi khó nhưng vẫn còn được, ngày sau phải rèn luyện mới được. Thong dong trên phố, trước đi y quán xem một chút, sau phải kiếm gì ăn , lại nói lúc trước khi chết cô còn chưa được ăn gì đâu.
Một thân vải thô sơ, trong phủ tướng quân bị coi là kém, ra ngoài cũng chỉ bị coi là thường dân nhà nghèo thôi, không đến mức kì quặc. Dáng người yểu điệu, bóng lưng đơn bạc, một mình đi đường cũng vẫn chọc người thương xót, khăn che khuôn mặt, lộ mỗi đôi mắt to ngập nước, dáo dác nhìn xung quanh.
———————
Sau khi rời khỏi y quán, dù biết trước kết quả, Cố Tuyết cũng khó tránh được thở dài, đại phu sau khi nhìn vết thương liền trợn mắt lắc đầu, bốc cho ít thuốc uống, nói vết thương này sẹo lưu lại chắc rồi, chỉ có thần y mới chữa được.
Xóc xóc chút bạc trong tay, liền vào Phiêu Hương Lâu mua thức ăn, sau liền hối hận, một con gà một lượng bạc... Cả người nguyên chủ mới có 6 lượng, xong xuôi còn hơn 4 lượng.
Đang cân đo đong đếm, chợt nghe tiếng hét:”Dương nhi!!”.
Like và theo dõi ta nha các nàng
Updated 280 Episodes
Comments
Kendy♡Linh
sr mk thấy hơi nhảm....ykr
2022-06-11
2
Ciara Joy
ủa Dương nhi , chắc không phải gọi nu9 đâu ha
2021-12-22
1
...
...
2021-09-25
1