Chương 2 - Nghị ca của anh là thần thánh phương nào

Lâm Bội Sam thật ra không hề lo lắng gì về chuyến đi Tây Bắc lần này, cô bẩm sinh gan dạ, không sợ trời không sợ đất thì có xá gì một chuyến đi tới Tây Bắc. Đối với cô lần này chỉ giống như một kì nghỉ dưỡng mùa hè thôi, chẳng có gì phải xoắn.

Nhưng mẹ Lâm và ba Lâm lại không như cô, khi tiễn cô ra sân bay bọn họ đều tỏ ra lo lắng. Ba sam lúc giận thì muốn ném cô đi Tây Bắc nhưng giờ nghĩ tới đứa con gái da thịt mềm như cô lại phải một thân một mình đến chốn rừng thiên nước độc ông lại không nhẫn tâm nữa.

Không được, ông phải cứng rắn lên, vì để con gái có thể nên người!

“Sam Sam, con nhớ khi ra ngoài phải thoa kem chống nắng đấy, mẹ có chuẩn bị sẵn cho con rồi, ở đó nghe nói ban ngày nắng gắt ban đêm thì lạnh thấu xương, con phải nhớ thoa cả kem cấp ẩm cho da nhé. Là con gái chỉ có làn da là đáng tiền nhất thôi, đừng để xuống sắc sau này khó kéo lên lại lắm. Con đừng có lười…”

“Được rồi mẹ, con nhớ cả rồi, con đi đây, mẹ còn nói nữa thì không kịp chuyến bay đâu.” Lâm Bội Sam quả thật rất biết cách nịnh nọt mẹ, nói rồi còn ôm rồi hôn bà một cái sau đó nhanh chóng kéo va li chạy vào cổng an ninh.

Nhìn dáng vẻ tung tăng hồn nhiên của đứa con gái nhỏ, mẹ Lâm bất lực nhìn sang chồng mình: “Lão già này, sao ông lại sắc đá như vậy? Thiếu gì cách dạy con mà phải dùng biện pháp này?”

“Đúng là có nhiều cách dạy con nhưng tôi bất lực rồi, chỉ còn trông mong vào Thành Nghị thôi.” Lâm Khang thở dài.

Mẹ Lâm lườm chồng: “Tôi nghe nói trên Tây Bắc nam nhiều nữ ít, một đứa con gái sống cùng với một đám thanh niên liệu có an toàn không?”

“Thành Nghị sẽ không để con bé gặp chuyện.” Lâm Khang tự tin khẳng định.

“Tôi nghe ông nhiều lần nhắc về Thành Nghị, ông ấy là người thế nào? Rất đáng tin sao?”

“Đội trưởng đội phòng chống tệ nạn Tây Bắc, Trịnh Thành Nghị. 36 tuổi, lúc còn ở tổng cục  đã được thăng tới chức thượng úy rồi.” 

“Hả? Tiền đồ rộng mở như vậy khi không lại chạy tới Tây Bắc làm gì?” Mẹ Lâm khó hiểu.

Lâm Khang cười khà khà khoác vai bà: “Đi về, tôi sẽ kể cho bà nghe từ từ.”

Trịnh Thành Nghị, 36 tuổi, nhỏ hơn Lâm Khang hai tuổi. Trước đây hai người từng học cùng trường, bởi vì hợp tính nên cũng rất nhanh đã thân thiết như anh em tri kỷ. Sau khi ra trường hai người mất liên lạc một thời gian, cho tới khoảng thời gian gần đầy mới bắt đầu liên hệ lại với nhau. Lúc đó Lâm Khang mới biết hóa ra tên nhóc Thành Nghị ngày nào còn mượn áo mưa của mình mặc mà giờ đây là là thượng úy uy nghiêm biết bao. 

Nếu không phải vì muốn theo sát đường dây buôn người thì Trịnh Thành Nghị cũng không tới Tây Bắc trực làm gì. 

Đối với Lâm Khang, Trịnh Thành Nghị là người đáng tin cậy, cương trực khảng khái, nghiêm túc và rất có quy tắc. Giao con gái vàng ngọc của mình cho hắn ông rất an tâm, trong lòng tự nhủ: Chắc chắn hắn sẽ trở thành một trưởng bối khiến cho con bé ngỗ nghịch đó nể sợ.

Ngàn lần vạn lần Lâm Khang cũng không ngờ tới sau này Lâm Bội Sam quả thật sợ Trịnh Thành Nghị nhưng không phải sợ trưởng bối mà là sợ chồng.

Tây Bắc là vùng núi cao hiểm trở, từ đồng bằng muốn lên đó có thể đi máy bay tới sân bay Trường An của Châu Thành rồi tiếp tục ngồi xe đi tầm một trăm Km nữa mới có thể tới nơi. Lần đầu tiên Lâm Bội Sam tới nơi này, cô không ngờ lại lạnh như vậy, ở đồng bằng cũng chả mấy khi được trải nghiệm cảm giác không khí có thể giảm xuống hàng âm độ C, tới mức hơi thở phả cả khói trắng ra. 

Vừa xuống máy bay cô vội vàng lấy áo khoác mặc vào mới cảm thấy khá hơn chút ít. Lâm Bội Sam kéo vali vừa rời khỏi khu vực an ninh đã thấy có hai người đang cầm bảng tên của cô đứng bên ngoài. 

Hai người bọn họ một cao một thấp, họ đều có làn da ngăm đen, mái tóc ngắn được cắt gọn gàng, người đàn ông cao lớn cường tráng có biểu cảm nghiêm nghị còn người còn lại có vẻ khá vui vẻ hơn, vừa nhìn thấy Lâm Bội Sam anh ta liền nhảy lên vẫy tay gọi cô.

Lâm Bội Sam đi tới, đánh giá họ một lượt.

Người đàn ông cao lớn nhìn cô: “Cô là Lâm Bội Sam?”

“Phải!” Cô đáp, trong lòng lúc này bắt đầu cảm thấy có gì đó sai sai.

Tại sao lại sắp xếp cho hai người bề ngoài hung dữ không khác gì đầu gấu tới đón cô thế này? Hay là đây là một pha dằn mặt đầu trận của ông chú kia? Chắc là muốn thị uy dọa cho cô sợ đây mà.

“Tôi là Doãn Chính, còn đây là Tu Kiệt, Nghị ca sắp xếp chúng tôi tới đưa cô lên núi.” Người đàn ông cao lớn giới thiệu mình và cả người đi cùng rồi đơn giản nói ra mục đích hôm nay: “Đường xá vẫn còn khá xa, cô có muốn nghỉ ngơi một chút không?”

“Không cần, tôi đang rất nôn nóng muốn xem Nghị ca của anh là thần thánh phương nào đây. Đi thôi!” Lâm Bội Sam nghênh ngang dẫn đầu rời khỏi sân bay. Cô quả thật đang rất muốn gặp Trịnh Thành Nghị, muốn xem xem ông chú đó là người như thế nào mà lại khiến cho ba Lâm của cô tin tưởng như vậy. 

Chắc không phải là người có bàn tay rộng lớn chỉ cần lật úp lại thì cô sẽ bị núi đè như Tôn Ngộ Không chứ?

Tu Kiệt nói nhỏ vào tai Doãn Chính: “Anh Chính, coi bộ con bé này không vừa đâu.”

“Điếc không sợ súng, không quá một tuần sẽ bị Nghị ca dạy dỗ tốt thôi.” Doãn Chính bày ra bộ dáng xem thường, sở dĩ nói vậy là vì do anh ta là người đi trước, cũng có thể dùng bốn chữ “nhìn thấu hồng trần” để miêu tả.

Hot

Comments

Đàm Tinh Tinh

Đàm Tinh Tinh

thượng úy, hàm nhỏ xíu hà nha Author

2023-09-24

0

Đàm Tinh Tinh

Đàm Tinh Tinh

Thành Nghị sẽ ăn con ông đấy ông Lâm à

2023-09-24

0

Vien Nguyen Thi Thu

Vien Nguyen Thi Thu

vay ma cu tuong nguoc lai kg chu. so vo moi phai haha

2022-10-05

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 - Tôi sẽ trông coi Lâm Bội Sam
2 Chương 2 - Nghị ca của anh là thần thánh phương nào
3 Chương 3 - Tôi phải tìm anh ta nói lý lẽ.
4 Chương 4 - "Sam siêu quậy."
5 Chương 5 - Khu vực cấm địa quân sự
6 Chương 6 - Cháu thật mlem mlem.
7 Chương 7 - Trịnh Thành Nghị chính là diêm vương.
8 Chương 8 - Chú già... đỏ mặt.
9 Chương 9 - Hắn đúng là… gặp ma rồi.
10 Chương 10 - Muốn trốn?
11 Chương 11 - Theo cháu tự do là gì?
12 Chương 12 - Cháu lại bày ra chuyện tốt lành gì nữa rồi?
13 Chương 13 - Đội trưởng của tôi
14 Chương 14 - Sao cháu biết tôi có múi?
15 Chương 15 - sóng gió mài giũa mà thành.
16 Chương 16 - Cô gái nhỏ sợ rồi.
17 Chương 17 - Hóa ra quân nhân đều oai phong như vậy.
18 Chương 18 - Chú sẽ không làm gì ba tôi chứ?
19 Chương 19 - Ông chú này… đẹp trai thật.
20 Chương 20 - Đội trưởng trúng đạn.
21 Chuong 21 - Ông chú này thế mà lại hôn cô?
22 Chương 22 - Tôi sẽ nói với cha tôi, chú khi dễ tôi…
23 Chương 23 - Chị dâu?
24 Chương 24 - Này đội trưởng, chú có thể cười một cái không?
25 Chương 25 - Đội trưởng đừng giận mà.
26 Chương 26 - Đội trưởng của anh không phải gu của tôi đâu
27 Chương 27 - Bôi thuốc
28 Chương 28 - Trêu chọc đội trưởng
29 Chương 29 - Tức giận
30 Chương 30 - Nhóm người vượt biên
31 Chương 31 - Ông đây không dụ dỗ phụ nữ
32 Chương 32 - Bắt lâm tặc
33 Chương 33 - "Buông cô ấy ra!"
34 Chương 34 - Trái tim lương thiện
35 Chương 35 - Bạn thân của ba thật hấp dẫn
36 Chương 36 - Hóa giải hiểu lầm
37 Chương 37 - Sợ bản thân không dứt ra được
38 Chương 38 - Dịu dàng quan tâm
39 Chương 39 - Để tôi đích thân làm thì hơn
40 Chương 40 - Chân sai vặt
41 Chương 41 - Em muốn gả cho đội trưởng…
42 Chương 42 - Chú… mlem mlem
43 Chương 43 - Tiệc tối
44 Chương 44 - Anh muốn yêu em dài lâu.
45 Chương 45 - Tâm tư
46 Chương 46 - Cấm yêu đương.
47 Chương 47 - Bông hoa trong nhà kính
48 Chương 48 - Dương Hồng Anh
49 Chương 49 - Lâm Bội Sam cháu bị ngốc à?
50 Chương 50 - Khiến tôi không đành lòng
51 Chương 51 - Nam sắc chỉ là phù du.
52 Chương 52 - Sao lại hấp dẫn như vậy?
53 Chương 53 - Suy nghĩ chỉ muốn bắt nạt cô
54 Chương 54 - Chú đang tỏ tình sao?
55 Chương 55 - Phá sòng bạc
56 Chương 56 - Chiến lợi phẩm lần này cũng lớn thật.
57 Chương 57 - Tình cũ không rủ cũng tới
58 Chương 58 - Chúng ta quay lại được không?
59 Chương 59 - 5-5 Chưa thể hôn.
60 Chương 60 - Gặp phải cao thủ.
61 Chương 61 - Em không cản được anh
62 Chương 62 - Cô đang bị nam sắc quyến rũ.
63 Chương 63 - Anh trai thích suy nghĩ của em.
64 Chương 64 - Chọc mù mắt tôi đi!
65 Chương 65 - Để anh có thể đi cùng em.
66 Chương 66 - Em tin tưởng anh sẽ bảo vệ được em.
67 Chương 67 - Không ai muốn thỏa hiệp trước
68 Chương 68 - Anh không muốn chiến tranh lạnh
69 Chương 69 - Càng thêm yêu thích cô gái nhỏ
70 Chương 70 - Người duy nhất tôn trọng lý tưởng của anh.
71 Chương 71 - Tuyệt đối đừng có yêu quân nhân.
72 Chương 72 - Anh thích em để ý
73 Chương 73 - Em đừng sợ.
74 Chương 74 - Nguy Hiểm (1)
75 Chương 75 - Nguy hiểm (2)
76 Chương 76 - Nguy hiểm (3)
77 Chương 77 - Em không muốn làm quả phụ đâu.
78 Chương 78 - Hôn một cái thôi.
79 Chương 79 - Anh rất muốn em.
80 Chương 80 - Xâm hại mầm non của tổ quốc
81 Chương 81 - Còn muốn lén lúc đến bao giờ?
82 Chương 82 - Nhìn em rất dễ bắt nạt!
83 Chương 83 - Không đủ!
84 Chương 84 - Lâm Khang tới thăm
85 Chương 85 - Ở lại Tây Bắc
86 Chương 86 - Cho em sờ
87 Chương 87 - Anh đừng có cắn em…
88 Chương 88 - Khả Hân tìm tới.
89 Chương 89 - Viên định tâm hoàn của anh.
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1 - Tôi sẽ trông coi Lâm Bội Sam
2
Chương 2 - Nghị ca của anh là thần thánh phương nào
3
Chương 3 - Tôi phải tìm anh ta nói lý lẽ.
4
Chương 4 - "Sam siêu quậy."
5
Chương 5 - Khu vực cấm địa quân sự
6
Chương 6 - Cháu thật mlem mlem.
7
Chương 7 - Trịnh Thành Nghị chính là diêm vương.
8
Chương 8 - Chú già... đỏ mặt.
9
Chương 9 - Hắn đúng là… gặp ma rồi.
10
Chương 10 - Muốn trốn?
11
Chương 11 - Theo cháu tự do là gì?
12
Chương 12 - Cháu lại bày ra chuyện tốt lành gì nữa rồi?
13
Chương 13 - Đội trưởng của tôi
14
Chương 14 - Sao cháu biết tôi có múi?
15
Chương 15 - sóng gió mài giũa mà thành.
16
Chương 16 - Cô gái nhỏ sợ rồi.
17
Chương 17 - Hóa ra quân nhân đều oai phong như vậy.
18
Chương 18 - Chú sẽ không làm gì ba tôi chứ?
19
Chương 19 - Ông chú này… đẹp trai thật.
20
Chương 20 - Đội trưởng trúng đạn.
21
Chuong 21 - Ông chú này thế mà lại hôn cô?
22
Chương 22 - Tôi sẽ nói với cha tôi, chú khi dễ tôi…
23
Chương 23 - Chị dâu?
24
Chương 24 - Này đội trưởng, chú có thể cười một cái không?
25
Chương 25 - Đội trưởng đừng giận mà.
26
Chương 26 - Đội trưởng của anh không phải gu của tôi đâu
27
Chương 27 - Bôi thuốc
28
Chương 28 - Trêu chọc đội trưởng
29
Chương 29 - Tức giận
30
Chương 30 - Nhóm người vượt biên
31
Chương 31 - Ông đây không dụ dỗ phụ nữ
32
Chương 32 - Bắt lâm tặc
33
Chương 33 - "Buông cô ấy ra!"
34
Chương 34 - Trái tim lương thiện
35
Chương 35 - Bạn thân của ba thật hấp dẫn
36
Chương 36 - Hóa giải hiểu lầm
37
Chương 37 - Sợ bản thân không dứt ra được
38
Chương 38 - Dịu dàng quan tâm
39
Chương 39 - Để tôi đích thân làm thì hơn
40
Chương 40 - Chân sai vặt
41
Chương 41 - Em muốn gả cho đội trưởng…
42
Chương 42 - Chú… mlem mlem
43
Chương 43 - Tiệc tối
44
Chương 44 - Anh muốn yêu em dài lâu.
45
Chương 45 - Tâm tư
46
Chương 46 - Cấm yêu đương.
47
Chương 47 - Bông hoa trong nhà kính
48
Chương 48 - Dương Hồng Anh
49
Chương 49 - Lâm Bội Sam cháu bị ngốc à?
50
Chương 50 - Khiến tôi không đành lòng
51
Chương 51 - Nam sắc chỉ là phù du.
52
Chương 52 - Sao lại hấp dẫn như vậy?
53
Chương 53 - Suy nghĩ chỉ muốn bắt nạt cô
54
Chương 54 - Chú đang tỏ tình sao?
55
Chương 55 - Phá sòng bạc
56
Chương 56 - Chiến lợi phẩm lần này cũng lớn thật.
57
Chương 57 - Tình cũ không rủ cũng tới
58
Chương 58 - Chúng ta quay lại được không?
59
Chương 59 - 5-5 Chưa thể hôn.
60
Chương 60 - Gặp phải cao thủ.
61
Chương 61 - Em không cản được anh
62
Chương 62 - Cô đang bị nam sắc quyến rũ.
63
Chương 63 - Anh trai thích suy nghĩ của em.
64
Chương 64 - Chọc mù mắt tôi đi!
65
Chương 65 - Để anh có thể đi cùng em.
66
Chương 66 - Em tin tưởng anh sẽ bảo vệ được em.
67
Chương 67 - Không ai muốn thỏa hiệp trước
68
Chương 68 - Anh không muốn chiến tranh lạnh
69
Chương 69 - Càng thêm yêu thích cô gái nhỏ
70
Chương 70 - Người duy nhất tôn trọng lý tưởng của anh.
71
Chương 71 - Tuyệt đối đừng có yêu quân nhân.
72
Chương 72 - Anh thích em để ý
73
Chương 73 - Em đừng sợ.
74
Chương 74 - Nguy Hiểm (1)
75
Chương 75 - Nguy hiểm (2)
76
Chương 76 - Nguy hiểm (3)
77
Chương 77 - Em không muốn làm quả phụ đâu.
78
Chương 78 - Hôn một cái thôi.
79
Chương 79 - Anh rất muốn em.
80
Chương 80 - Xâm hại mầm non của tổ quốc
81
Chương 81 - Còn muốn lén lúc đến bao giờ?
82
Chương 82 - Nhìn em rất dễ bắt nạt!
83
Chương 83 - Không đủ!
84
Chương 84 - Lâm Khang tới thăm
85
Chương 85 - Ở lại Tây Bắc
86
Chương 86 - Cho em sờ
87
Chương 87 - Anh đừng có cắn em…
88
Chương 88 - Khả Hân tìm tới.
89
Chương 89 - Viên định tâm hoàn của anh.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play