CHỜ EM MỘT KHÚC NHẠC
[Cộp cộp cộp]
Tiếng bước chân đầy nặng nề, chậm rãi bước vào nhà rồi dừng lại, cả bóng người anh như đang bao chùm khiến cho người đang ngồi trên bàn ăn cảm thấy rung sợ. Người đàn ông cao lớn đứng trước người con trai nhỏ bé, anh dùng tông giọng lạnh lùng, mỉa mai nói với cậu
"Diễn cho ai coi? Có một cảnh mà cậu diễn bao nhiêu năm nay chưa chán hay sao? Phiền phức."
Cậu bắt đầu đặt ra những câu hỏi khi nghe thấy giọng nói của anh cất lên trong căn phòng yên tĩnh và lạnh lẽo này
[Anh ấy lại say sao? Ngày nào cũng như vậy, anh ấy là đang tự dày vò bản thân mình sao? Đến bao giờ mới chấm dứt được đây?]
Người con trai nhẹ nhàng đứng lên lùi về sau vài bước, tay bên này nắm vào cổ tay bên kia cúi mặt trước anh mà trả lời
"Thiên Phong, anh về rồi sao? Vào ăn cơm luôn đi, em vừa kêu đầu bếp hâm nóng lại thức ăn rồi."
Anh cười lớn rồi nhìn xung quanh, rồi dùng lời mỉa mai cậu
"Hahaha, tôi phục cậu thật đó, không có ai ở đây mà cậu cũng diễn được sao? Đừng có đóng kịch trước mặt tôi, vô ích thôi."
Phải, đây là khung cảnh mà bao nhiêu năm nay anh luôn dành cho cậu kể từ khi cưới cậu về Lý Gia. Anh luôn miệt thị cậu, xem cậu như rác rưởi, những từ ngữ thốt ra từ miệng anh ấy đều là gai độc khiến trái tim cậu đã rỉ máu không biết bao nhiêu lần, nhưng không hiểu sao cậu lại cảm thấy anh đáng thương hơn là đáng trách.
Nói xong cậu quay lưng đi lấy chén, đũa. Khi quay lại cậu đã giật mình khi thấy anh đang áp sát đứng ngay sau lựng cậu, cậu nước một ngụm nước bọt, mắt đầy sợ hãi nhìn lên gương mặt không sắc thái, đầy câm phẫn của anh.
Anh vung tay hất chén xuống đất tạo một tiếng vang vô cùng chói tai. Anh dùng lực hết sức lực của bắp tay mà bóp mạnh vào mặt cậu, đôi mắt mở to đầy tức giận, miệng nghiếng chặt răng mà quát lớn vào mặt cậu
"Cậu thôi được rồi đó, cậu có biết là tôi chán ghét gương mặt này của cậu đến mức nào hay không Hải Thanh?"
Hải Thanh không thể kiềm nén được nữa. Một giọt, hai giọt, ba giọt,...rồi từng giọt nước mắt từ từ rơi trên gương mặt xinh đẹp đó của cậu. Từ khi lấy anh thì nước mắt chính là người bạn đồng hành cùng Hải Thanh. Chỉ có đau đớn, tuyệt vọng và nước mắt, chưa một ngày nào mà cậu có thể cười, cười thì cũng chỉ là đang diễn cho những người khác xem và đang thầm ngưỡng mộ cuộc hôn nhân của anh và cậu. Từ khi lấy anh, cậu lại trở thành một diễn viên giỏi rồi đây này.
Anh hất mạnh cậu khiến cậu ngã ra sau, đầu cậu trúng ngay cạnh bếp, tay cậu chạm xuống nền đất đâm phải những mảnh vỡ của chiếc chén mà anh vừa hất đổ, khung cảnh vô cùng bi thương và tàn nhẫn
"Thật sự rất muốn cho những kẻ ngoài kia thấy được gương mặt hiện tại của cậu. Để xem họ có còn nịnh nọt mà ngưỡng mộ cậu nữa hay không?"
Người con trai nhỏ bé, đáng thương, gương mặt đầy nước mắt, ngồi co hai chân, cúm rúm đang ôm chặt bàn tay chảy đầy máu. Nhưng anh lại vô cảm bỏ mặc cậu đang ngồi đó sợ hãi, cười khẩy rồi quay lên phòng.
Cậu rụt người chỉ ngồi đó, nấc từng tiếng chứ không dám khóc lớn. Không phải lần đầu tiên cậu phải chịu cảnh này cảnh, nhưng đến khi nào thì mới kết thúc?
Cậu từng bước lê lếch cơ thể dính đầy máu này rồi tự băng bó lại vết thương, nước mắt vẫn không ngừng rơi trên khuôn mặt từ xinh đẹp đã trở nên xanh xao từ khi nào không biết. Sao lại tự làm khổ bản thân mình vậy? Rõ ràng biết rõ Thiên Phong đang cố tình hành hạ cậu, nhưng vẫn chọn cam chịu, một lòng một dạ yêu thương anh.
[Anh ấy chỉ đang chưa thoát khỏi những ám ảnh, tiêu cực và không tỉnh táo để nhìn nhận ra sự thật mà bao lâu nay anh ấy bị người khác làm cho mờ mắt. Phải tìm ra sự thật để chứng minh bản thân mình trong sạch, đến lúc đó chắc chắn anh ấy sẽ không đối xử với mình như vậy nữa.]
Cậu là con trai cưng của một gia đình quyền thế, cả sự nghiệp, công danh trước mắt. Nhưng lại lựa chọn bên anh để nhận lấy tổn thương, đau khổ mà không bước ra khỏi địa ngục này. Cậu từng có ước mơ, xây dựng lại một cuộc sống vui vẻ, an nhiên bên cạnh anh cho trọn kiếp này.
Nhưng tất cả đã sụp đổ, anh lại chọn tin tưởng những lời nói của những kẻ luôn muốn phá hoại những thứ cậu có và đẩy cậu vào một cuộc sống luôn bị người khác sỉ nhục, chà đạp như hiện tại. Cưới cậu về cũng là muốn hành hạ cậu.
Hải Thanh ngồi cô đơn giữa căn phòng im lặng, chỉ còn nghe thấy tiếng hơi thở của cậu
"Mình biết rõ những điều đó chứ, nhưng cả đời này đã không thể gạt bỏ hình ảnh Thiên Phong ở trong tim. Mình thật sự rất yêu anh ấy, dù có rời khỏi đây thì vẫn sẽ đau khổ, là đau khổ tâm can. Nếu ở đây thì mỗi ngày, ít ra còn được nhìn thấy anh ấy, chăm sóc anh ấy, thậm chí làm tất cả cho anh ấy cũng không oán trách nữa lời. Nhưng rời khỏi đây rồi, mình không chắc mình sẽ sống nổi khi không có Thiên Phong."
Hải Thanh sau khi băng bó vết thương, cậu nhẹ nhàng dọn dẹp chổ thức ăn trên bàn, lau chùi sạch sẽ sàn nhà. Cứ suy nghĩ không thôi
[Cứ cho là, mình đang trả nghiệp của mình ở kiếp trước nên ở kiếp này cứ để một mình con nhận lấy hết đau khổ. Rồi sẽ có một ngày, mình tìm ra bằng chứng để chứng minh với Thiên Phong mình vô tội. Mình không thể bỏ cuộc, không thể chấp nhận việc mà mình không gây ra. Phải, mình phải mạnh mẽ hơn nữa thì mới có thể chiến đấu lại những người đó.]
Sáu năm trước, kể từ khi Thiên Phong gặp cậu và bắt đầu theo đuổi Hải Thanh, thì những kẻ thứ ba đã chuẩn bị kế hoạch kỹ lưỡng để hãm hại cậu, nhằm phá hoại việc hai người đến được với nhau. Thiên Phong liên tiếp bị đưa vào ngõ cục, Hải Thanh bị đổ tội đến suy sụp. Anh không còn niềm tin mà chỉ còn oán hận cậu. Tất cả kế hoạch đều không có sơ hở nên không ai vạch trần được kẻ đứng sau mọi chuyện.
Cậu từ yêu thành đau khổ, anh vì yêu mà oán hận. Họ từng có một tình yêu rất đẹp, rất chân thành. Khiến mọi người đều ngưỡng mộ và chấp thuận cho họ. [Vượt qua tất cả để xứng đáng với em, từ bỏ tất cả để được bên cạnh anh.]
Anh đem hết sự yêu thương cả đời góp lại để yêu cậu, dù anh biết cậu ở trên tầng mây rất cao và rất xa cách anh. Cậu mang hết sự tin tưởng của cuộc đời đặt hết vào anh, yêu không hối tiếc, dù cho gia thế của anh có thấp hơn cậu, chính con người anh khiến cậu chấp nhận mà mặc kệ tất cả. Nhưng tại sao cuối cùng lại biến thành địa ngục tăm tối?
"Mình không thể quay đầu, hiện tại mình đang đứng giữa biển khơi, dù có quay đi đâu thì chỉ toàn là nước biển sâu thẩm, vạn trùng xa bờ. Mình tin chắc một ngày nào đó Thiên Phong sẽ nhận ra và anh ấy sẽ trở lại như trước đây. Không ai hiểu anh ấy hơn mình, nên mình sẽ cố gắng để sự thật được phơi bày ra ánh sáng."
Một con người đáng thương nhưng lại hiểu chuyện đến đau lòng. Thà rằng Hải Thanh ít kỷ một lần, buông bỏ tất cả, không màng thế sự mà dứt khoát ra đi, từ bỏ thứ tình yêu mờ mịt hy vọng này thì đã tốt hơn. Lúc đó cậu sẽ mỉm cười thật sự chứ không phải là đang khóc trong bóng tối.
Updated 102 Episodes
Comments
Thỏ lười
thấy thương ghê
2024-06-12
0
Thỏ lười
.
2024-06-12
0
layla
.
2023-06-14
1