Chương 4

Hai người họ chạy mãi trên con đường đầy hoa hồng. Họ nhìn thấy một bà lão đang đứng đó chờ họ. Nguyệt Nhi ngớ người ra, cô không thể tin nổi người đang đứng trước mặt lại là bà của mình. Cô xúc động chạy đến ôm bà, "Bà ngoại ơi, con nhớ bà lắm."

Cậu nhóc lẽo đẽo theo sau cảm thấy người bà ấy nhìn rất quen mắt, giống như hai người họ đã từng gặp nhau ở đâu rồi, nhưng để đề phòng nguy hiểm, cấu núp sau bụi hoa hồng để xem tình hình.

"Trời, sao cháu lại khóc rồi ?"Bà ấy cúi xuống, vuốt tóc Nguyệt Nhi, "Cháu bà xinh xắn như thế này, khóc là xấu lắm đó."

Nguyệt Nhi vội lau nước mắt đi, rồi nhỏ giọng hỏi bà:” Bà ơi, sao bà lại đưa cháu tới đây?”

"Trước khi nói chuyện này chúng ta còn một vị khách mời nữa."Bà nhìn sang bụi hồng mà cậu nhóc đang núp, rồi lên tiếng gọi:” Nào cháu hãy ra đi, không cần sợ đâu.”

Cậu bé giật mình, đi ra khỏi bụi hồng, tiến lại gần hai bà cháu Nguyệt Nhi, im lặng không nói gì.

Sự xuất hiện bất ngờ của cậu khiến Nguyệt Nhi vô cùng khó hiểu, bởi lúc vừa tới đây cô đâu có thấy ai đâu.

"Cậu cũng theo vào đây luôn à? Sao tôi không thấy cậu?"

"Tại cậu có nhìn đâu mà thấy!", Cậu trả lời cho qua chuyện.

"Thôi thôi chuyện này cứ gác lại đi chúng ta vừa uống trà vừa nói chuyện nào." Bà ấy búng tay liền xuất hiện chiếc bàn cùng với ba chiếc ghế dành cho ba người. Chiếc ghế không biết có ma lực gì đã đưa Nhi và cậu bé ngồi vào bàn ngay ngắn.

" Ôi, ta quên mất, còn thiếu trà nữa nhỉ?" Bà liền búng tay thêm lần nữa, bình trà và ly trà xuất hiện.

"Nào ai muốn hỏi gì thì hỏi đi."Bà ấy vừa uống trà vừa nói.

"Bà vẫn chưa trả lời câu hỏi của cháu." Nguyệt Nhi nhanh nhảu đáp.

"Ừm, là chuyện đó sao?" Bà đặt ly trà xuống bàn,"Thực ra có một chuyện ta vẫn giấu cháu và mẹ cháu."

"Là chuyện gì vậy ạ?"Cô bé thắc mắc.

Bà cô cười nhẹ rồi đáp:

"Bà là một âm dương sư, bà có thể nhìn thấy ma quỷ. Bà giúp đỡ họ thực hiện nguyện vọng cuối cùng trước khi siêu thoát."

"Vậy còn những con ma có ác tính, muốn làm hại con người thì sao ạ?"Cậu nhóc nhìn bà.

"Những con ma đó bà sẽ dùng bùa thanh tẩy cho họ, để họ có thể siêu thoát."Bà nhâm nhi ly trà của mình.

"Nói đến trọng điểm đi bà, trọng điểm ấy."Nguyệt Nhi nóng lòng, thúc dục bà mình.

"Rồi, rồi, thực ra chiếc vòng cổ mà hai đứa đang đeo là mảnh ngọc rồng mà ta dồn hết sực mạnh của mình vào đó mà luyện thành. Vậy nên từ giờ cháu sẽ trở thành âm dương sư và có sức mạnh giống như ta. Còn cậu nhóc ở đây thì..." Bà ấy ngập ngừng một lúc.

Cậu bé đứng dậy đập tay xuống bàn, "Bà mau nói đi, rốt cuộc cháu là ai? Tại sao khi tỉnh dậy cháu đã ở trong phòng của con bé này?"

Nguyệt Nhi tức giận đấm nhẹ vào tay cậu bé một cái rồi nhắc nhở:

"Cậu vô lễ với bà ngoại của tôi quá rồi đó. Ngồi xuống nói chuyện đáng hoàng coi."

Cậu ta im lặng ngồi xuống chờ đợi câu trả lời.

Bà cười lớn rồi bình thản nói: "Thực ra ta cũng không biết cháu là ai cả."

"Ủa vậy tại sao bà lại gọi cháu là khách chứ?"

"Đúng, cháu là khách mà ta mời đến, nhưng mà ta già rồi, đầu óc không được minh mẫn như trước kia nữa, nên không thể nhớ ra cháu được."

"Cậu ta có một nửa của mảnh ngọc rồng mà."Nguyệt Nhi chỉ vào cậu bé," Chẳng lẽ cũng sống lại giống cháu sao bà?"

" Sống lại? Ý cậu là sao?", Cậu bé nhìn Nguyệt Nhi với ánh mắt nghi hoặc.

"Ta cũng không rõ nữa, nhưng mà cậu nhóc này sẽ là trợ thủ đắc lực của cháu đó", Bà lại cầm ly trà lên uống.

"Trợ thủ đắc lực sao? Nhưng mà cậu ta giờ chỉ là một linh hồn, sao có thể giúp cháu được chứ! Có khi lại bị cháu lỡ tay cho đi đầu thai luôn đó."

"Không đâu, dù con có dán cả trăm lá bùa thanh tẩy thì cậu nhóc cũng không biến mất được đâu",Bà ấy nhìn Nguyệt Nhi mà cười không ngớt.

"Tại sao vậy ạ, không phải cậu ta cũng là một linh hồn sao?" Nguyệt Nhi thắc mắc.

"Cậu ta chưa có chết, chỉ là bị xuất hồn một thời gian thôi, chỉ khi cháu trở thành âm dương sư thực sự mới có thể giúp cậu ta trở về thân xác." Bà vừa nói vừa chỉ tay vào Nguyệt Nhi.

"Bà là chủ nhân của mảnh ngọc cũng là người tạo ra mảnh ngọc rồng mà, tại sao lại phải để cô nhóc này giúp cháu trở về thân xác chứ?"

"Này, nhóc ăn nói cho cẩn thận. Dù sao chị đây cũng 18 tuổi rồi đó nhá!"Nguyệt Nhi tức giận.

"Nhìn cậu thì chỉ mới tầm 8 tuổi thôi, nhìn thế nào cũng chả ra giống một cô gái 18 tuổi cả. Đã thế cậu cũng lùn hơn tôi nữa cơ mà." Cậu nhóc bắt bẻ lại cô, khiến cô vô cùng tức tối trong lòng.

"Tuy thân thể tôi là một đứa trẻ 8 tuổi, nhưng lình hồn tôi đã là người trưởng thành rồi."

"Làm gì có chuyện lạ như thế chứ, chắc cậu đọc nhiều tiểu thuyết nên mới vậy chăng?"Cậu nhóc chống cằm nghiêm túc nói.

Hot

Comments

✨Chi Tử Đằng✨

✨Chi Tử Đằng✨

không có lỗi chính tả 👏👏

2023-01-18

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 chương 15
16 Chương 16
17 chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Thông báo
47 CHương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Thông báo
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89: End
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
chương 15
16
Chương 16
17
chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Thông báo
47
CHương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Thông báo
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89: End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play