Chương 2 : Cứu Thoát

Lũ Urga nhanh nhẹn hơn vẻ bề ngoài của chúng. Ba tên trong số đó rút nỏ ra bắn về phía tôi, tựa hồ có thể bay, tôi dễ dàng tránh né được. Con Sói ma của tên Urga bị tôi găm tên khi nãy lao đầu vào gốc cây nơi tôi đang lẫn trốn.

Sói ma là một sinh vật bị nguyền rủa, chúng to lớn hơn những con sói bình thường gấp nhiều lần, hơn cả ngựa chiến, răng nanh chúng sắc bén và đôi mắt đỏ ngầu như ma quỷ từ địa ngục. Sức mạnh của nó quá kinh khủng, mỗi cú húc của nó làm thân cây chao đảo khiến tôi mất thăng bằng. Một mũi tên sượt qua má bỏng rát, máu đổ thành dòng xuống cằm. Chỉ một chút nữa thôi, mũi tên này đã xuyên qua họng tôi rồi.

Tóm lấy một mũi tên bay ngang qua, tôi phóng thẳng vào mắt gã Urga tên Syg vừa nãy, hắn đau đớn rú lên, rồi quỵ xuống. Tôi rút tên bắn về phía con Sói, nó nằm gục xuống ngay tại chỗ. Rồi tôi bắn hai mũi cuối cùng về phía những con còn lại nhưng bị bọn Urga dễ dàng gạt đi.

Chẳng còn mũi tên nào nữa, vốn dĩ tôi chỉ định săn thú rừng, đâu nghĩ mình cần gì nhiều tên như thế. Nhưng quả thật hôm nay là một ngày xui xẻo.

"Ôi Aurora toàn năng, mong người hãy bảo hộ con."

Tôi thì thầm rồi rút dao ra và nhảy xuống. Đáp ngay trên lưng con Sói và phía sau một tên Urga, tôi cắt cổ hắn rồi đẩy xác hắn sang một bên sau đó đâm vào bên trái cổ con Sói khiến nó gục xuống. Tôi lăn người tránh bị xác con vật đè lên rồi nhặt kiếm của người Norris kia và đứng dậy chắn trước hắn. Một tay cầm kiếm một tay cầm dao, cảm giác chiến đấu khiến máu tôi sôi sục như trở về những ngày xưa cũ.

Hai tên còn lại bị hành động của tôi làm cho bất ngờ. Gã cầm đầu có vẻ thấy tình hình không ổn, hắn hú lên từng hồi dài. Tôi đoán gã đang gọi viện binh. Tình hình có vẻ nguy khốn hơn tôi nghĩ.

Tôi lao về phía hắn nhưng bị tên còn lại chặn trước. Hắn vung kiếm chém thẳng xuống, tôi lăn người lia kiếm chặt đứt hai chân trước của con Sói và nhanh nhẹn rút mũi tên từ xác tên Urga bên cạnh đâm vào yết hầu của con Sói khác đang lao tới khiến tất cả chúng khụy xuống. Tên Urga ngã khỏi lưng nó và gầm lên chửi rủa bằng thứ ngôn ngữ ục ục trong cổ họng của hắn.

"Tới đây đi, hôm nay bà đây khô máu với chúng mày," tôi rủa thầm.

"Một đứa con gái Norris thưa chủ nhân." Hắn gầm gừ. " Nó có vẻ nhanh và mạnh".

"Nhiều hơn một người Norris là gì?" Tên thủ lĩnh hỏi. "Là hai người Norris, chủ nhân hẳn sẽ rất hài lòng". Hắn đáp luôn mà không đợi tên kia phản hồi.

Trong rừng truyền đến tiếng uỳnh uỳnh như trăm nghìn tảng đá lăn xuống. Hắn vừa gọi cả một đội quân?

Chuyện đó tính sau. Gã Urga vừa đứng lên thì tôi đã nhảy lên kẹp chặt cổ hắn rồi vặn ngược ra sau. Hắn chết tươi dưới bàn tay chai sạn của tôi.

Chỉ còn tôi và tên thủ lĩnh. Hắn nhìn tôi bằng đôi mặt vàng ệch và mờ đục, khóe miệng lởm khởm của hắn nhếch lên một nụ cười ghê tởm.

Con Sói ma gầm gừ lao tới, hắn vung xích sắt về phía tôi nhưng tôi đã kịp bật người né đi. Hắn và con Sói mất đà, điều đó khiến tôi dễ dàng túm lấy tay hắn và đánh người nhảy về phía sau quật hắn ngã xuống đất. Cả người hắn đè lên tôi tỏa ra cái mùi hôi hám. Hắn cố gắng chống cự nhưng bị tôi ghì chặt. Đưa dao ngang cổ hắn tôi nghiến răng.

"Nghe rõ đây," tôi ấn chặt lưỡi dao vào cổ hắn, máu ồng ộc đổ ra và bốc mùi tanh tưởi. "Câu đùa của ngươi thật nhạt nhẽo."

Vừa lúc đó, sau lưng tôi vang lên tiếng tên rời nỏ. Tôi giật mình quay lại. Hóa ra là người Norris kia tỉnh lại, chính hắn bắn tên hạ gục con Sói của tên thủ lĩnh trước khi nó kịp xé phay tôi.

Tôi buông xác tên Urga đó ra và đi về phía người Norris vẫn còn nằm đó. Tay cậu vẫn nắm chặt chiếc nỏ của bọn Urga giờ chỉ còn là những cái xác vương vãi xung quanh.

"Cậu ổn không?" Tôi hỏi và quỳ xuống đỡ người nọ lên để cậu ta dựa vào cánh tay mình. " Chúng ta phải rời khỏi đây ngay."

Mũ trùm trượt xuống và mái tóc màu bạch kim rũ trên vai người thanh niên. Gương mặt cậu ta thật đẹp, mũi cao mày rậm còn đôi mắt màu xám xanh đang nhìn tôi một cách mơ hồ.

"Đôi mắt nàng thật đẹp!" Hắn thì thào, rồi ngất thêm lần nữa.

Tôi nhướng một bên mày lên, không biết nên trưng ra biểu cảm gì cho phù hợp. Cái gã này buồn cười ghê, bản thân sắp chết rồi lại còn khen xã giao này nọ. Tôi cúi xuống nhìn thấy môi cậu ta đã tái nhợt và hơi thở khó nhọc dần.

Trên ngực trái cậu ấy có vết thương. Tôi lau con dao vào vạt áo rồi rọc lớp vải. Một nhát đâm rất sâu nằm gần xương đòn dọc xuống cách tim cậu ta vài phân. Nó khiến cậu mất máu quá nhiều, xíu nữa thôi, cậu ta đã đi chầu ông bà rồi vậy mà vẫn còn chạy xa được như thế, quả đáng khen!

Đội quân ngày càng đến gần, tôi chỉ kịp xé vạt áo còn chút sạch sẽ và băng vết thương một cách sơ sài sau đó vác cậu ta lên vai rồi lao đi trong đêm tối. Sống hay chết phụ thuộc vào số mệnh của hai chúng ta.

Norris từng là chủng tộc cao quý nhất Scanvadina, chúng tôi có vóc dáng thanh cao, mảnh mai, tốc độ nhanh nhẹn và có thể nhìn trong đêm tối, hơn nữa khi di chuyển chúng tôi ít để lại dấu vết. Người Norris già đi rất chậm, vô cùng mạnh mẽ và dẻo dai. Họ gần như bất tử và không bệnh tật gì. Nhưng chúng tôi vẫn có thể bị giết và thân thể sau khi chết vẫn phân rã như bao loài *. Vì thế, dù vác cậu ta làm tốc độ tôi chậm hơn một chút, nhưng vẫn còn cách lũ quái vật đấy một khoảng.

Cậu ta khẽ rên nhẹ, có lẽ vì đau, nhưng tôi không thể làm khác được, chỉ có thể mặc cậu ta bị xốc nhảy điên cuồng trên vai mình. Qua khóe mắt, tôi thấy bọn Urga viện binh đã đánh hơi thấy mùi máu. Chúng băng qua đồng loại đang nằm ngổn ngang dưới đất và chẳng kiêng dè gì mà giẫm đạp lên để đuổi theo tôi. Hơn trăm tên, như tôi đã nghĩ và chúng chạy bộ trên những đôi chân vặn vẹo chẳng có Sói ma mà cưỡi. Tôi đoán những tên vừa rồi bị giết là nhưng tên đầu đàn chỉ có chúng mới có vật cưỡi.

Dù bọn Urga ngu đần và nội bộ không mấy hòa thuận nhưng với số đông như thế mà dừng lại chiến đấu với chúng thì vẫn không phải là cách hay. Ai mà biết được, sau đội quân này còn có thứ gì khác nữa, có thể là những sinh vật mà tôi chẳng biết tên. Biết mình biết ta, chạy vẫn là thượng sách.

Chạy được một khoảng rất xa nhưng lũ Urga vẫn đuổi theo dai dẳng như chó săn đuổi theo con mồi. Còn vài trăm thước nữa là tới bìa rừng, tôi đưa ngón cái và ngón trỏ lên miệng, huýt sáo.

"Frey!" Tôi hét lên sau tiếng huýt gió.

Và trong một khoảnh khắc sai lầm khi ngoảnh lại nhìn lũ sát nhân, tôi va vào rễ cây nhô lên trên mặt đất cao tới khoảng bắp chân mình rồi ngã lăn hai vòng nằm dài dưới đất. Toàn thân đau đớn tôi đã quăng luôn gã trai Norris vào bụi cây. Hắn sẽ chết sớm hơn tôi dự kiến mất, nhưng điều đó đã trở nên ít quan trọng hơn vì lũ Urga đã bắt kịp.

Vừa lúc đó, tôi nghe tiếng vó ngựa rồi một bóng đen to lớn nhanh như cắt phóng qua đầu mình, lao về phía lũ Urga, là Frey, con ngựa đen yêu quý của tôi. Nó đã nghe thấy tiếng tôi từ bìa rừng, con ngựa vẫn luôn ở đó chờ đợi tôi trong mỗi chuyến đi săn như người bạn đồng hành trong cuộc hành trình đơn độc. Bỗng tôi muốn khóc, xúc động biết mấy.

Frey hí lên một tiếng rồi dựng hai chân trước lên đạp thẳng vào những tên Urga tiên phong. Móng sắt của Frey tạo thành vết lỏm trên ngực hai tên Urga. Chúng vung kiếm lên định chém vào cổ nó nhưng Frey nhanh hơn, nó tung cước đạp chúng quỵ xuống, thở phì phò đầy tức giận. Lũ Urga nháo nhào tấn công. Một trong số chúng định nắm lấy dây cương, Frey lắc mình, đạp hắn xuống trảng lá khô rồi phi về phía tôi.

"Giỏi lắm nhóc", tôi nói rồi lôi bao tên trên lưng nó xuống.

Lấy rễ cây làm tường thủ, tôi bắn liên tiếp vào bọn chúng, lũ Urga gục xuống như ngã rạ.

Sau một lúc, tôi với tay ra sau lưng và phát hiện một sự thật kinh hoàng. Tôi chẳng còn mũi tên nào cả. Nhân lúc chúng còn cảnh giác chưa tiến đến gần, tôi chạy tới bụi cây và lôi anh chàng Norris chết dở một nửa ra rồi cột ngang yên ngựa sau đó nhảy phốc lên. Nếu qua được ải này mà chàng ta vẫn còn sống thì quả là kì tích. Qua bàn tay lành nghề của tôi e là cậu ta chẳng sống được bao lâu nữa.

Cài dao sau lưng, một tay cầm kiếm nắm chặt dây cương, tôi vỗ vào mông Frey.

"Nhanh nào!" tôi hét lên khi lũ Urga tràn tới, lưỡi kiếm của chúng ánh lên bàn bạc trong bóng tối mờ ảo của khu rừng.

Frey thở khì khì chạy như điên băng qua rừng sâu hướng về phía dãy núi Hamer và ngược hướng về thị trấn. Tôi không muốn bị phát hiện cũng không muốn dẫn lũ quái vật sinh ra trong bóng tối này liên lụy dân thường. Bọn họ sẽ như thế nào nếu thấy một cô gái vác theo một thanh niên sống chết không rõ, đã vậy còn cưỡi ngựa như điên ngoài đường và theo sau là một lũ quái vật lúc nhúc trông thật gớm ghiếc.

Bị tôi húc chân vào hông, Frey chạy hết sức bình sinh. Còn bọn Urga lại không thông thạo đường đi trong rừng nên gần như không đuổi kịp rồi chúng mất hút khi Frey ra khỏi rừng. Con ngựa băng qua con lạch nhỏ rồi sải bước trên cánh đồng gần chân núi.

Chắc hẳn lũ Urga sẽ loanh quanh trong rừng đến khi trời sáng. Như trong một mê cung, khu rừng sẽ vây lấy và nuốt chửng chúng như để trừng phạt những tên điên rồ dám khuấy động sự yên tĩnh của khu rừng.

Trăng đã thoát khỏi mây đen treo trên cao sáng vằng vặc và soi rõ đường đi cho chú ngựa mang theo trên lưng hai con người kì lạ. Khi Frey dừng lại lấy sức tôi nhấc cậu ta ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa rồi vòng tay ra nắm dây cương và để cậu ta dựa vào người mình. Mắt cậu ta nhắm chặt, bờ mi cong khẽ rung lên theo từng nhịp bước chân của Frey.

Tôi ngẩng đầu lên nhìn đỉnh núi cao phủ tuyết. Dãy Hamer nằm phía Tây, cách thị trấn một cánh đồng hoang vu và khu rừng. Tiếp tới là sông Narda, thị trấn bị kẹp ở giữa. Nếu nhìn từ trên cao xuống, thị trấn như một hòn đảo chơ vơ giữa khoảng không bao la, nhỏ bé và yếu ớt. Nhà tôi nằm ngoài rìa, phải ra khỏi thị trấn rồi xuôi theo con đường mòn nhỏ, băng qua thêm một đồng cỏ cao tới thắt lưng nữa mới đến được. Nếu tôi cứ đi thế này, lòng vòng trên đồng hoang và lẫn trốn theo dưới cái bóng âm u của ngọn núi cùng với tất cả nỗ lực không lưu lại dấu vết quá nhiều nên có lẽ hừng đông vừa đến thì chúng tôi mới tới nơi.

"Đừng chết nhé!" tôi thì thầm vào tai mong cậu ta nghe thấy.

Hot

Comments

Bình Minh

Bình Minh

Mà mới vô quá trời địa danh nên đọc không hiểu gì hết :v

2023-07-09

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Chuyến Đi Săn
2 Chương 2 : Cứu Thoát
3 Chương 3 : Chuyện Kể Về Người Norris
4 Chương 4 : Ngôi Nhà Nhỏ Ngoài Đồng
5 Chương 5: Hồi Ức Đêm Trăng Máu
6 Chương 6 : Lời Chúc Phúc Của Vị Pháp Sư Già
7 Chương 7 : Cuộc Chiến Thất Bại - Liên Minh Tan Rã
8 Chương 8.1 : Lời Đồn Từ Vanyar
9 Chương 8.2 : Lời Đồn Từ Vanyar
10 Chương 9 : Bị Phát Hiện
11 Chương 10 : Ngôi Nhà Bốc Cháy
12 Chương 11 : Thoát Khỏi Hiểm Nguy
13 Chương 12 : Trò Đùa Phép Thuật Và Mụn Cóc
14 Chương 13.1 : Hòn Đảo Sương Mù Và Những Linh Hồn Lang Thang
15 Chương 13.2 : Hòn Đảo Sương Mù Và Những Linh Hồn Lang Thang
16 Chương 14 : Đoàn Đội Tan Rã
17 Chương 15.1 : Khu Rừng Bị Ám
18 Chương 15.2 : Khu Rừng Bị Ám
19 Chương 15.3 : Khu Rừng Bị Ám
20 Chương 16 : Bạn Đồng Hành Hóa Điên
21 Chương 17 - Điều Nghi Ngờ Thành Sự Thật
22 Chương 18 : Đáy Hồ Xương Trắng
23 Chương 19 : Lời Từ Biệt Của Cô Gái Đỏ
24 Chương 20 : Sau Những Bức Tường Ở Vanyar
25 Chương 21 : Rắn Độc Dưới Hầm Giam
26 Chương 22.1 : Tìm Lang Y
27 Chương 22.2 : Tìm Lang Y
28 Chương 23.1 : Khảo Nghiệm Của Phù Thủy
29 Chương 23.2 : Khảo Nghiệm Của Phù Thủy
30 Chương 24.1 : Cuộc Trò Chuyện Với Bà Valerie
31 Chương 24.2: Cuộc Trò Chuyện Với Bà Valerie
32 Chương 25 : Thanh Kiếm Của Serena
33 Chương 26 : Thợ Săn Và Con Mồi
34 Chương 27 : Vết Thương Cũ Tái Phát
35 Chương 28: Chạm Trán Những Kẻ-Bất-Khả-Tử
36 Chương 29.1 : Khắc Tinh Của Những Bóng Đen Vật Vờ
37 Chương 29.2 : Khắc Tinh Của Những Bóng Đen Vật Vờ
38 Chương 30.1 : Nữ Hoàng Narcissus
39 Chương 30.2 : Nữ Hoàng Narcissus
40 Chương 31.1 : Tin Tức Từ Daerya
41 Chương 31.2 : Tin Tức Từ Daerya
42 Chương 32.1 : Tàn Tích Nơi Hoang Địa
43 Chương 32.2 : Tàn Tích Nơi Hoang Địa
44 Chương 33.1 : Chiếc Gương Bị Quỷ Ám
45 Chương 33.2 : Chiếc Gương Bị Quỷ Ám
46 Chương 34.1: Hầm Mộ Của Tiền Nhân
47 Chương 34.2: Hầm Mộ Của Tiền Nhân
48 Chương 35 : Trận Chiến Không Cân Sức
49 Chương 36 : Bà Valerie
50 Chương 37.1 : Vực Tối Và Ánh Trăng
51 Chương 37.2 : Vực Tối Và Ánh Trăng
52 Chương 38 : Có Chút Ngượng Ngùng
53 Chương 39.1 : Đoàn Người Orland
54 Chương 39.2 : Đoàn Người Orland
55 Chương 39.3 : Đoàn Người Orland
56 Chương 40.1 : Lời Thề Bằng Mạng Sống
57 Chương 40.2 : Lời Thề Bằng Mạng Sống
58 Chương 41 : Thung Lũng Sông Sâu
59 Chương 42.1 : Người Bạn Thuở Thiếu Thời
60 Chương 42.2 : Người Bạn Thuở Thiếu Thời
Chapter

Updated 60 Episodes

1
Chương 1 : Chuyến Đi Săn
2
Chương 2 : Cứu Thoát
3
Chương 3 : Chuyện Kể Về Người Norris
4
Chương 4 : Ngôi Nhà Nhỏ Ngoài Đồng
5
Chương 5: Hồi Ức Đêm Trăng Máu
6
Chương 6 : Lời Chúc Phúc Của Vị Pháp Sư Già
7
Chương 7 : Cuộc Chiến Thất Bại - Liên Minh Tan Rã
8
Chương 8.1 : Lời Đồn Từ Vanyar
9
Chương 8.2 : Lời Đồn Từ Vanyar
10
Chương 9 : Bị Phát Hiện
11
Chương 10 : Ngôi Nhà Bốc Cháy
12
Chương 11 : Thoát Khỏi Hiểm Nguy
13
Chương 12 : Trò Đùa Phép Thuật Và Mụn Cóc
14
Chương 13.1 : Hòn Đảo Sương Mù Và Những Linh Hồn Lang Thang
15
Chương 13.2 : Hòn Đảo Sương Mù Và Những Linh Hồn Lang Thang
16
Chương 14 : Đoàn Đội Tan Rã
17
Chương 15.1 : Khu Rừng Bị Ám
18
Chương 15.2 : Khu Rừng Bị Ám
19
Chương 15.3 : Khu Rừng Bị Ám
20
Chương 16 : Bạn Đồng Hành Hóa Điên
21
Chương 17 - Điều Nghi Ngờ Thành Sự Thật
22
Chương 18 : Đáy Hồ Xương Trắng
23
Chương 19 : Lời Từ Biệt Của Cô Gái Đỏ
24
Chương 20 : Sau Những Bức Tường Ở Vanyar
25
Chương 21 : Rắn Độc Dưới Hầm Giam
26
Chương 22.1 : Tìm Lang Y
27
Chương 22.2 : Tìm Lang Y
28
Chương 23.1 : Khảo Nghiệm Của Phù Thủy
29
Chương 23.2 : Khảo Nghiệm Của Phù Thủy
30
Chương 24.1 : Cuộc Trò Chuyện Với Bà Valerie
31
Chương 24.2: Cuộc Trò Chuyện Với Bà Valerie
32
Chương 25 : Thanh Kiếm Của Serena
33
Chương 26 : Thợ Săn Và Con Mồi
34
Chương 27 : Vết Thương Cũ Tái Phát
35
Chương 28: Chạm Trán Những Kẻ-Bất-Khả-Tử
36
Chương 29.1 : Khắc Tinh Của Những Bóng Đen Vật Vờ
37
Chương 29.2 : Khắc Tinh Của Những Bóng Đen Vật Vờ
38
Chương 30.1 : Nữ Hoàng Narcissus
39
Chương 30.2 : Nữ Hoàng Narcissus
40
Chương 31.1 : Tin Tức Từ Daerya
41
Chương 31.2 : Tin Tức Từ Daerya
42
Chương 32.1 : Tàn Tích Nơi Hoang Địa
43
Chương 32.2 : Tàn Tích Nơi Hoang Địa
44
Chương 33.1 : Chiếc Gương Bị Quỷ Ám
45
Chương 33.2 : Chiếc Gương Bị Quỷ Ám
46
Chương 34.1: Hầm Mộ Của Tiền Nhân
47
Chương 34.2: Hầm Mộ Của Tiền Nhân
48
Chương 35 : Trận Chiến Không Cân Sức
49
Chương 36 : Bà Valerie
50
Chương 37.1 : Vực Tối Và Ánh Trăng
51
Chương 37.2 : Vực Tối Và Ánh Trăng
52
Chương 38 : Có Chút Ngượng Ngùng
53
Chương 39.1 : Đoàn Người Orland
54
Chương 39.2 : Đoàn Người Orland
55
Chương 39.3 : Đoàn Người Orland
56
Chương 40.1 : Lời Thề Bằng Mạng Sống
57
Chương 40.2 : Lời Thề Bằng Mạng Sống
58
Chương 41 : Thung Lũng Sông Sâu
59
Chương 42.1 : Người Bạn Thuở Thiếu Thời
60
Chương 42.2 : Người Bạn Thuở Thiếu Thời

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play