Trò Chơi Kì Quái

Trò Chơi Kì Quái

Phần1: Ngôi trường kì lạ Chương 1: Môi trường mới

Trong căn phòng nhỏ của mình, Minh đang chuẩn bị đồ cất vào vali. Đến khi thấy bức ảnh của cậu cùng đám bạn, cậu khẽ đưa tay lên xoa nhẹ vào mặt từng đứa. Nước mắt Minh mắt đầu trào ra, rơi xuống nền đất. Cậu khẽ cất tấm ảnh vào vali, đóng lại rồi kéo ra phòng khách. Thấy cậu đi ra, mẹ liền hỏi cậu:

“ Mẹ xin lỗi con. Do bố con có công tác dài hạn ở miền trong nên hai mẹ con mình phải đi theo. Con thông cảm cho bố mẹ nhé?”

“ Vâng, con hiểu mà ạ. Nhưng mọi chuyện gấp quá, con chưa kịp chia tay chúng bạn nữa. Với lại con sợ phải làm quen mọi thứ từ đầu, con không muốn phải thích nghi…”- Mặt cậu buồn thiu.

“ Không sao đâu con, dần dần rồi sẽ quen thôi. Sáng mai khi đến đó, con có thể gọi cho bạn con.”

“ Vâng ạ.”

“ Giờ thì đi thôi, chúng ta phải ra sân bay sớm mà.”

Nói rồi Minh cùng mẹ bắt xe đến sân bay. Vừa đến nơi, bố cậu đã đứng đó chờ hai mẹ con. Cả gia đình tiến gần nhau hơn, người bố cất lời:

“ Minh, xin lỗi vì để con phải chuyển đi gấp như này. Nhưng con yên tâm, đến đó bố sẽ có món quà bù đắp cho con.”

“ A, tuyệt quá, vậy thì con mong chờ đến lúc đó quá đi!”- Minh reo lên, mặt rạng rỡ hơn hẳn.

“ Haha, có quà là mừng lắm. Bố nó không biết chứ nãy em an ủi mà mặt nó cứ xị xuống.”

“ Mẹ, mẹ đừng kể bố chứ.”

“ Haha, thôi nhà mình vào làm thủ tục thôi, không lại muộn giờ.”

Sau khi trải qua một tiếng đồng hồ làm thủ tục thì cuối cùng Minh cũng được lên máy bay. Gia đình cậu đi chuyến bay đêm nên cũng có thể ngủ một giấc. Minh hồi hộp, lâu lắm rồi cậu không được đi máy bay. Lần đầu tiên là khi cậu học lớp 5 được bố mẹ cho đi biển. Giờ được đi lại nên cậu cũng hồi hộp. Máy bay bắt đầu cất cánh, người cậu ngả về sau, tai ù ù đi. Đến khi máy bay ổn định đường đi, cậu mới dám nhìn ra cửa sổ. Cảnh thành phố về đêm khiến cậu ngỡ ngàng, nhất là khi còn được nhìn từ trên cao xuống. Ánh sáng từ các toà nhà cao tầng tạo nên cảm giác thật ấm áp giữa cái thời tiết se lạnh của mùa thu miền bắc. Càng đi xa, ánh sáng dần nhạt đi cũng là lúc Minh chìm trong giấc ngủ.

Máy bay bắt đầu đáp xuống khiến Minh tỉnh giấc. Giấc ngủ ngon đến mức cậu không biết bản thân đã ngủ được bao lâu. Nếu không nhờ có cảm giác như dính liền vào ghế thì chắc cậu cũng ngủ quên mất. Đến nơi, mọi người bắt đầu đi xuống dưới và vào chiếc xe buýt đã dừng ở trước cửa máy bay để đi đến sảnh và làm thủ tục nhập cảnh. Thủ tục cũng nhanh nên sau đó cả gia đình cũng về đến căn nhà mà bố cậu đã thuê.

Căn nhà đó nằm ở ngay mặt đường, xung quanh có rất nhiều quán ăn và đặc biệt là gần chợ nên cả nhà cậu ưng lắm. Giờ là 7 giờ sáng nên cậu cùng bố mẹ đi ăn trước rồi mới vào nhà mới. Vừa ăn, bố mẹ vừa dặn dò cậu:

“ Có lẽ đầu tuần sau con sẽ bắt đầu đi học nhé, Minh. Hôm nay bố được nghỉ nên sẽ đến trường nộp hồ sơ cho con. Hai mẹ con ở nhà có thể dọn dẹp và sắp xếp đồ được không?”

“ Được chứ. Nhưng căn nhà đó bên trong như nào vậy anh?”- Mẹ cậu hỏi bố.

“ Tí nữa hai mẹ con sẽ biết. Bố chỉ bật mí là nó hơi to thôi đấy.”

“ Ôi không, thế thì dọn mệt lắm.”- Minh than thở.

“ Haha, ông có dọn gì đâu mà than. Toàn tôi dọn hộ ông đây này.”- Mẹ vỗ đùi Minh.

Chỗ ăn cách nhà mới của cậu không xa nên cả nhà có thể đi bộ về. Đi trên đường, Minh thích thú ngắm đường phố xung quanh. Nơi đây cũng nhộn nhịp không khác gì nơi cậu từng sống. Về đến nơi, Minh nhanh nhảu mở cửa trước. Cánh cửa vừa mở ra, Minh bất ngờ với kiến trúc của căn nhà: Thẳng từ cửa nhìn vào là phòng khách, bên trái là phòng bếp được ngăn bởi vách tường hình vòm. Bên phải là cầu thang gỗ có kính ngăn dẫn lên tầng 2. Phòng của Minh nằm ở góc phải, còn phòng bố mẹ ở góc trái cạnh cầu thang.

Minh liền vào phòng và bắt đầu xếp đồ. Khi đang đặt tấm ảnh cùng nhóm bạn cũ lên bàn học, Minh mới chợt nhớ ra cậu quên không gọi cho chúng nó. Nhưng cậu vẫn chưa xong việc, còn phải giúp mẹ sắp xếp đồ nữa nên có lẽ sẽ để ngày mai gọi. Sau khi xong đống đồ của mình, cậu xuống nhà và hỏi mẹ:

“ Mẹ cần con giúp gì không ạ?”

“ Thôi, con ngồi yên là được rồi. Động tay vào lại hỏng hết của mẹ.”

“ Mẹ, mẹ phải tin com chứ. Đi mà…”

“ Hôm nay sao chăm bất thường thế? Thôi thì con ra ngoài sân sau quét bớt lá cho mẹ đi.”

“ Vâng ạ.”

Trong lúc đó, bố của Minh thì đến trường nhập học cho cậu. Vừa đến trường, ông đã gặp lại đồng nghiệp cũ- cũng là người giới thiệu ngôi trường này cho ông.

“ Ôi anh Tùng đấy à? Anh đến trường làm gì thế?”- Bố Minh chào hỏi.

“ Chào anh, anh đến làm việc thủ tục nhập học đấy à?”

“ Vâng anh, cũng xong hết rồi. Thế hôm nay anh vào đây làm gì thế?”

“ À, tôi vào lấy thông tin của nhà trường gửi lên sở ấy mà. Anh biết đó, chúng ta là cảnh sát thì có nhiệm vụ đảm bảo đầy đủ về thông tin của mọi người mà.”

“ À vâng anh, vậy tôi xin phép đi trước.”

Bố Minh định rời đi thì chợt nhớ ra gì đó mà gọi với lại:

“ Ấy tôi quên mất, anh Tùng, mai anh nhớ đưa cái Long sang nhà tôi nhé. Tối mai chúng tôi mời gia đình sang ăn tối nhé.”

“ Được được, mai chúng tôi sẽ sang nhé.”

Nói rồi ông cũng nhanh chóng về nhà với hai mẹ con Minh. Vừa về đến nhà, ông đã thấy Minh đứng trước cửa chờ ông. Thấy bố, Minh hớn hở hỏi ông:

“ Bố, bố nhập học cho con xong rồi ạ?”

“ Ừ, cái này làm nhanh ấy mà con.”

“ Vậy bố ơi…món quà mà bố nói là sẽ tặng con là gì thế ạ?”

được rồi, món quà đó chính là một người vô cùng đặc biệt: con của đồng nghiệp cũ của bố, bạn ý học giỏi lắm đó. Bố nghĩ đây sẽ là một người bạn rất hợp với con.”

“ Ơ, thế thôi ạ? Thế gọi gì là quà chứ! Bố lừa con, mất công con dọn nhà ghê.”

“ Haha, mai rồi con sẽ biết thôi. À mà em ơi, mai nhớ chuẩn bị đồ nấu lẩu nhé, mai họ sang đó.”- Bố cậu gọi với ra.

“ Vâng, em nhớ rồi. Hai cha con lên phòng tắm rửa đi cho em dọn nốt.”- Mẹ đi ra dặn hai cha con.

Lên đến tầng trên, thấy mặt Minh cau có, bố cậu liền bảo:

“ Thôi, con giãn cơ mặt ra rồi tối cả nhà mình đi ăn, được không?”

“ Vâng ạ, vậy con đi chuẩn bị đã.”- Minh tươi tắn hơn hẳn.

Thấy vậy bố cậu cũng yên tâm hơn. Cứ như vậy, cả gia đình đã có một ngày ở nơi sống mới vô cùng suôn sẻ.

Sáng hôm sau, Minh bị tỉnh giấc bởi tiếng ồn ào dưới tầng. Cậu vội chạy ra hành lang thử xem thì thấy ở dưới có rất nhiều người. Vừa đúng lúc bố nhìn thấy cậu nên liền gọi:

“ Minh, xuống đây chào hỏi mọi người đi con.”

Minh vội đi xuống cầu thang, xuống đến nơi cậu liền chào hỏi mọi người. Thì ra đó là gia đình người đồng nghiệp mà bố cậu đã nhắc đến. Vậy còn người con của họ đâu? Khi đang tự thắc mắc thì chợt từ phía sau, một người con trai hiện ra.

“ Đây là Long, cậu bạn mà bố đã nói với con đấy.”

“ Chào câu, tôi là Long, rất vui được làm quen.”

“ À ừ chào, tôi là Minh.”

“ Hai đứa tự làm quen với nhau nhé, bố mẹ ra kia chuẩn bị đồ cho tối nay đây.”- Mẹ Long nói rồi đẩy hai đứa lên cầu thang.

Minh không nói gì mà lên phòng ngay. Thấy vậy, Long cũng lẽo đẽo theo sau cậu.

“ Làm gì vậy cha? Lên đây chi?”- Minh quay lại hỏi.

“ Thì mẹ bảo tôi với cậu làm quen. Tôi vào không được à?”

“ Phiền thật. Tùy, cậu thích làm gì thì làm. Đừng làm phiền tôi.”

Nói xong, cậu vào vệ sinh cá nhân, mặc kệ Long làn gì phòng cậu thì làm. Khi vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, cậu đã thấy Long đang cầm thứ gì đó trên bàn học. Minh tiến lại gần thì thấy Long đang cầm tấm ảnh của cậu cùng nhóm bạn cũ. Cậu liền giật tấm ảnh lại, nói lớn:

“ Cậu làm gì vậy? Sao cậu tự tiện quá vậy?”

“ Tôi…xin lỗi, nhưng tôi chỉ đi tham quan phòng cậu chút thôi mà? Cậu cũng đâu cấm tôi đâu?”

“ Nhưng điều đó không có nghĩa là cậu được tùy tiện động vào đồ của tôi.”

Không để Long nói lại, Minh liền quay đi chỗ khác. Cậu chợt nhớ ra rằng mình chưa gọi cho lũ bạn nên liền rút điện thoại ra gọi. Còn Long, cậu cũng mặc kệ Minh mà nằm lên giường, nghe ngóng xem Minh định làm gì.

“ Alo? Trung đấy à? Chúng mày đang làm gì thế? Chơi game không?”

“ Tao đang bận, mày…đừng gọi tao nữa nhé.”

Minh định nói thêm gì đó thì đầu dây bên kia đã tắt. Thấy vậy, Long định châm chọc:

“ Sao thế? Bạn bận à?”

“ Không phải việc của cậu.”

“ Thôi nào, cậu đâu ngốc đâu mà không nhận ra rằng bạn cậu đang muốn cắt đứt liên lạc với cậu?”

“…Tôi biết, nhưng mà…”- Minh bắt đầu rưng rưng.

“ Tôi xin lỗi, cậu có gì khó nói à? Cậu có thể chia sẻ với tôi mà?”- Long tiến lại gần, đặt tay lên vai Minh an ủi.

“ Tôi chỉ thất vọng thôi. Chúng tôi chơi với nhau từ hồi cấp 2, lên cấp 3 vẫn chơi với nhau. Trong nhóm, tôi thân với thằng Trung nhất. Nhưng giờ nó muốn từ tôi, vậy chắc chắn mấy đứa khác cũng thế. Mới một ngày thôi mà chúng nó lại vậy…”

“ Cậu đừng khóc nữa, đừng vì mấy đứa như thế mà rơi lệ. Nếu chúng nó thật sự tốt với cậu thì đã không làm vậy. Cậu cũng nên hiểu rằng con người dễ thay đổi lắm.”

“ Thôi được rồi, tôi sẽ cố quên chúng nó đi. Cảm ơn cậu.”

“ Không có gì, tôi cũng có lỗi mà.”

“ Tôi cũng xin lỗi vì nãy đã lớn tiếng với cậu trong khi chuyện không nghiêm trọng như thế.”

Cứ như vậy, hai người đã làm hòa và chia sẻ nhiều hơn về bản thân với đối phương. Đến tối, cả hai gia đình ngồi lại ăn với nhau. Sau khi ăn xong, mọi người ra phòng khách để xem phim. Mẹ Minh từ phòng ngủ đi xuống, nói:

“ Chuyện là hai người kia say rồi, sợ là khó để về đó, Hà ạ.”

“ Vậy hay quá, tao có cớ để ở lại nói chuyện với mày rồi Huyền.”

Thì ra, mẹ của hai cậu từng là bạn thân hồi cấp ba. Lên đại học thì Hà chọn chuyển vào Nam học tập và sinh sống. Hai nhà như có mối duyên gì đó vậy.

“ Vậy Long, hôm nay con ngủ lại bên phòng Minh nhé? Yên tâm, mẹ có mang theo sách vở và đồng phục cho con, dù sao mai hai đứa cũng đi học cùng nhau mà.”

“ Cũng được ạ.”-Long đáp.

Vậy là tối hôm đó, Minh và Long có thêm thời gian để hiểu nhau hơn. Hai người nói chuyện nhiều đến khi mệt mà thiếp đi lúc nào không biết.

Hot

Comments

Độc Chước

Độc Chước

Tác phẩm đáng mong đợi nha! Tôi thật sự rất người Việt viết truyện theo người Việt. Chúc bạn sớm thành công!

2024-06-16

2

bộ này ngọt lắm tin tui!!!!🫦

bộ này ngọt lắm tin tui!!!!🫦

tròi cuối cùng cx dc đọc truyện bà rr

2024-05-11

1

Toàn bộ
Chapter
1 Phần1: Ngôi trường kì lạ Chương 1: Môi trường mới
2 Chương 2: Nhóm bạn mới
3 Chương 3: Trò đùa vô tình
4 Chương 4: Hình phạt
5 Chương 5: Ải 1: Trò chơi toán học
6 Chương 6: Ải 2: Trò chơi trốn tìm
7 Chương 7: Ải 3: Sự thật hay thử thách
8 Chương 8: Ải cuối: Sống hay chết
9 Chương 9: Bạo lực
10 Chương 10: Cơn tức giận
11 Chương 11: Sự biến mất kì lạ
12 Chương 12: Truy tìm
13 Chương 13: Manh mối lớn
14 Chương 14: Bất ngờ trở về
15 Chương 15: Sự đền tội đau thương
16 Chương 16: Trò chơi bắt đầu
17 Chương 17: Chất vấn
18 Chương 18: Vấn nạn năm ấy
19 Chương 19: Quả báo
20 Chương 20: Quá trình trả thù
21 Chương 21: Sự chia ly đẫm lệ
22 Chương 22: Cuộc sống trở lại
23 Chương 23: Ghen
24 Chương 24: Hiểu lầm
25 Chương 25: Từ bỏ
26 Chương 26: Tìm lại cậu (end phần 1)
27 Phần 2:Trò chơi thực sự bắt đầu Chương 27: Cuộc gặp lại sau hai năm
28 Chương 28: Công khai
29 Chương 29: Lời chấp nhận của cha mẹ
30 Chương 30: Nói lời yêu(hun)
31 Chương 31: Trở lại ngôi trường xưa
32 Chương 32: Những vụ mất tích bí ẩn
33 Chương 33: Khởi hành
34 Chương 34: Chuyến dã ngoại
35 Chương 35: Câu hồn
36 Chương 36: Điềm báo
37 Chương 37: Trò chơi trên núi
38 Chương 38: Ánh sáng vụt tắt
39 Chương 39: Săn mồi
40 Chương 40: Thuyết phục
41 Chương 41: Lẩn trốn
42 Chương 42: Đi tìm thợ săn
43 Chương 43: Đối đầu
44 Chương 44: Lật ngược tình thế
45 Chương 45: Cuộc chiến đẫm máu kết thúc
46 Chương 46: Bất tỉnh
47 Chương 47: Tên sát thủ cuồng thần
48 Chương 48: Một tia hy vọng
49 Chương 49: Hồi phục
50 Chương 50: Bờ biển nơi chúng ta thuộc về
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Phần1: Ngôi trường kì lạ Chương 1: Môi trường mới
2
Chương 2: Nhóm bạn mới
3
Chương 3: Trò đùa vô tình
4
Chương 4: Hình phạt
5
Chương 5: Ải 1: Trò chơi toán học
6
Chương 6: Ải 2: Trò chơi trốn tìm
7
Chương 7: Ải 3: Sự thật hay thử thách
8
Chương 8: Ải cuối: Sống hay chết
9
Chương 9: Bạo lực
10
Chương 10: Cơn tức giận
11
Chương 11: Sự biến mất kì lạ
12
Chương 12: Truy tìm
13
Chương 13: Manh mối lớn
14
Chương 14: Bất ngờ trở về
15
Chương 15: Sự đền tội đau thương
16
Chương 16: Trò chơi bắt đầu
17
Chương 17: Chất vấn
18
Chương 18: Vấn nạn năm ấy
19
Chương 19: Quả báo
20
Chương 20: Quá trình trả thù
21
Chương 21: Sự chia ly đẫm lệ
22
Chương 22: Cuộc sống trở lại
23
Chương 23: Ghen
24
Chương 24: Hiểu lầm
25
Chương 25: Từ bỏ
26
Chương 26: Tìm lại cậu (end phần 1)
27
Phần 2:Trò chơi thực sự bắt đầu Chương 27: Cuộc gặp lại sau hai năm
28
Chương 28: Công khai
29
Chương 29: Lời chấp nhận của cha mẹ
30
Chương 30: Nói lời yêu(hun)
31
Chương 31: Trở lại ngôi trường xưa
32
Chương 32: Những vụ mất tích bí ẩn
33
Chương 33: Khởi hành
34
Chương 34: Chuyến dã ngoại
35
Chương 35: Câu hồn
36
Chương 36: Điềm báo
37
Chương 37: Trò chơi trên núi
38
Chương 38: Ánh sáng vụt tắt
39
Chương 39: Săn mồi
40
Chương 40: Thuyết phục
41
Chương 41: Lẩn trốn
42
Chương 42: Đi tìm thợ săn
43
Chương 43: Đối đầu
44
Chương 44: Lật ngược tình thế
45
Chương 45: Cuộc chiến đẫm máu kết thúc
46
Chương 46: Bất tỉnh
47
Chương 47: Tên sát thủ cuồng thần
48
Chương 48: Một tia hy vọng
49
Chương 49: Hồi phục
50
Chương 50: Bờ biển nơi chúng ta thuộc về

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play