(BL) Cứu Lấy Thế Giới Mục Ruỗng
Ngón tay Mai Đăng An khẽ giật, cậu dần tỉnh lại từ giấc ngủ sâu trên chiếc giường cậu đã nằm hơn hai ngày nay.
Người đàn ông ngồi canh bên giường bệnh nhìn con mình có dấu hiệu tỉnh lại thì vội bấm nút gọi đội ngũ bác sĩ và y tá đến.
Mai Đăng An vẫn còn mê mang, mí mắt vừa mở ra đã bị ánh sáng chói lòa rọi vào khiến cậu khẽ nheo mắt lại, chờ khi đã đôi mắt đã thích nghi mới mờ mịt nhìn quanh.
“Tỉnh rồi tỉnh rồi…” Mai Phúc Nhiên dịu dàng dặn: “Con mới tỉnh đừng xoay đầu mạnh coi chừng bị choáng. Ba gọi bác sĩ rồi.”
Chuyện gì… đây?
Phòng bệnh thoang thoảng mùi khử trùng, người đàn ông xa lạ với nội dung nói chuyện khó hiểu, tất cả kéo Mai Đăng An rơi vào vũng lầy câu hỏi, cậu không biết phải bắt đầu tìm câu trả lời từ đâu.
Bác sĩ làm việc rất chuyên nghiệp, chẳng mấy chốc đã rảo bước vào phòng bệnh, vừa đo thân nhiệt và huyết áp cho cậu vừa an ủi người nhà bệnh nhân.
“Tỉnh lại là không sao rồi. Lần trước chụp CT cũng không có máu bầm trong não…” Bác sĩ nhìn số liệu vừa đo được, nói tiếp: “Huyết áp và thân nhiệt đều bình thường, theo dõi thêm tới chiều nay không có gì nữa thì xuất viện được rồi.”
Mai Phúc Nhiên nghe xong thì vui mừng cảm ơn bác sĩ.
Phải biết rằng nhà họ Mai là gia tộc lớn giàu có qua nhiều đời, nhưng thái độ của phu nhân nhà họ với bác sĩ lại vẫn giữ được sự tôn trọng với người làm nghề y, hoàn toàn khác xa với nhóm người tự cho là giới thượng lưu hay hất cằm sai khiến người cứu mạng mình. Cho nên các y bác sĩ từng khám và chăm sóc cho Mai Đăng An đều rất có thiện cảm với người nhà này.
Mai Đăng An đang lặng lẽ nghe cuộc hội thoại của người trong phòng thì chợt cơn buồn ngủ lại ập tới, cậu cứ thế ngủ thiếp đi lúc nào không hay, mọi người đều cho là cậu mệt nên ngủ nhiều, bác sĩ khám xong cũng rời đi trả lại căn phòng yên tĩnh cho hai ba con.
Mai Phúc Nhiên nhìn con mình với ánh mắt nặng trĩu của người làm cha, chú khẽ vuốt má sữa mềm mại của cậu, nói: “Phải lúc nào con cũng ngoan thế này thì tốt biết mấy.”
Không ai biết được Mai Đăng An đang trải qua những gì, cậu đang bị cuốn vào cảnh trong mơ, từng hình ảnh lướt qua như chuỗi kí ức chạy vội trong đầu người sắp qua đời.
Đợi mọi thứ quay về với khoảng lặng yên tĩnh, cậu khẽ thở dài chấp nhận sự thật tưởng chừng là hảo huyền này.
Cậu nhập hồn vào người thanh niên vừa mất, hưởng thân xác lẫn kí ức mười sáu năm của cậu ta…
“Không phải!” Một giọng nói non nớt nhưng có phần đanh đá như ông cụ non vang lên bên tai.
Mai Đăng An ngờ nghệch nhìn quanh, cậu bắt gặp một đốm sáng nhỏ đang lập lòe, sau đó dần hóa hình thành một tinh linh nhỏ.
Nó bay quanh cậu, nghênh mặt nói: “Thân xác này vẫn là thân xác vốn có của ngài, do em giúp ngài dịch chuyển đến thời không này, hơn nữa còn hi sinh năng lượng giúp nó hoàn toàn dung nhập, không bị thế giới này bài xích.”
?
Mặc kệ gương mặt đã nghệch ra của cậu, tinh linh nhỏ vẫn luyên thuyên: “Em phụng mệnh chủ thần dẫn theo người được chọn xuyên qua các thế giới hỗ trợ các thế giới phát triển theo đúng quỹ đạo. Đôi khi có nền văn minh chuẩn bị gặp phải nạn diệt vong, hoặc mục ruỗng do tư tưởng của người ở nơi đó đang dần lệch lạc và suy đồi, chúng ta sẽ xuyên đến để sửa đổi tương lai đó.”
Mai Đăng An nghe xong vẫn còn lùng bùng chưa hiểu thấu, vốn dĩ nhiêu đó nội dung cũng đủ khơi lên sự hứng thú của bất kì ai, nhưng cậu là ngoại lệ.
Thử nghĩ xem, được xuyên qua các thời không, được sắm vai các nhân vật khác nhau, có một tinh linh luôn theo bên cạnh giúp đỡ, cho dù chết đi cũng được hồi sinh ở một thế giới khác… Ai lại chẳng ham thích? Nhưng cuộc sống này với cậu đã mất đi ý nghĩa khi không còn các anh ấy đồng hành.
Ở thế giới cũ, cậu có ba anh chồng, bọn họ nâng niu, tôn trọng và bảo vệ cậu trong suốt cuộc đời mình, thậm chí vào khoảnh khắc sinh tử khi ấy, thứ bọn họ lựa chọn không phải là bản thân mà lại cậu. Người ta thường nói trời không phụ người có lòng nhưng cậu chỉ thấy lẽ đời thích trêu người.
Khi mà bọn họ đã trải qua biết bao chông gai mới được về một nhà, khi mà bọn họ đang hưởng trái ngọt tình yêu thì định mệnh lại đưa họ đến bi kịch. Cậu và anh đã gặp tai nạn thảm khốc trên đường đi hưởng tuần trăng mật. Để bây giờ cậu một mình tồn tại, ở một thế giới khác, thế giới không có các anh.
Tuy trong lòng chết lặng nhưng Mai Đăng An vẫn hỏi: “Vậy tôi được lợi gì?”
Tinh linh phe phẩy đôi cánh phía sau: “Mỗi thế giới đều có nguồn năng lượng của riêng nó, khi ngài cứu vớt nó hoặc lập được công đức to lớn, thiên đạo sẽ chủ động báo đáp ngài, ban cho riêng ngài một phần năng lượng. Năng lượng của thế giới là vô cùng to lớn, nó sẽ giúp ngài gột rửa phàm thai, lập nên linh thể, từ đây đồng thọ với trời đất.”
Mai Đăng An trố mắt, gấp rút hỏi: “Có thể đảo ngược thời không không?”
Tinh linh gật đầu ngay tắp lự: “Có thể. Nhưng ít nhất ngài phải hoàn thành xuất sắc hơn năm thế giới, khi đó ngài mới có đủ năng lượng xé vách ngăn thời không, hơn nữa lần đi ấy sẽ khiến ngài hao gần như sạch những gì ngài tích cốp trước đó.”
Mai Đăng An như người chết đuối vớ được nhánh cây, cậu vui mừng khôn xiết khi nghe mình có thể về lại thế giới cũ để cứu lấy các anh.
Đợi em!
Sau khi gom đủ quyết tâm để bước lên hành trình xuyên không dai dẳng của mình, Mai Đăng An bắt đầu tìm hiểu về thế giới này. Nơi này là thế giới thú nhân, nhưng không phải chỉ có thú nhân mà dân cư nơi còn chia thành ba loại giới tính, bao gồm thú nhân, á thú nhân và giống cái.
Thú nhân là đại diện cho phái mạnh, nhóm người có thể biến hóa giữa hình người và các linh thú khổng lồ với sức mạnh to lớn. Bọn họ bảo vệ gia viên, xây dựng xã hội, quản lý xã hội, đa phần thú nhân đều thuộc giới trung lưu đến thượng lưu.
Á thú nhân cũng có thể biến hóa nhưng bọn họ chỉ hóa ra một bộ phận thú hình, nếu có thể hóa ra bộ phận tăng mạnh sức chiến đấu thì địa vị của á thú nhân đó sẽ được nâng lên khá cao, trong khi các á thú nhân biến hóa ra các bộ phận vô hại như đuôi, tai, lông thì bị xem như “giống cái lực điền”.
Giống cái lại không có khả năng biến đổi hình thái, bọn họ có cơ thể mềm mại và nhỏ bé hơn hai giới tính còn lại, nhưng trời bù cho bọn họ sự thông minh và một số còn có thể thức tỉnh linh thức, thuần hóa yêu thú. Đây cũng là giới tính duy nhất có thể sinh con của nơi này.
Ngoài ra, thế giới này còn bị một thế lực khổng lồ nằm sâu trong các khu rừng vạn năm luôn ngày đêm rình rập, đó là yêu thú. Yêu thú khác với các thú nhân, bọn chúng không thể biến thân thành hình người, cũng không được khai mở tuệ tri, hành động phần lớn dựa theo bản năng. Dù hầu hết chúng sống yên trong rừng sâu, nhưng đôi khi sẽ có các yêu thú lạc bầy chạy loạn vào khu vực sinh sống của thú nhân. Mỗi năm đến mùa giao phối và sinh nở, yêu thú sẽ mất kiểm soát kéo thành bầy xông thẳng đến vòng bảo hộ, tấn công thành thị của thú nhân. Mỗi lần như thế, thú nhân đều là lực lượng nòng cốt đứng lên chống lại sự xâm phạm của chúng.
Đương nhiên, thực tế cũng có không ít các thú nhân và bán thú nhân chủ động vào rừng chém giết yêu thú để đem về các chiến lợi phẩm với lợi nhuận kếch xù. Ngoài da, lông, thịt,.. ra thì thứ đáng giá nhất phải kể đến là thú hạch, một viên đá năng lượng nằm trong cơ thể mỗi yêu thú. Nó được xem là nguồn năng lượng lớn mạnh có thể dùng cho thú nhân và á thú nhân hấp thu để tẩm bổ bản thân, từ đó tiến hóa lên cấp bậc cao hơn.
Yêu thú tấn công thành thị và người dân, thú nhân vào rừng săn giết yêu thú, hai hành động đối lập nhưng cân bằng này cứ thế diễn ra từ năm này qua tháng nọ, dần dần hình thành vòng tuần hoàn.
Nhưng sau mỗi lần hấp thu yêu hạch đều sẽ để lại yêu độc trong cơ thể thú nhân và á thú nhân, dù có tiến hóa lên cấp cao đến đâu cũng không tránh khỏi điều này. Biết là có độc nhưng thú nhân và á thú nhân vẫn cắn răng hấp thu, bọn họ phải đánh đổi giữa tuổi thọ và thực lực, nếu không sẽ không ai bảo vệ nền văn minh của bọn họ khỏi yêu thú.
Mai Đăng An nhận được thông tin tổng thể của thế giới xong không khỏi cảm thấy giống cái khá vô dụng trong thế giới này, dù bọn họ có thể thuần phục yêu thú nhưng cũng chỉ là là yêu thú cấp thấp, cho nên ngoài thiên chức làm mẹ thì họ khá bị động trong thế giới do thực lực quyết định địa vị này.
May mắn, trong ba giới tính thì chỉ có giống cái có khả năng mang thai, lại nhờ vào số lượng thưa thớt mà địa vị không đến mức chạm đáy. Nhưng chính vì thế mà vai trò của bọn họ trong xã hội lại khá xấu hổ.
Tiểu tinh linh chống nạnh hất cằm: “Ai nói giống cái không thể đóng góp? Chẳng qua là bọn họ chưa biết cách. Thực chất giống cái cũng có thể tu luyện như thú nhân và á nhân, nhưng cách họ luyện là luyện linh thức chứ không phải hấp thụ năng lượng tôi luyện cơ thể.”
Mai Đăng An hiện tại được xếp vào giống cái, cậu cũng không muốn bản thân trở nên quá phụ thuộc vào những thú nhân khác, cho nên rất chăm chú nghe tinh linh giảng giải.
Một luồng tri thức được truyền vào trong thức hải của cậu, nó như một dạng truyền thừa, dễ dàng khiến cậu nắm rõ và nhớ hết lượng thông tin khổng lồ.
“Truyền thừa tu luyện linh thức này là em bỏ năng lượng ra vận chuyển từ kho tri thức ba ngàn thế giới về, đợi ngài thu được năng lượng của thế giới này rồi phải trả em.” Tiểu tinh linh cẩn thận căn dặn chủ nhân nhà mình.
Mai Đăng An chọt chọt nó: “Biết rồi.”
Hóa ra yêu lực bên trong yêu hạch là hoàn toàn có thể loại bỏ, mà người có khả năng làm điều đó chính là các giống cái. Bọn họ dựa vào thiền định, soi rọi vào phần thức hải sâu trong tiềm thức, chậm rãi tôi luyện linh thức của mình lớn mạnh. Đồng thời thông qua quá trình tinh lọc yêu lực, giống cái cũng có thể tu luyện để nâng cấp.
Updated 47 Episodes
Comments
Tiên Tiên
Mới vào mà tui phải đau khổ r
2024-07-13
2
Fukai Yami /Ma Cà Rồng/
3 anh luôn sao🤡
2024-07-10
1
Fukai Yami /Ma Cà Rồng/
Này giống tui nè nếu đc cũng muốn xuyên qua các thế giới nhất là thế giới Anime chắc lúc đó tui vui sướng lắm 😁
2024-07-10
1