Chương 3: Lên Trấn

"Bọn ta chỉ nói đùa thôi, các ngươi cứ tiếp tục," bọn họ cười với giọng đùa giỡn.

Cố Hiên liếc nhìn muội muội mình, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhẹ. Hắn khẽ nói:

"Được lắm, Yên Nhi. Nhưng nhớ, chúng ta không cần tranh cãi với họ. Kết quả mới là câu trả lời tốt nhất."

Cố Yên gật đầu, ánh mắt kiên định. Hai người tiếp tục cúi xuống nhổ cỏ. Trong lòng họ, một niềm tin mãnh liệt đang dần nảy nở, giống như những khóm Ngưu Cân Thảo có sức sống mãnh liệt.

Bàn tay của nàng non nớt, lại nhổ cỏ liên tục gây đau rát không thôi. Nhưng nàng không hề vì thế mà buông bỏ việc nhổ cỏ.

Dưới ánh nắng chói chang của mặt trời vào lúc giữa trưa, nắng nóng khiến cho hai huynh muội mồ hôi nhễ nhãi đầm đìa, chiếc bụng đã đói đến mức đều dán vào lưng. Cố Hiên lấy từ trong giỏ ra hai cái bánh bao cùng một ống nước. Bánh bao không có nhân. Lương thực khan hiếm, bánh bao có chút rau và gia vị đã được xem là mỹ vị rồi.

Cố Yên ngồi trên bãi cỏ, cả hai ăn bánh bao có chút khó nhọc. Nghẹn liền uống một ngụm nước từ trong ống tre, nàng nhìn giỏ cỏ mà hai huynh muội hái, rồi lại nhìn ca ca một cái. “Ca, muội sẽ mang mớ cỏ này lên trấn bán, rồi mua cho ca và nương mỗi người một cái bánh bao nhân thịt."

Thịt có giá có chút cao, 1 cân thịt heo có giá 40 văn. Số lần được ăn thịt chỉ có thể đếm trên một bàn tay, chỉ khi đón năm mới bọn họ mới được nếm thử. Còn các ngày còn lại có được ăn hay không, toàn bộ đều dựa vào may mắn. Các nhà trong thôn đều lựa chọn mua gạo thay vì thịt. Gạo có giá 9 văn 1 cân. Để có thể ăn được mỗi khoảng thời gian dài, gạo chỉ để nấu cháo. Nhà nào khá giả mới nấu thành cơm để ăn.

Cố Hiên đưa tay nhẹ nhàng xoa mái tóc của nàng. "Vậy ta sẽ đợi muội mua bánh bao thịt." Muội muội của hắn thật đáng yêu, đã biết lo lắng và quan tâm đến hắn và nương rồi.

Bọn họ nỗ lực nhổ hái cỏ, đến khi sắc trời không còn sớm. Hắn và nàng mới cùng nhau trở về nhà, cả hai đều còn nhỏ, sức lực không có nhiều. Lượng cỏ hôm nay hái được không ít.

Sau khi dùng cơm xong, Cố Hiên và nàng kiểm tra đám cỏ. Lựa ra những thứ hỗn tạp trong cỏ, bọn họ quyết định ngày mai liền đem đến tiệm thuốc trên trấn để bán.

“Ca, ngày mai chúng ta cùng lên trấn nhé, muội rất ít khi lên trấn nên không rõ các tiệm thuốc ở trấn. Ca lại thường xuyên lên trấn, chắc hẳn rất rõ, trăm sự nhờ ca cả đó.” Cố Yên tinh nghịch cười.

Hắn bị lời nói của nàng chọc cười, tuy nhiên, chưa kịp để Cố Hiên lên tiếng, từ trong bếp, Lâm Thị đã nghe thấy cuộc trò chuyện của hai huynh muội. Bà bước ra, ánh mắt đầy lo âu : “Hai đứa muốn tự mình lên trấn sao? Nương không yên tâm, đặc biệt là Yên Nhi còn nhỏ tuổi. Nương sẽ đi cùng hai con, không thể để các con một mình lên đó được.”

Cố Yên hơi ngẩn người, nhưng không muốn khiến nương lo lắng, nàng vội vàng cười nói. “Nương, trên trấn cũng không xa, lại có ca ca đi cùng. Nương, người yên tâm đi."

Lâm Thị lắc đầu, vẻ mặt kiên quyết. “Không được, ta không yên tâm. Nương phải đi cùng các con. Không thể để các con tự đi được.”

Sao bà không lo lắng? Lỡ gặp những kẻ có lòng dạ không tốt, thì hai con của bà phải làm sao? Trượng phu đã không còn, bà không muốn phải mất thêm ai.

Với quyết tâm của Lâm Thị, Cố Yên cùng ca ca cũng không ngăn cản bà nữa. Vì vậy, cả ba người quyết định lên đường vào sáng ngày mai.

Sáng hôm sau, sau khi dùng bữa xong, Lâm Thị lấy thêm một vài văn tiền bỏ vào trong túi để phòng trường hợp cần dùng, rồi ba người bắt đầu đi lên trấn. Không khí trong làng yên ắng, từng bước chân của ba người vang lên trên con đường đất. Lâm Thị đi ở phía trước, mắt thỉnh thoảng liếc qua Cố Yên và Cố Hiên.

Cả ba cùng đi vào trấn, khác với nông thôn yên tĩnh. Trên trấn náo nhiệt vô cùng, các rạp hàng rêu rao mời người dân mua đồ của bọn họ. Không ít những kẻ ăn mặc giàu sang, phía sau là tùy tùng và nô tỳ đi theo để hầu hạ. Cố Yên thấy vậy thì càng nổi lên quyết tâm kiếm thật nhiều tiền.

Bọn họ rất quen thuộc với trấn, và cũng biết nên chọn tiệm thuốc nào để bán Ngưu Cân Thảo. Ba người dừng lại trước một tiệm thuốc nhỏ nằm ở góc phố. Cửa tiệm rộng mở, bên trong có mùi thuốc bốc lên thoang thoảng dễ chịu của các loài thảo dược. Cố Yên nhìn vào, cảm thấy có chút hồi hộp, nhưng nàng vẫn bước vào, cố gắng giữ vững tinh thần.

Lâm Thị đứng ngoài cửa, vẫn không rời mắt khỏi hai đứa con. Cố Hiên thì bình tĩnh hơn, lên tiếng. “Chúng ta thử xem có thể bán được cỏ này hay không, hy vọng lần này sẽ thuận lợi.”

Cố Yên gật đầu, trong lòng cảm thấy dù có chuyện gì xảy ra, ít nhất mình đã cố gắng vì gia đình.

Người bán thảo dược là một nam nhân có dáng vẻ tầm 40 tuổi, gương mặt vô cùng phúc hậu.

Chapter
1 Chương 1: Sốt Cao
2 Chương 2 : Ngưu Cân Thảo
3 Chương 3: Lên Trấn
4 Chương 4: 72 văn
5 Chương 5: Tống Thị
6 Chương 6: Hái Nấm
7 Chương 7: Nấu Toàn Là Nấm
8 Chương 8: Bữa Tối
9 Chương 9: Thu Hoạch
10 Chương 10: Ruộng Lúa
11 Chương 11: Đại phòng Cố Gia
12 Chương 12: Trừng Phạt & Quá Khứ Cố Đại Lâm
13 Chương 13: Cá
14 Chương 14: Sắn Dây
15 Chương 15: Bánh Sắn Dây Mặn Và Ngọt
16 Chương 16: Tâm Tình của Lâm Thị
17 Chương 17: Kế Hoạch
18 Chương 18 : Cố Hiên
19 Chương 19: Buôn Bán
20 Chương 20: Cạnh Tranh
21 Chương 21: Tửu Lầu
22 Chương 22: Thương Lượng
23 Chương 23: Bánh Bao
24 Chương 24: Thường Ngày
25 Chương 25: Gánh Nặng Trên Vai
26 Chương 26: Ảm Đạm
27 Chương 27: Nhận Heo
28 Chương 28: Bánh Nhân Mứt Quả
29 Chương 29: Dùng Vải Lọc Nước
30 Chương 30: Cổ Xe Ngựa
31 Chương 31: Tìm Đến Cửa
32 Chương 32: Suy Đoán
33 Chương 33: Hang Trứng Châu Chấu
34 Chương 34: Trịnh Thẩm
35 Chương 35: Biện Pháp
36 Chương 36: Hỗn Loạn
37 Chươmg 37: Lão Thái Bà Nhà Họ Diệp Tìm Đến Cửa
38 Chương 38: Hòm Gỗ
39 Chương 39: Ý Định Sửa Nhà
40 Chương 40: Âm Mưu
41 Chương 41: Bữa Cơm Lạnh Lẽo
42 Chương 42: Bắt Cóc
43 Chương 43: Lĩnh Thưởng
44 Chương 44: Công Đường
45 Chương 45: Tra Hỏi
46 Chương 46: Trở Về
47 Chương 47: Chuyển Nhà
48 Chương 48: Bị Thương
49 Chương 49: Khách Đến Nhà
50 Chương 50: Dược Liệu
51 Chương 51: Đi Chợ Năm Mới
52 Chương 52: Quà Nhỏ
53 Chương 53: Trôi Qua 6 Năm
Chapter

Updated 53 Episodes

1
Chương 1: Sốt Cao
2
Chương 2 : Ngưu Cân Thảo
3
Chương 3: Lên Trấn
4
Chương 4: 72 văn
5
Chương 5: Tống Thị
6
Chương 6: Hái Nấm
7
Chương 7: Nấu Toàn Là Nấm
8
Chương 8: Bữa Tối
9
Chương 9: Thu Hoạch
10
Chương 10: Ruộng Lúa
11
Chương 11: Đại phòng Cố Gia
12
Chương 12: Trừng Phạt & Quá Khứ Cố Đại Lâm
13
Chương 13: Cá
14
Chương 14: Sắn Dây
15
Chương 15: Bánh Sắn Dây Mặn Và Ngọt
16
Chương 16: Tâm Tình của Lâm Thị
17
Chương 17: Kế Hoạch
18
Chương 18 : Cố Hiên
19
Chương 19: Buôn Bán
20
Chương 20: Cạnh Tranh
21
Chương 21: Tửu Lầu
22
Chương 22: Thương Lượng
23
Chương 23: Bánh Bao
24
Chương 24: Thường Ngày
25
Chương 25: Gánh Nặng Trên Vai
26
Chương 26: Ảm Đạm
27
Chương 27: Nhận Heo
28
Chương 28: Bánh Nhân Mứt Quả
29
Chương 29: Dùng Vải Lọc Nước
30
Chương 30: Cổ Xe Ngựa
31
Chương 31: Tìm Đến Cửa
32
Chương 32: Suy Đoán
33
Chương 33: Hang Trứng Châu Chấu
34
Chương 34: Trịnh Thẩm
35
Chương 35: Biện Pháp
36
Chương 36: Hỗn Loạn
37
Chươmg 37: Lão Thái Bà Nhà Họ Diệp Tìm Đến Cửa
38
Chương 38: Hòm Gỗ
39
Chương 39: Ý Định Sửa Nhà
40
Chương 40: Âm Mưu
41
Chương 41: Bữa Cơm Lạnh Lẽo
42
Chương 42: Bắt Cóc
43
Chương 43: Lĩnh Thưởng
44
Chương 44: Công Đường
45
Chương 45: Tra Hỏi
46
Chương 46: Trở Về
47
Chương 47: Chuyển Nhà
48
Chương 48: Bị Thương
49
Chương 49: Khách Đến Nhà
50
Chương 50: Dược Liệu
51
Chương 51: Đi Chợ Năm Mới
52
Chương 52: Quà Nhỏ
53
Chương 53: Trôi Qua 6 Năm

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play