Chương 20: Cạnh Tranh

Cố Yên cười nhạt, ánh mắt bình tĩnh đầy ẩn ý. "Chỉ có người không biết, chẳng thứ gì là không có."

Người bán bánh khịt mũi, xem thường. "Để ta xem, loại bánh vớ vẩn này làm sao mà bán hết. Đúng là không biết lượng sức." Rồi lại nhìn phần bánh trên tay mình, tự tin vô cùng. Ở đây, ai bán bánh nhiều được bằng hắn?

Cố Yên không đáp lại, nàng tập trung mời gọi hàng khách. Bây giờ bán được bánh mới là việc nàng cần phải quan tâm, tranh cãi với một người lạ không thể lấp đầy hủ gạo nhà nàng.

"Bánh gia truyền đặc biệt đây, chỉ có duy nhất nhà ta bán. Mua đi ạ, ăn một miếng sẽ không quên được, đảm bảo ăn một lần lại muốn mua thêm."

Có tiểu hài tử nhỏ tuổi bị thu hút bởi hình dáng gói lạ mắt trên tay nàng, vội gọi nương. "Nương ơi, ta cũng muốn ăn bánh, cái này lạ quá."

Lâm Thị nhìn giỏ bánh 50 cái, bà thất thần. Nếu không bán được, vậy số bánh này phải làm sao đây? Nhưng bà thật sự đã lo lắng quá nhiều.

Không lâu sau, có người tò mò đến hỏi: "Bánh sắn dây là bánh gì thế? Sao nghe thật lạ tai, có thể cho ta xem thử không?" Người đến hỏi là một đại thẩm béo mập.

Đứng sau vị đại thẩm là người nam nhân có vóc dáng to lớn, đứng chắn tầm nhìn, người nọ đánh giá mẫu tử nàng từ trên xuống, lại nhìn bánh trên tay họ: "Bánh này các ngươi lấy giá không rẻ đâu! Dám hô to là món gia truyền, nếu không ngon, ta sẽ tính sổ với ngươi." Nam nhân cắt ngang cuộc trò chuyện giữa nàng và vị đại thẩm.

Người nam nhân lớn tiếng, dọa cho Lâm Thị sắc mặt tái nhợt. Tuy bánh này không tính là đặc biệt, nhưng hương vị cũng không tồi. Nếu lỡ không hợp khẩu vị của gã ta, gã sẽ không đánh mẫu tử bà đấy chứ?

Cố Yên mặt không biến sắc, bóc ra một cái bánh sắn dây nhân thịt. Chiếc bánh trong trẻo đến mức nhìn thấy được cả phần thịt bên trong, còn thoang thoảng toát ra mùi thơm, không khỏi khiến cho người đứng gần nàng, thèm không thôi.

Bánh còn nóng hổi, Cố Yên bọc bánh rất cẩn thận, làn khói trắng nhẹ nhàng bốc lên.

" Đây là bánh gia truyền nhà ta. Thẩm nhìn xem, lớp vỏ bánh trong veo, mỏng mịn, bên trong là nhân thịt thơm ngon, kết hợp vị mặn nhẹ của vỏ bánh. Vì thẩm là vị khách đầu tiên, nhà ta sẽ giảm mỗi cái một văn. Thẩm xem người muốn lấy bao nhiêu. "

Đại thẩm béo mập bị vẻ ngoài của bánh thu hút là người yêu thích ăn uống, lại nghe bảo sẽ được giảm mỗi cái 1 văn, so với bánh bao rẻ hơn lại có nhân thịt. Không do dự mà lên tiếng: "Lấy cho ta 1 bánh nhân đậu xanh và 2 bánh nhân thịt." Đại thẩm vừa nói vừa đếm số văn tiền trên tay đưa cho Cố Yên.

Người bán bánh thấy có người đến mua bánh của nàng, bỗng nói: "Ây, đừng để bị lừa! . Con nha đầu này chỉ lừa gạt mọi người thôi. Làm gì có bánh gia truyền nào ở đây. Đúng là còn nhỏ mà tâm hồn đã độc địa như vậy, dám gạt người."

Giọng gã nói rất to, bén nhọt vô cùng. Làm những người có ý định tiến gần lại mua bánh, thay đổi ý định.

Thấy vậy, gã hả hê nhìn nàng. Nhưng không để hắn kịp đắc ý, vị đại thẩm mập đã ăn vội một chiếc bánh tại chỗ. Miệng còn dính thịt vụn, tấm tắc khen. "Bánh này lạ quá, nhưng rất ngon đấy. Phần ngoài dẻo dai mặn nhẹ, bên trong mềm mại đầy thịt, còn thơm vân nhĩ. Ngon hơn cả bánh bao ta hay ăn."

Những chiếc bánh được Lâm Thị gói, rất chắc tay và lớn, Cố Yên còn bỏ không ít vân nhĩ cùng rau, nếu chỉ mỗi thịt thôi, thì nàng sẽ lỗ nặng mất.

Nàng dường như khá có thiên phú trong việc chế biến món ăn, nàng dựa vào kí ức kiếp trước và kỹ năng đã học, để tăng thêm hương vị đặc biệt cho bánh sắn dây. Khiến chúng không còn là hương vị phổ thông nữa.

Vị đại thẩm nổi tiếng là người sành ăn, nghe bà khen ngon, số người mua bánh của nàng lại tăng lên, chọc cho người bán bánh kia suốt buổi tức giận nhìn nàng chằm chằm. Nhưng lại chẳng làm gì được nàng.

"Hừ, khá lắm. Chỉ là đặc biệt một chút, qua vài ngày lại chẳng ai thèm đâu." Nói rồi, gã xoay lưng đi về hướng khác để tiếp tục bán.

Tâm trạng Cố Yên lúc này như đang bay bổng vậy, bánh bán được khá nhiều. Càng khiến cho nàng nhiệt tình hơn, cười suốt buổi đến mức gương mặt đơ cứng cả ra.

Đến trưa, Lâm Thị vẫn không thể tin được, vui mừng vì bán được số bánh ấy đi. Túi tiền bên hông Cố Yên cũng nặng trĩu đi vài phần.

Nhìn giỏ bánh chỉ còn lại vài cái, Cố Yên không giấu nổi nụ cười. Nàng cảm thấy như một tảng đá lớn trong lòng đã được nhấc ra.

Cố Yên lại có dự định khác, nếu cứ bán như vậy mãi cũng không phải là cách. Lâm Thị bận bịu việc đồng áng, mà nàng hiện tại còn quá nhỏ lại thấp bé. Nếu không có người lớn hơn ở bên cạnh, nàng sẽ bị những người khác chèn ép.

"Chúng ta đem số bánh này đến tửu lầu đi, nương. Người có biết tửu lầu nào gần đây không ạ?"

Hot

Comments

Phuoc Van

Phuoc Van

truyện hay quá TG ơi, ra chương đều đặn nghe, có nhiều truyện hay mà ra có nữa chừng thì ngưng ngang riết hết muốn xem.

2025-01-02

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Sốt Cao
2 Chương 2 : Ngưu Cân Thảo
3 Chương 3: Lên Trấn
4 Chương 4: 72 văn
5 Chương 5: Tống Thị
6 Chương 6: Hái Nấm
7 Chương 7: Nấu Toàn Là Nấm
8 Chương 8: Bữa Tối
9 Chương 9: Thu Hoạch
10 Chương 10: Ruộng Lúa
11 Chương 11: Đại phòng Cố Gia
12 Chương 12: Trừng Phạt & Quá Khứ Cố Đại Lâm
13 Chương 13: Cá
14 Chương 14: Sắn Dây
15 Chương 15: Bánh Sắn Dây Mặn Và Ngọt
16 Chương 16: Tâm Tình của Lâm Thị
17 Chương 17: Kế Hoạch
18 Chương 18 : Cố Hiên
19 Chương 19: Buôn Bán
20 Chương 20: Cạnh Tranh
21 Chương 21: Tửu Lầu
22 Chương 22: Thương Lượng
23 Chương 23: Bánh Bao
24 Chương 24: Thường Ngày
25 Chương 25: Gánh Nặng Trên Vai
26 Chương 26: Ảm Đạm
27 Chương 27: Nhận Heo
28 Chương 28: Bánh Nhân Mứt Quả
29 Chương 29: Dùng Vải Lọc Nước
30 Chương 30: Cổ Xe Ngựa
31 Chương 31: Tìm Đến Cửa
32 Chương 32: Suy Đoán
33 Chương 33: Hang Trứng Châu Chấu
34 Chương 34: Trịnh Thẩm
35 Chương 35: Biện Pháp
36 Chương 36: Hỗn Loạn
37 Chươmg 37: Lão Thái Bà Nhà Họ Diệp Tìm Đến Cửa
38 Chương 38: Hòm Gỗ
39 Chương 39: Ý Định Sửa Nhà
40 Chương 40: Âm Mưu
41 Chương 41: Bữa Cơm Lạnh Lẽo
42 Chương 42: Bắt Cóc
43 Chương 43: Lĩnh Thưởng
44 Chương 44: Công Đường
45 Chương 45: Tra Hỏi
46 Chương 46: Trở Về
47 Chương 47: Chuyển Nhà
48 Chương 48: Bị Thương
49 Chương 49: Khách Đến Nhà
50 Chương 50: Dược Liệu
51 Chương 51: Đi Chợ Năm Mới
52 Chương 52: Quà Nhỏ
53 Chương 53: Trôi Qua 6 Năm
Chapter

Updated 53 Episodes

1
Chương 1: Sốt Cao
2
Chương 2 : Ngưu Cân Thảo
3
Chương 3: Lên Trấn
4
Chương 4: 72 văn
5
Chương 5: Tống Thị
6
Chương 6: Hái Nấm
7
Chương 7: Nấu Toàn Là Nấm
8
Chương 8: Bữa Tối
9
Chương 9: Thu Hoạch
10
Chương 10: Ruộng Lúa
11
Chương 11: Đại phòng Cố Gia
12
Chương 12: Trừng Phạt & Quá Khứ Cố Đại Lâm
13
Chương 13: Cá
14
Chương 14: Sắn Dây
15
Chương 15: Bánh Sắn Dây Mặn Và Ngọt
16
Chương 16: Tâm Tình của Lâm Thị
17
Chương 17: Kế Hoạch
18
Chương 18 : Cố Hiên
19
Chương 19: Buôn Bán
20
Chương 20: Cạnh Tranh
21
Chương 21: Tửu Lầu
22
Chương 22: Thương Lượng
23
Chương 23: Bánh Bao
24
Chương 24: Thường Ngày
25
Chương 25: Gánh Nặng Trên Vai
26
Chương 26: Ảm Đạm
27
Chương 27: Nhận Heo
28
Chương 28: Bánh Nhân Mứt Quả
29
Chương 29: Dùng Vải Lọc Nước
30
Chương 30: Cổ Xe Ngựa
31
Chương 31: Tìm Đến Cửa
32
Chương 32: Suy Đoán
33
Chương 33: Hang Trứng Châu Chấu
34
Chương 34: Trịnh Thẩm
35
Chương 35: Biện Pháp
36
Chương 36: Hỗn Loạn
37
Chươmg 37: Lão Thái Bà Nhà Họ Diệp Tìm Đến Cửa
38
Chương 38: Hòm Gỗ
39
Chương 39: Ý Định Sửa Nhà
40
Chương 40: Âm Mưu
41
Chương 41: Bữa Cơm Lạnh Lẽo
42
Chương 42: Bắt Cóc
43
Chương 43: Lĩnh Thưởng
44
Chương 44: Công Đường
45
Chương 45: Tra Hỏi
46
Chương 46: Trở Về
47
Chương 47: Chuyển Nhà
48
Chương 48: Bị Thương
49
Chương 49: Khách Đến Nhà
50
Chương 50: Dược Liệu
51
Chương 51: Đi Chợ Năm Mới
52
Chương 52: Quà Nhỏ
53
Chương 53: Trôi Qua 6 Năm

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play