Chương 3: Kế mẫu?

Mười năm sau…

- Hoàng hậu nương nương\, Quán lễ của Thái tử điện hạ cứ giao cho Thượng nghi cục là được rồi. Người cứ chạy đi chạy lại như vậy lão nô thấy mà xót. - Trần ma ma rót chén trà dâng lên cho Hoàng hậu.

- Trần ma ma\, cả đời Thần nhi chỉ có một cái Quán lễ này thôi\, làm sao mà ta có thể làm qua loa được chứ.

- Đúng đúng\, là lão nô hồ đồ rồi\, nương nương thứ tội.

- Thần nhi đâu rồi? Mấy ngày không thấy nó lui tới Phượng Nghi cung rồi. - Hoàng hậu thắc mắc hỏi.

- Lão nô nghe Minh Dịch nói thái tử điện hạ đang ở thao trường luyện kiếm.

- Vậy sao? Vậy sai người làm vài món ngon rồi cho người đến báo với thái tử\, bảo nó luyện xong qua đây dùng bữa\, ta đợi.

- Vâng. - Trần ma ma đáp xong liền lui ra ngoài đi làm việc. Hoàng hậu lại cầm cuốn sách lên lật đi lật lại.

Còn hơn một tuần nữa là đến Quán lễ của thái tử, hoàng cung tất bật chuẩn bị mọi thứ cho ngày quan trọng này. Ngay cả thất hoàng tử cũng đứng ngồi không yên, duy chỉ có thái tử là ung dung.

- Thái tử ca ca\, huynh không lo lắng một chút nào sao?

- Mọi việc đã có Thượng nghi cục rồi\, với cả mẫu hậu đích thân dám sát\, ta còn lo cái gì chứ.

Mười năm trước, thái tử trông như một ông cụ non, cả ngày nhăn mặt, lại còn rất khó tính. Bây giờ đã trở thành một người dung mạo tuấn tú, cốt cách như tiên, giọng nói dịu dàng ấm áp, cũng đã trở thành người tình trong mộng của rất nhiều cao môn quý nữ.

- Vậy nếu đi Hoài Nam thì có lo không?

Nghe thấy hai từ Hoài Nam, gương mặt thái tử liền thay đổi, đôi mắt sáng lên, vui mừng nói:

- Gì cơ? Đệ nói Hoài Nam gì cơ?

- Đệ vừa từ chỗ phụ hoàng về\, nghe phụ hoàng nói sẽ để huynh đến Hoài Nam. Dạo này Hoài Nam đang vào mùa lũ mà\, tiện thể bàn công việc với Thẩm gia luôn.

Thái tử vui mừng ôm chặt bả vai của Ngọc Thanh:

- Vậy đệ có biết khi nào đi không?

- Thái tử ca ca\, đệ chưa từng thấy huynh vui đến vậy. Nhưng phụ hoàng nói đây chỉ là dự tính\, chưa chắc chắn đâu.

Đôi mắt sáng ngời của thái tử thoáng chốc dịu lại, vẻ thất vọng hiện rõ. Hắn thả vai Ngọc Thanh ra, điềm đạm như muốn che giấu cảm xúc:

- Đệ nói đúng\, chỉ là dự tính. Không nên kỳ vọng quá nhiều.

Nhưng tận sâu trong lòng, Ngọc Trạch không thể ngăn trái tim mình đập nhanh. Mười năm qua, hắn vẫn luôn nhớ về Thẩm gia, không phải vì quyền lực hay thương nghiệp của họ, mà vì cái cách Thẩm gia chủ giữ trọn tình nghĩa với người vợ đã khuất. Một gia tộc như vậy khiến hắn không khỏi ngưỡng mộ và tò mò.

Thất hoàng tử nhìn thấy ca ca của mình như vậy liền không khỏi bật cười. Hắn biết thái tử muốn đến Hoài Nam, không phải vì yêu thích Hoài Nam hay là vì ai, mà đơn giản là vì muốn đến Thẩm gia. Mười năm rồi vẫn không quên, chỉ là một Thẩm gia nhỏ bé mà có thể khiến thái tử nhớ mãi.

Thật ra, Hoàng thượng đã triệu Thẩm gia chủ vào cung mấy lần nhưng đều bị từ chối, đa phần đều lấy lý do đang để tang phu nhân nên không thể vào cung, gần đây nhất thì Thẩm lão gia nói không muốn làm hoàng thương. Ai cũng nói Thẩm gia không biết trời cao đất dày, dám từ chối cả hoàng thất; còn thắc mắc vì sao Hoàng thượng lại xem trọng Thẩm gia.

- Tiểu thư\, tiểu thư không hay rồi. - Xuân Hỉ hớt hải chạy vào báo tin.

- Xuân Hỉ\, làm gì mà hớt ha hớt hải vậy? Cẩn thận bậc thang. - Thiếu nữ đang ngồi đọc sách bên cửa sổ khẽ cất tiếng.

- Tiểu thư\, người còn có tâm trạng đọc sách ư? - Xuân Hỉ nhăn mặt cầm lấy cuốn sách mà vị tiểu thư kia đang đọc.

- Xuân Hỉ…

- Tiểu thư\, lão gia dẫn một người phụ nữ về\, còn nói từ giờ trở đi bà ta sẽ là nữ chủ nhân của Thẩm gia\, con gái của bà ta sẽ là tam tiểu thư kìa.

- Muội nói gì cơ? - Vị tiểu thư kia đứng phắt dậy\, không tin vào tai mình. Nàng vội vàng bước ra ngoài thì gặp Xuân Nương.

- Tiểu thư… lão gia kêu người tới có chuyện muốn nói.

Vị tiểu thư vội vàng sải bước, nàng vừa chạy vừa không tin vào những chuyện mình vừa nghe thấy. Xuân Nương ái ngại nhìn Xuân Hỉ.

- Mẫu thân\, giờ bà ta trở thành chủ mẫu vậy chẳng phải vị kia sẽ thành đích nữ sao? Vậy còn tiểu thư nhà chúng ta thì sao? - Sống mũi Xuân Hỉ hơi cay cay\, nàng cảm thấy bất bình thay cho tiểu thư nhà mình.

- Không sao đâu\, trên dưới Thẩm gia đều chỉ xem nhị tiểu thư là đích nữ\, người khác không bao giờ thay thế được nhị tiểu thư.

Quả thật sự việc này nằm ngoài dự đoán, ai cũng nghĩ Thẩm lão gia sẽ “gà trống nuôi con”, ai mà có ngờ nay ông ta lại dẫn về một người phụ nữ, còn có con gái. Theo suy đoán của các vị thẩm thẩm nhà bên thì đây chính là ngoại thất cùng con riêng của Thẩm lão gia.

Nàng chậm rãi bước vào gian phòng chính, nàng thấy phụ thân của mình đang cười nói cùng người phụ nữ kia, còn có một thiếu nữ xinh đẹp trạc tuổi nàng ở bên cạnh. Nhìn họ cười nói vui vẻ, trong đầu Ninh Lạc chợt hiện lên hình ảnh mẫu thân ngày xưa.

Khi ấy, mẫu thân luôn ngồi bên khung thêu, ánh mắt dịu dàng dõi theo từng bước chạy của nàng. Phụ thân, dù bận trăm công nghìn việc, vẫn không quên dành thời gian cùng mẫu thân và nàng ăn bữa cơm tối: "Mẫu thân… người từng nói chúng ta là gia đình hạnh phúc nhất. Nhưng giờ… người nhìn xem, phụ thân đã quên lời hứa với người rồi."

Suy nghĩ đó như một mũi dao sắc bén, cứa sâu vào lòng Ninh Lạc, khiến nàng không thể giữ nổi sự bình tĩnh.

- Lạc nhi\, con đến rồi. Để phụ thân giới thiệu cho con\, đây là… - Thẩm lão gia đang vui mừng nói thì bị Ninh Lạc ngắt lời.

- Phụ thân không có gì muốn giải thích cho nữ nhi sao?

- Lạc nhi… chuyện này… - Thẩm lão gia ấp úng không nói nên lời.

Ánh mắt nàng dừng lại trên người phụ nữ kia. Bà ta mặc bộ váy lụa thêu hoa mẫu đơn, trang sức vàng ngọc lấp lánh, từng cử chỉ đều toát lên vẻ kiêu kỳ. Còn cô gái trẻ đứng bên cạnh thì dịu dàng e lệ, ánh mắt lướt qua Ninh Lạc mang theo chút dò xét.

Trái ngược với họ, Ninh Lạc chỉ khoác một bộ váy gấm màu xanh lam nhạt, đơn giản nhưng nhã nhặn. Nàng khẽ siết tay, ánh mắt cố giữ bình tĩnh:

- Phụ thân\, không phải người nói sẽ không bao giờ để ai thay thế mẫu thân sao?

- Lạc nhi\, con phải gọi bà ấy là mẫu thân. Đây là quyết định của phụ thân\, con không được phản đối.

Ninh Lạc ngẩng lên, đôi mắt ẩn chứa sự lạnh lùng mà Thẩm lão gia chưa từng thấy:

- Phụ thân\, con có thể gọi bất kỳ ai là mẫu thân\, nhưng trong lòng con\, mẫu thân chỉ có một. Người phụ nữ này\, con không nhận.

- Lạc nhi! Con dám ăn nói như vậy sao? - Thẩm lão gia tức giận.

- Con không dám\, nhưng con cũng không thể giả vờ chấp nhận được.

- Trong căn nhà này\, con không có quyền quyết định thay ta. - Thẩm lão gia quay sang người phụ nữ kia\, ánh mắt đầy trìu mến. - Đây là Triệu thị\, từ nay sẽ là chủ mẫu của Thẩm gia. Còn đây là con gái của ta và bà ấy\, Thẩm Vi.

Nghe những lời đó, Ninh Lạc cảm thấy như tim mình ngừng đập. Nàng nhìn chằm chằm vào phụ thân, cố gắng tìm kiếm một chút áy náy hay lưỡng lự trong mắt ông, nhưng tất cả chỉ là sự bình thản đến tàn nhẫn.

Chapter
1 Chương 1: Thẩm gia không còn là nhà...
2 Chương 2: Suy nghĩ
3 Chương 3: Kế mẫu?
4 Chương 4: Thẩm lão phu nhân
5 Chương 5: Đến kinh thành?
6 Chương 6: Đố kị?
7 Chương 7: Hắn thiếu đi thứ gì?
8 Chương 8: Bi kịch
9 Chương 9: Mất đi ánh sáng
10 Chương 10: Thẩm Yến trở về
11 Chương 11: Đến Hoài Nam
12 Chương 12: Rời khỏi Thẩm phủ.
13 Chương 13: Gặp gỡ
14 Chương 14: Điện hạ đang diễn sao?
15 Chương 15: Phó công tử trông như thế nào?
16 Chương 16: Tò mò
17 Chương 17: Bước đệm đầu tiên
18 Chương 18: Từ chối
19 Chương 19: Đến cả ta cũng rung động...
20 Chương 20: Thẩm gia thật biết cách làm ăn
21 Chương 21: Mật thám???
22 Chương 22: Hoài Nam có biến
23 Chương 23: Biết thân phận
24 Chương 24: Nguy hiểm ập đến
25 Chương 25: Ninh Lạc mất tích
26 Chương 26: Kỳ tuyển chọn mật thám (Thượng)
27 Chương 27: Kỳ tuyển chọn mật thám (Hạ)
28 Chương 28: Nội ứng???
29 Chương 29: Thật nực cười!
30 Chương 30: Ngươi cũng xứng ư?
31 Chương 31: Muội ấy không cần phải tranh giành với bất kỳ ai.
32 Chương 32: Tại sao phải là nàng ta?
33 Chương 33: Có người âm thầm giúp ngươi?
34 Chương 34: Thoát thân
35 Chương 35: Hoành thôn (Thượng)
36 Chương 36: Hoành thôn (Trung)
37 Chương 37: Hoành sơn (Hạ)
38 Chương 38: Trúng tên
39 Chương 39: Không ai thấy nàng phiền phức
40 Chương 40: Vận chuyển lương thảo?
41 Chương 41: Ta tha thứ cho muội
42 Chương 42: Vì bá tánh, ta nguyện bước tới!
43 Chương 43: Ta không muốn ta và nàng có khoảng cách
44 Chương 44: Kết thúc kỳ tuyển chọn mật thám
45 Chương 45: Thẩm Vi học kinh doanh
46 Chương 46: Thẩm gia trở thành hoàng thương.
47 Chương 47: Cá cược
48 Chương 48: Phi Ưng vệ?
49 Chương 49: Phiền vương tử ở lại kinh thành
50 Chương 50: Hắn dám tính kế ta?
51 Chương 51: Công tử thì sao?
52 Chương 52: Yến tiệc
53 Chương 53: Cô ta nói nàng nịnh bợ?
54 Chương 54: Rời cung
55 Chương 55: Lại là hắn!
56 Chương 56: Hắn tìm được nàng rồi
57 Chương 57: Cưỡi ngựa, bắn cung
58 Chương 58: Ta dạy nàng
59 Chương 59: Ta sợ bị cấm túc
60 Chương 60: Lựa chọn
61 Chương 61: Ánh mắt hắn không còn dịu dàng
62 Chương 62: Điện hạ lợi dụng ta?
63 Chương 63: Ta đã đánh đổi rồi...
64 Chương 64: Vậy còn ta thì sao?
65 Chương 65: Thanh mai trúc mã cũng chỉ có hắn đơn phương
66 Chương 66: Ta muốn xem, ai dám đối đầu với huynh ấy.
67 Chương 67: Không thể quay đầu
68 Chương 68: Con chưa nghĩ đến chuyện hôn sự
69 Chương 69: Trèo cao?
70 Chương 70: Ta muốn làm người chơi cờ.
71 Chương 71: Muốn đối đầu với ta?
72 Chương 72: Thẩm Vi gặp thích khách
73 Chương 73: Nếu hắn không phải thái tử...
74 Chương 74: Mạng sống quan trọng
75 Chương 75: Hắn chỉ có thể tin chính mình
76 Chương 76: Chuẩn bị phản công
77 Chương 77: Trường phong dạ phục
78 Chương 78: Càng đông người càng thú vị
79 Chương 79: Làm thái tử phi của ta, được không?
80 Chương 80: Tranh giành ư?
81 Chương 81: Thẩm gia thông địch phản quốc.
82 Chương 82: Đến Tây Sơn
83 Chương 83: Hoa mai nơi tường cũ
84 Chương 84: Nam Chiêu
85 Chương 85: Tiểu thư... phải sống...
86 Chương 86: Ta sẽ bắt hắn phải trả giá
87 Chương 87: Trăng cũ chưa về
88 Chương 88: Ta sống ngươi chết
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Thẩm gia không còn là nhà...
2
Chương 2: Suy nghĩ
3
Chương 3: Kế mẫu?
4
Chương 4: Thẩm lão phu nhân
5
Chương 5: Đến kinh thành?
6
Chương 6: Đố kị?
7
Chương 7: Hắn thiếu đi thứ gì?
8
Chương 8: Bi kịch
9
Chương 9: Mất đi ánh sáng
10
Chương 10: Thẩm Yến trở về
11
Chương 11: Đến Hoài Nam
12
Chương 12: Rời khỏi Thẩm phủ.
13
Chương 13: Gặp gỡ
14
Chương 14: Điện hạ đang diễn sao?
15
Chương 15: Phó công tử trông như thế nào?
16
Chương 16: Tò mò
17
Chương 17: Bước đệm đầu tiên
18
Chương 18: Từ chối
19
Chương 19: Đến cả ta cũng rung động...
20
Chương 20: Thẩm gia thật biết cách làm ăn
21
Chương 21: Mật thám???
22
Chương 22: Hoài Nam có biến
23
Chương 23: Biết thân phận
24
Chương 24: Nguy hiểm ập đến
25
Chương 25: Ninh Lạc mất tích
26
Chương 26: Kỳ tuyển chọn mật thám (Thượng)
27
Chương 27: Kỳ tuyển chọn mật thám (Hạ)
28
Chương 28: Nội ứng???
29
Chương 29: Thật nực cười!
30
Chương 30: Ngươi cũng xứng ư?
31
Chương 31: Muội ấy không cần phải tranh giành với bất kỳ ai.
32
Chương 32: Tại sao phải là nàng ta?
33
Chương 33: Có người âm thầm giúp ngươi?
34
Chương 34: Thoát thân
35
Chương 35: Hoành thôn (Thượng)
36
Chương 36: Hoành thôn (Trung)
37
Chương 37: Hoành sơn (Hạ)
38
Chương 38: Trúng tên
39
Chương 39: Không ai thấy nàng phiền phức
40
Chương 40: Vận chuyển lương thảo?
41
Chương 41: Ta tha thứ cho muội
42
Chương 42: Vì bá tánh, ta nguyện bước tới!
43
Chương 43: Ta không muốn ta và nàng có khoảng cách
44
Chương 44: Kết thúc kỳ tuyển chọn mật thám
45
Chương 45: Thẩm Vi học kinh doanh
46
Chương 46: Thẩm gia trở thành hoàng thương.
47
Chương 47: Cá cược
48
Chương 48: Phi Ưng vệ?
49
Chương 49: Phiền vương tử ở lại kinh thành
50
Chương 50: Hắn dám tính kế ta?
51
Chương 51: Công tử thì sao?
52
Chương 52: Yến tiệc
53
Chương 53: Cô ta nói nàng nịnh bợ?
54
Chương 54: Rời cung
55
Chương 55: Lại là hắn!
56
Chương 56: Hắn tìm được nàng rồi
57
Chương 57: Cưỡi ngựa, bắn cung
58
Chương 58: Ta dạy nàng
59
Chương 59: Ta sợ bị cấm túc
60
Chương 60: Lựa chọn
61
Chương 61: Ánh mắt hắn không còn dịu dàng
62
Chương 62: Điện hạ lợi dụng ta?
63
Chương 63: Ta đã đánh đổi rồi...
64
Chương 64: Vậy còn ta thì sao?
65
Chương 65: Thanh mai trúc mã cũng chỉ có hắn đơn phương
66
Chương 66: Ta muốn xem, ai dám đối đầu với huynh ấy.
67
Chương 67: Không thể quay đầu
68
Chương 68: Con chưa nghĩ đến chuyện hôn sự
69
Chương 69: Trèo cao?
70
Chương 70: Ta muốn làm người chơi cờ.
71
Chương 71: Muốn đối đầu với ta?
72
Chương 72: Thẩm Vi gặp thích khách
73
Chương 73: Nếu hắn không phải thái tử...
74
Chương 74: Mạng sống quan trọng
75
Chương 75: Hắn chỉ có thể tin chính mình
76
Chương 76: Chuẩn bị phản công
77
Chương 77: Trường phong dạ phục
78
Chương 78: Càng đông người càng thú vị
79
Chương 79: Làm thái tử phi của ta, được không?
80
Chương 80: Tranh giành ư?
81
Chương 81: Thẩm gia thông địch phản quốc.
82
Chương 82: Đến Tây Sơn
83
Chương 83: Hoa mai nơi tường cũ
84
Chương 84: Nam Chiêu
85
Chương 85: Tiểu thư... phải sống...
86
Chương 86: Ta sẽ bắt hắn phải trả giá
87
Chương 87: Trăng cũ chưa về
88
Chương 88: Ta sống ngươi chết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play