Chương 3: Nàng - Nhu mì như tơ

Ánh nắng gay gắt vẫn chiếu xuống không dứt, hắt bóng hai người vẫn đang còn rượt đuổi nhau xuyên qua hàng con phố dài.

Đến gần mé sông An Di đặt nhẹ chân, xoay người nhìn về phía đức lang quân "yêu quý" đang chăm chăm muốn bắt mình cho bằng được, nàng nhếch môi châm chọc:

- Ái chà! Vương gia quả thật thân thủ phi phàm, nếu không đam mê nữ sắc có lẽ đã làm nên nghiệp lớn.

Một người lạ mặt, võ công hơn người như nàng hắn chưa gặp bao giờ nên cứ đinh ninh nàng đích thị là gian tuế. Nghe lời xỏ xiên khích bác, hắn nóng mặt thét lớn:

- Im! - Câu nói chấm dứt, hắn xông vào An Di như hổ vồ mồi.

Nhưng rất nhẹ nhàng, nàng nghiêng người tránh khỏi. An Di càng tránh được, hắn càng hăng máu, ra chiêu không ngớt tay. Chiêu nào cùng nhanh gọn hòng tóm được kẻ khả nghi kia.

...

 

Sau một hồi giằng co. Dù bỏ ra bao nhiêu công phu, Lập Trắc vẫn công cốc. Giận dữ, đỏ mặt tía tai, hắn dồn hết sức tiến thẳng về phía nàng. Lần này tay khẽ chạm vào trâm cài, vuốt qua mái tóc đen óng mượt, một mùi hương ngọt ngào thoảng qua mũi làm hắn cảm thấy như nín thở.

Chấn tĩnh lại, trên tay Trắc gia cầm chiếc trâm lúc nào không hay biết. Loáng thoáng lại nghe tiếng trêu đùa:

- Vương gia muốn có trâm tặng phu nhân sao không nói, để ngài nhọc nhằn rồi.

Nói đoạn, nàng hất hàm cười đắc ý rồi biến mất trong không trung.

Lá thu xào xạc. Xáo động cả một vùng. Hoàn hồn, Lập Trắc nghiến chặt răng:

- Thân thủ của ả ta, e rằng Nam Vân quốc không có người thứ hai.

... 

Hướng theo nhìn một hồi, Lập Trắc đành trở về Vương phủ.

Tân nương mới hắn từ đầu đã chẳng quan tâm nên về đến nơi liền đi ngay đến Thúc Hinh Các.

Chân vừa đặt ở cửa, mọi bực tức trong lòng Lập Trắc như trút bỏ. Mùi hương của Diêu Khúc Ngạn tỏa ngát cả căn phòng. Nhìn ái thiếp, mắt của kẻ si tình rạo rực niềm hạnh phúc.

Nhớ ngày ấy, Khúc Ngạn còn là một tỳ nữ cải nam theo hầu thế tử Diêu Nhạc Uy. Lẽo đẽo theo đám vương tôn công tử ra vào khắp nơi trong kinh thành. Sau gần ba tháng thập tử nhất sinh vì xả thân cứu giá, nàng đã làm động lòng Nhị hoàng tử - hiện là Nhị vương gia - bỏ cả văn ôn võ luyện để ở lại chăm sóc. Và rồi vì muốn dành trọn tình yêu cho nàng, Lập Trắc đã sửa chiếu thư nhường ngôi cho hoàng đệ.

Việc cãi lại lệnh vua làm tiên đế đùng đùng nổi giận, nhưng cũng nín nhịn không vội công bố thiên hạ tội khi quân của hoàng nhi. Còn thêm mấy phần nhường bước vì huyền cơ tiềm ẩn bên trong. Tìm cho ả nữ nhi kia nơi môn đăng hộ đối để nhận làm nghĩa nữ.

Hắn đâu hiểu được điều đó, cứ nghĩ rằng bản thân chiến thắng. Ước mơ xây mộng uyên ương với Khúc Ngạn sắp hoàn thành.

Kinh thành sóng dồn dập khắp nơi, lời đồn Trắc Vương si tình a hoàn nổi như cồn trong thời gian dài. Nam nhân nhất nhất yêu một người như hắn bây giờ vô cùng hiếm có, điểm này đã để lại trong lòng các tiểu thư khuê các khác niềm mong ước sẽ gặp được lang quân như ý. Cũng không ít người hờn trách, ghen tuông khen nữ nhi kia may mắn hay khéo dùng âm mưu, thủ đoạn.

Rồi mọi việc cũng thành. Người đứng ra nhận Khúc Ngạn không ai khác chính là Diêu Bách hầu - chủ nhân của ả. Nhờ đó ả đường đường chính chính làm thiếp thất của hoàng thân.

Đương nhiên tiên đế cũng đưa ra điều kiện bắt buộc Trắc Vương phải lập con gái An Đình hầu làm chính thê, phong hiệu Trắc Vương phi.

Từ chối sao đây? Một người xa lạ, mặt mũi còn chưa biết, chen vào tình cảm hai người thật khó chịu.

Ngước nhìn phụ hoàng long nhan phẫn nộ, hắn tuy không vui vẻ nhưng cũng vẫn nhận lời, miễn được ở bên cạnh hồng nhan là đủ hạnh phúc.

...

Kí ức biến nhanh. Ánh mắt long lên, Lập Trắc chạy bổ đến bên cạnh Khúc Ngạn:

- Mặt nàng sau thế?

Gương mặt diễm lệ của Khúc Ngạn đầy dấu tay hai bên. Vô cùng lo lắng, Lập Trắc thét vào đám gia nhân:

- Nói!!!

Nhìn lên ái thiếp của vương gia, bọn tỳ nữ không dám hé môi...

- Thần thiếp, không sao chỉ vì ngủ quên nên...

- Nói!!! - Một lần nữa Lập Trắc quát lớn.

Bọn tỳ nữ vội quỳ xuống, tay chân run rẩy lắp bắp thưa.

- Dạ ... bẩm ... sáng nay Diêu phi đến thỉnh an ... Vương phi không những tát Diêu phi vài cái mà còn bảo ... vì ... Diêu phi nên ... đêm tân hôn ... Vương gia không ... đến.

Mặt mày tím tái, Lập Trắc đứng phất lên, buông vài lời an ủi tiểu thiếp rồi dời chân ra ngoài.

Môi đỏ mọng như quả lựu chín nâng nhẹ, ả đắc chí. Chỉ cần nhờ tỳ nữ tát vào má vài cái đã có thể cho Vương phi biết - đối với Vương gia, ả quan trọng như thế nào!

...

Xông vào Huê Thuyên các, gia nhân chưa kịp thông báo, hắn đã quát lớn:

- VƯƠNG PHI ĐÂU?

Vội hành lễ bọn nô tỳ nhìn chủ nhân khiếp sợ, dù Lập Trắc luôn lạnh lùng, khó chịu nhưng chưa bao giờ họ thấy ngài giận dữ đến thế.

- Hồi Vương gia ... vương phi ... đang nghỉ ... ngơi ở bên trong ... Du Nhi ... đã ... cho mời rồi ạ.

An Di nghe ồn ào, liền bước ra. Dáng đi nàng nhẹ nhàng, tóc búi hờ lên cao, vẻ uy nghi cao quý. Nàng lướt qua tấm rèm, mặt vẫn được che bớt bởi chiếc mặt nạ bạc. Đôi mắt màu xám sắc xảo nhìn qua gương mặt muôn phần giận dữ lẫn bất ngờ của đức lang quân. Nàng khoái chí.

   

- Ái thiếp của vương gia sao rồi? Mong cô ta đừng vẽ hổ thêm cánh.

"Dáng vẻ đó trông rất quen mắt, có phải là ả gian tuế mà ta đã gặp?" Quên cả việc qua hỏi tội, hắn nghi hoặc:

- Sao phải mang mặt nạ?

Lại cười, nàng quay lưng bước về phía ghế ngồi:

- Vương gia không muốn biết mặt thê tử mình thì hà cớ gì thiếp cho biết?

Tức giận, Lập Trắc bước nhanh nắm chặt tay nàng, hai hàm răng chạm nhau nghe ken két: "Đã thế cô hãy mang suốt đời chiếc mặt nạ đó", vừa nói hắn vừa siết mạnh thêm đến độ nàng đau muốn ngất đi. Lúc này Lập Trắc mới chịu buông tay, quắc mắt:

- Hãy tự biết thân phận, đã vào phủ thì là người của ta. Đừng nghĩ tiên hoàng ban hôn thì muốn làm gì cũng được.

Nhìn thấy nỗi đau đớn hiện rõ trên nửa gương mặt của An Di, Lập Trắc mới an tâm: "Không phải là ả".

...

Khuất bóng hắn, nàng đứng dậy, tay lấy lọ thuốc xoa xoa. Phước Hỷ nước mắt ngắn dài lo lắng.

- Không biết Diêu phi nói gì mà Vương gia giận dữ, đến nỗi làm tay người...

Lau nhẹ vết son môi, An Di vỗ về:

- Muội an tâm Vương gia vì chuyện khác.

 An Di hiểu dù nàng có đeo mặt nạ thì với Trắc Vương cũng khó qua mặt, bây giờ chưa phải lúc để hắn biết nàng là ai. Thôi thì xem như nàng chẳng hề biết võ công vậy.

...

Khuya, ánh nến xuyên ra ngoài kẽ lá. Phước Hỷ hầu tiểu thư luyện chữ mắt cứ lúc nhắm lúc mở. Chịu không nổi, nàng nhắc khéo:

- Tiểu thư... người nên nghỉ ngơi...

Gió dưới vầng trăng khuyết mới trong trẻo làm sao, nàng khoác nhẹ chiếc áo màu cam gạch bước ra ngoài, vẫn không quên nhắc nhở:

- Muội vào nghỉ trước, ta đi dạo.

Phước Hỷ lòng không muốn nhưng biết ý tiểu thư bèn lui nhanh vào trong.

 ...

Hoa viên ở đây cũng đẹp, cũng đầy mùi hương như nơi cung cấm và...

- Hoàng thượng, ngài ra được rồi.

Trên cao, thoắt ẩn thoắt hiện hình bóng một nam nhân mặc bộ hắc y, ngồi vắt vẻo trên cành cây. Thỉnh thoảng ánh trăng mỏng manh chiếu qua gương mặt thanh tú của Lập Quân làm nhịp tim An Di rối loạn.

Chẳng để người ấy biết, nàng nén hơi thở, hỏi:

- Giữa đêm canh hai, ngài việc gì lại đến?

Xoáy sâu vào đôi mắt nàng, Lập Quân nghẹn cả giọng:

- Ta ngắm trăng.

- Trong vườn hoa của tẩu tẩu ngài sao?

Lập Quân không mở nổi miệng mình, như ai đó lấy dây quấn cổ chàng lại, thắt chặt, tim muốn ngừng đập. Hít một hơi thật sâu, chàng đáp:

- Phải!

Câu trả lời như sét qua tai, cơ thể nàng giật thót. Tại đây: "Nam nhân hữu tình, nữ nhi hữu ý", chạm mặt nhau mà cả một phương trời cách biệt. "Ông trời... có phải thích trêu ta..."

...

Trăng nửa vầng vẫn huyền ảo đến lạ lùng. Mặt Lập Quân đầy thương cảm. Xót xa cho nàng. Đã mang phận nữ nhi, dù có mạnh mẽ đến mấy cũng cần một đấng tùng quân để dựa dẫm: "Bước vào Trắc phủ, chẳng được yêu thương... nàng có buồn không?"

Hiểu tâm ý, An Di thoáng cười:

 

- Để hoàng thượng lo lắng. Không phải nữ nhân nào cũng thích được sủng ái.

Câu nói của nàng rực lên trong lòng Lập Quân tia hy vọng: "Tim nàng có hình bóng ta chăng?".

 

Nhìn chàng, An Di cũng dâng trào niềm hạnh phúc lạ thường.

Sợ cảm xúc làm lu mờ lý trí, nàng gạt ngang dòng suy nghĩ. Ngồi trên chiếc ghế được đặt sẵn trong hoa viên, cất tiếng:

- Ngài có chuyện gì cần ta giúp?

Nhẹ nhàng phi thân xuống chiếc ghế đối diện, Lập Quân thở dài.

- Mẫu hậu bắt ta lập phi.

Nàng phì cười:

- Hoàng thượng cũng cần có phi tử để củng cố vương vị. Thái hậu lo lắng cũng là lẽ thường thôi.

- Nhưng một lần nhiều người như vậy, ta ...

Nhìn vẻ ngây ngô của Lập Quân, nàng không nhịn được cười.

- Không lẽ hoàng thượng có bệnh, đến để nhờ ta bắt mạch kê toa?

"Nàng biết trong lòng trẫm chỉ có nàng, vậy sao còn nỡ nói thế".

Lập Quân đỏ mặt, thủ thỉ:

- Ta phải làm sao?

Vẻ mặt căng thẳng của vị Hoàng đế trẻ vì có nhiều phi tần như Lập Quân nàng mới thấy lần đầu. Biết bao nhiêu nam nhân trên đời đắm chìm trong dục vọng, chỉ riêng huynh đệ họ Cát này ngoại lệ. Nhớ lại trước đây phụ thân nàng cũng chỉ có một mình mẹ nàng là duy nhất. Đến bây giờ chẳng có hậu nhân để truyền ngôi thế tử của An Đình phủ.

- Vậy hoàng thượng đừng thị tẩm ai là được rồi!

Lời nàng nói như một sáng kiến lóe lên, nét mặt Lập Quân rạng rỡ.

Trong đêm, từng đám mây thay nhau che ánh trăng, bóng tối bao trùm cả một vùng. Nhưng tại nơi đây tia sáng không bao giờ tắt.

Nếu ... chỉ là nếu thôi...một ngày nào đó, Hoàng đế mà không thị tẩm phi tần thì đúng là trăm năm khó gặp.

...

Hơn nửa tuần trăng sau, triều đình tưng bừng mở hội, các phi tần đầu tiên là con gái của những vị quan quyền cao chức trọng trong triều.

Ở phía Huê Thuyên Các, An Di tựa người vào cửa nghe vọng đằng xa tiếng nhạc hội, ca múa rộn ràng. Ngước nhìn bầu trời xanh vời vời...

...

Hot

Comments

🍓 tây

🍓 tây

Sao tui đọc mà k hiểu gì v trời
truyện hơi khó hiểu

2023-02-19

0

Nick🐟

Nick🐟

Nữ 9 hơi ích kỷ một tí

2020-04-18

0

Mộng Dạ Nguyệt

Mộng Dạ Nguyệt

hay lắm

2020-04-14

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Kiệu hoa màu... trắng
2 Chương 2: Chạm mặt
3 Chương 3: Nàng - Nhu mì như tơ
4 Chuong 4: Trẫm nghe lời nàng
5 Chương 5: Thân phận
6 Chương 6: Thử sức
7 Chương 7: Lộ diện
8 Chương 8: Long phi phượng vũ
9 Chương 9: Lạc huyết cầm ma!
10 Chương 10: Độc Huyết mộc
11 Chương 11: Giả Độc Thủy
12 Chương 12: Túc trí đa mưu
13 Chương 13: Nàng cũng chỉ là nhi nữ
14 Chương 14: Giải tỏa
15 Chương 15: Thỏa thuận
16 Chương 16: Rắc rối mới
17 Chương 17: Nội tâm Diêu gia
18 Chương 18: Đồng tâm hiệp lực
19 Chương 19: An nguy cận kề
20 Chương 20: Lên đường
21 Chương 21: Mất mát
22 Chương 22: Bại lộ
23 Chương 23: Sóng gió bắt đầu
24 Chương 24: Là phúc hay là họa?
25 Chương 25: Chỉ một lần này thôi
26 Chương 26: Chủ tử
27 Chương 27: Hoàng đế... bị bệnh rồi...
28 Chương 28: Họa vô đơn chí
29 Chương 29: Kết thúc rồi sao?
30 Chương 30: Độc...
31 Chương 31: Kí ức
32 Chương 32: Tâm trung hữu quỷ
33 Chương 33: Động tâm
34 Chương 34: Ngũ hành sinh - khắc
35 Chương 35: Trẫm hẹn nàng... kiếp sau
36 Chương 36: Anh hùng nan quá mỹ nhân quan.
37 Chương 37: Tình chàng - ý thiếp
38 Chương 38: Nhất nhân nhất ý
39 Chương 39: Sóng...
40 Chương 40: Song hỷ lâm môn
41 Chương 41: Nhiệm vụ phải thực thi
42 Chương 42: Tử...
43 Chương 43: Thật - Mộng
44 Chương 44: Men tình
45 Chương 45: Kế hoạch viên mãn
46 Chương 46: Bắc Phong... thẳng tiến
47 Chương47: May mắn ập tới
48 Chương 48: Nỗi lòng
49 Chương 49: Hậu cung thảm sát
50 Chương 50: Phu thê hảo hợp
51 Chương 51: Bẫy...
52 Chương 52: Điều tra
53 Chương 53: Chú thuật
54 Chương 54: Cứu nguy...
55 Chương 55: Mưu ma chước quỷ
56 Chương 56: Tri nhân, tri diện, bất tri tâm...
57 Chương 57: Trầm tĩnh
58 Chương 58: Nguyên nhân
59 Chương 59: Kẻ tám lạng, người nửa cân
60 Chương 60: Điệu hổ ly sơn
61 Chương 61: Sinh ly tử biệt
62 Chương 62: Trăm phương ngàn kế.
63 Chương 63: Mở cửa... Âm giới hay Thiên giới...
64 Chương 64: Thiên biến vạn hóa
65 Chương 65: Oan gia nên giải, không nên kết
66 Chương 66: Tình phụ tử
67 Chương 67: Cùng hội, cùng thuyền
68 Chương 68: Oán nghiệp...
69 Chương 69: ... Dai dẳng
70 Chương 70: Đối đầu
71 Chương 71: Lệ sầu
72 Chương 72: Giải thoát
73 Chương 73: Từ biệt
74 Chương 74: Hoan hỷ
75 Chương 75: Tương phùng
76 Chương 76: Hẹn ngày tái ngộ!
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Kiệu hoa màu... trắng
2
Chương 2: Chạm mặt
3
Chương 3: Nàng - Nhu mì như tơ
4
Chuong 4: Trẫm nghe lời nàng
5
Chương 5: Thân phận
6
Chương 6: Thử sức
7
Chương 7: Lộ diện
8
Chương 8: Long phi phượng vũ
9
Chương 9: Lạc huyết cầm ma!
10
Chương 10: Độc Huyết mộc
11
Chương 11: Giả Độc Thủy
12
Chương 12: Túc trí đa mưu
13
Chương 13: Nàng cũng chỉ là nhi nữ
14
Chương 14: Giải tỏa
15
Chương 15: Thỏa thuận
16
Chương 16: Rắc rối mới
17
Chương 17: Nội tâm Diêu gia
18
Chương 18: Đồng tâm hiệp lực
19
Chương 19: An nguy cận kề
20
Chương 20: Lên đường
21
Chương 21: Mất mát
22
Chương 22: Bại lộ
23
Chương 23: Sóng gió bắt đầu
24
Chương 24: Là phúc hay là họa?
25
Chương 25: Chỉ một lần này thôi
26
Chương 26: Chủ tử
27
Chương 27: Hoàng đế... bị bệnh rồi...
28
Chương 28: Họa vô đơn chí
29
Chương 29: Kết thúc rồi sao?
30
Chương 30: Độc...
31
Chương 31: Kí ức
32
Chương 32: Tâm trung hữu quỷ
33
Chương 33: Động tâm
34
Chương 34: Ngũ hành sinh - khắc
35
Chương 35: Trẫm hẹn nàng... kiếp sau
36
Chương 36: Anh hùng nan quá mỹ nhân quan.
37
Chương 37: Tình chàng - ý thiếp
38
Chương 38: Nhất nhân nhất ý
39
Chương 39: Sóng...
40
Chương 40: Song hỷ lâm môn
41
Chương 41: Nhiệm vụ phải thực thi
42
Chương 42: Tử...
43
Chương 43: Thật - Mộng
44
Chương 44: Men tình
45
Chương 45: Kế hoạch viên mãn
46
Chương 46: Bắc Phong... thẳng tiến
47
Chương47: May mắn ập tới
48
Chương 48: Nỗi lòng
49
Chương 49: Hậu cung thảm sát
50
Chương 50: Phu thê hảo hợp
51
Chương 51: Bẫy...
52
Chương 52: Điều tra
53
Chương 53: Chú thuật
54
Chương 54: Cứu nguy...
55
Chương 55: Mưu ma chước quỷ
56
Chương 56: Tri nhân, tri diện, bất tri tâm...
57
Chương 57: Trầm tĩnh
58
Chương 58: Nguyên nhân
59
Chương 59: Kẻ tám lạng, người nửa cân
60
Chương 60: Điệu hổ ly sơn
61
Chương 61: Sinh ly tử biệt
62
Chương 62: Trăm phương ngàn kế.
63
Chương 63: Mở cửa... Âm giới hay Thiên giới...
64
Chương 64: Thiên biến vạn hóa
65
Chương 65: Oan gia nên giải, không nên kết
66
Chương 66: Tình phụ tử
67
Chương 67: Cùng hội, cùng thuyền
68
Chương 68: Oán nghiệp...
69
Chương 69: ... Dai dẳng
70
Chương 70: Đối đầu
71
Chương 71: Lệ sầu
72
Chương 72: Giải thoát
73
Chương 73: Từ biệt
74
Chương 74: Hoan hỷ
75
Chương 75: Tương phùng
76
Chương 76: Hẹn ngày tái ngộ!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play