Chương 16: viên kẹo đường

Bởi vì một cái ôm ngoài ý muốn này, Lâm Hi Nhiễm quyết định giận Lục Hàn hơn một tuần, sẽ không nói chuyện một câu nào cả.

Quá âm hiểm!

Vậy mà đầu tiên lại có thể giả vờ tủi thân với cô, sau đó lại sử dụng mỹ nam kế. Quan trọng là…chính cô cũng bị mê hoặc, Lâm Hi Nhiễm không ngờ tới chuyện này, vì vậy vô cùng tức giận.

Đối với chuyện Lâm Hi Nhiễm giận dỗi mình, Lục Hàn nghĩ hàng trăm lần cũng không biết nhận lỗi như thế nào.

Hai từ "xin lỗi" này chưa bao giờ nằm trong từ điển của anh.

Thấy Lục Hàn ngơ ngẩn một buổi, Lâm Tư Vũ không nhịn được cười khẩy.

“Lão lục, cậu sốt cao 40 độ à? Tôi thấy cậu đang khỏe mà sao lại biến thành kẻ thiểu năng rồi?”

Nếu Lục Hàn không hiểu được hàm ý bên trong lời nói của cậu ta nữa thì có lẽ ngốc thật rồi.

Nhưng anh ngồi nghĩ cả một tiết học, vẫn không biết làm thế nào, nên đành nén giận nhờ "quân sư" Lâm Tư Vũ giúp đỡ vậy.

"Khi nào con gái sẽ tự nhiên không vui thế?”

Lâm Tư Vũ ra vẻ chau mày nghĩ nghĩ rất chuyên tâm như giải một đề toán khó, sau đó chốt hạ một câu.

“Lúc cậu "làm" đau người ta.”

Lục Hàn: "......."

Anh bắt đầu hoài nghi về chỉ số IQ của mình.

Tại sao anh lại đi hỏi một tên cẩu độc thân chuyện tình trường chứ!

Lâm Hi Nhiễm thấy Lục Hàn muốn đứng dậy đi, lại mau nói: “Tớ nói cậu nghe, để theo đuổi một cô gái có rất nhiều cách, nếu như cậu cứ tiếp tục duy trì cái bộ dáng giống xác chết ngày thường, thì cho dù cậu có tốt cỡ nào thì cô bé cũng bị cậu dọa chạy đó.”

Vừa nghe đến hai chữ “dọa chạy”, sắc mặt thiếu niên chìm xuống.

“Chạy đi thì bắt lại.”

Tùng Hạo Kiệt cà lơ phất phơ cười cười, nói: “Lục ca, chết cậu rồi. Hình như cậu bị chị dâu nhỏ ăn sạch rồi.”

Khóe miệng Lục Hàn cười cười, giống như là tự giễu.

“Đúng vậy, tớ thật sự chết trong tay nhóc con rồi.”

Hơn nữa anh lại cam tâm tình nguyện, vui vẻ chịu đựng.

Lâm Tư Vũ: "..........."

Tùng Hạo Kiệt: "............"

Thần tiên rơi vào yêu đương.

Tôi đi theo Phật đây.

Sau khi một chút lặng gió cuối cùng của mùa hè trôi qua, thời tiết dần dần chuyển lạnh, hương vị mùa thu bắt đầu trở nên nồng đậm.

Mỗi sáng rời giường lúc sáu giờ rưỡi là một cực hình, trời bên ngoài vẫn còn đen kịt, ánh nắng nhạt nhẽo.

Lâm Hi Nhiễm luôn luôn kiên quyết thi hành triệt để chính sách ngủ đến phút cuối mới rời giường, có lẽ khả năng tư duy toán học của cô đều được vận dụng vô cùng nghiêm túc vào lúc tính toán thời gian và địa hình đến lớp học cho hợp lý.

Ra cửa lúc bảy giờ cũng không khá hơn là bao, người đi đường lác đác, tàng lá xanh trên hàng cây cũng đóng một tầng sương mù nhàn nhạt.

Lâm Hi Nhiễm đến Lâm gia được một thời gian rồi, mọi thứ dần đi vào tuần hoàn sinh hoạt, nhưng chỉ có một số thứ cô vẫn không thể thích nghi được, chẳng hạn như khí hậu.

Thể chất Lâm Hi Nhiễm rất kém. Mùa thu ở phương Bắc quá lạnh, lạnh đến mức cả người Lâm Hi Nhiễm cảm thấy có chút khó chịu, kỳ sinh lý cũng vì vậy mà mất cân đối.

Đáng lẽ như tuần trước sẽ đến, nhưng đã chậm trễ hơn một tuần rồi. Lâm Hi Nhiễm nghĩ là do một phần khí hậu, một phần còn lại là do dạo gần đây thức khuya để lấy lại căn bản của các môn tự nhiên thế nên cũng không lo lắng lắm.

Mặc dù ở trong nhà vẫn luôn ấm áp, nhưng vừa ra khỏi cửa, từng chi từng bộ phận trên người nhanh chóng trở nên tê cứng lạnh lẽo đến mức có thể trực tiếp gỡ từng khúc từng khúc ra làm tiêu bản thí nghiệm.

Vào lớp chạm mặt những nữ sinh mặc váy ngắn thắt lưng cao phối với tất chân bó sát, ăn mặc phong phanh, dáng người cao gầy. Tự hỏi những cô gái đó không cảm thấy lạnh sao, còn cô chỉ hận không thể vác cả chăn cùng máy sưởi ra đường mà thôi.

Đúng là tự thương thay thân phận phụ nữ.

Vì đẹp nên bất chấp sống chết mà!

Kể từ lúc cô gái nhỏ bước chân vào lớp, cơ hồ có những ánh mắt lén la lén lút của các nữ sinh nhìn cô, nhưng khi bị cô bắt gặp lại chột dạ quay đi.

Lâm Hi Nhiễm cúi đầu nhìn chiếc áo Hoodie trắng rộng thùng thình của mình bao phủ gần hết đồng phục, chỉ chừa lại một tí gấu váy và đoạn chân mảnh khảnh nõn nà.

Không phải vì cô không mặc váy ngắn, tất chân bó sát như họ nên mới bị dị nghị chứ...

Đi đến bàn học thì thấy trên bàn đặt một bình sữa ấm, phía dưới còn được lót một lớp khăn giấy để phòng khi nước nhỏ xuống bàn, bên cạnh để thêm vài viên kẹo sữa, là loại cô thích.

Lâm Hi Nhiễm vô thức ngẩng đầu nhìn xung quanh, không thấy dáng vẻ của người nào muốn nói đó là của mình cả, thế nên vô thức nhìn sang Dư Viên Hân bên cạnh.

"Cậu có biết đồ này của ai đưa không?"

Lâm Hi Nhiễm trong một môi trường quần hùng tụ hội như thế này cũng có thể được xem là vô cùng xuất chúng.

Chủ yếu là cô có vẻ ngoài xinh đẹp cộng thêm khí chất rất đặc biệt, nhìn qua trong một đám người, chắc chắn không phải là kiểu người có thể bị bỏ qua.

Không kể đến những khối khác, ngay trong chính lớp bọn họ cũng có không ít nam sinh có thiện cảm với cô.

Thế nên nếu như không để lại lời nhắn, thật khó để biết người gửi là ai.

Nhưng có câu nói rất hay, con gái trong tình yêu đều trở thành Sherlock Holmes.

Chỉ cần các cô ấy tình nguyện, các cô ấy có thể khai quật mọi manh mối ẩn sâu trong những góc khuất, sau đó dựa vào trực giác mà sắp xếp những mảnh ghép thành một phần của sự thật.

Trực giác của Dư Viên Hân nói cho cô ta biết, những món đồ này không phải học trưởng Lâm Tư Vũ thì của ai.

Nhưng cô ta không để lộ ra suy nghĩ của mình, chỉ mỉm cười lắc đầu, "Tớ cũng không biết."

Lâm Hi Nhiễm không nói gì, lại tìm đến người trực nhật buổi sáng ngày hôm nay dò hỏi.

Mới hơn bảy giờ, lớp vẫn chưa có ai. Thời tiết lạnh như vậy mọi người đều hận không thể vào lớp những giây cuối cùng cho nên giọng nói khàn khàn của bạn học trực nhật hôm đó cực kỳ rõ ràng, từng lời từng chữ đều lọt vào tai cô.

Lâm Hi Nhiễm trở về, mở bình sữa ra, hương thơm ấm áp của sữa bò lan tỏa.

Bên ngoài cửa sổ, gió nhẹ nhàng vờn nghịch qua tán cây, vờn nghịch qua lớp học yên ắng, vờn nghịch qua mái tóc dài như mây của Lâm Hi Nhiễm, trái tim lạnh lẽo của cô dường như cũng được luồng nhiệt nhỏ trong tay sưởi ấm, dần dần trở nên nóng hơn...

Cô nếm một ngụm.

Có chút ngọt.

Tâm trạng vốn dĩ còn có chút mây mù lập tức tan biến...

Ừm, xem xét lại biểu hiện của anh tốt như thế, cô quyết định không dỗi anh nữa.

Lúc này không có nhiều người ở trong phòng học, nhưng mà vẫn có vài bạn học ngồi ở nơi hẻo lánh cố gắng biến thành người vô hình.

Nhóm người vô hình cố gắng phát huy khả năng của mình đến cực hạn, giả bộ không nhìn thấy cảnh tượng này, cúi đầu chơi điện thoại, điên cuồng tám chuyện bát quái với đám bạn bè của mình.

“Bạn học mới và học trưởng Lâm Tư Vũ mà không yêu nhau, tớ trực tiếp mổ bụng tự tử!"

“Tớ đã làm điều gì sai, đáng lẽ tớ không nên đến phòng học quá sớm!”

“Lâm Tư Vũ thật sự quyến rũ! Anh ấy đối xử với Lâm Hi Nhiễm quá dịu dàng quá ngọt ngào! Trời ơi tớ thật sự không thể tin vào mắt mình nữa! Quá quyến rũ!”

"Từ từ, nhưng mà Lâm Tư Vũ...Lâm Hi Nhiễm, các cậu không thấy cả hai người đều cùng họ sao? Có thể là anh em chăng?"

"Hahahahahahaha...cười chết tớ mất. Vậy chắc 7,7% những người mang họ Lý trên Trung Quốc này đều là anh em của tớ rồi!"

Dư Viên Hân ngồi bên này có chút xa, căn bản không thể nghe được hai người bọn họ nói chuyện gì. Chỉ khi thấy lúc Lâm Hi Nhiễm về, sắc mặt dường như cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.

Sau khi đọc xong mấy tin nhắn trong lớp, tâm trạng còn tồi tệ đi nhiều.

Cô ta buồn bực siết chặt cây bút trong tay.

Giờ phút này cô thật hy vọng mình có thể biến thành người gỗ, không có trái tim, cũng không biết ghen tị, càng không đau lòng...

Sáng nay Lâm Tư Vũ trực nhật nên đặc biệt đến sớm, vậy mà khi đến lớp thì đã thấy Lục Hàn nằm gục trên mặt bàn ngủ bù, bên cạnh còn có một đống kẹo sữa.

Lâm Tư Vũ ngây người vài phút, cuối cùng cũng không nhịn được mà mở miệng: "Lục tử, dù sao ngài cũng không thích ăn đồ ngọt, kẹo này giao cho tiểu nhân giúp ngài giải quyết nhé."

Lục Hàn không ăn đồ ngọt là sự thật mà cả lớp bọn họ đều biết.

Không biết có bao nhiêu chocolate hay bánh ngọt từ các nữ sinh đưa đến, mỗi lần như vậy chỉ có đám huynh đệ xung quanh hưởng mà thôi.

Cậu ta duỗi tay muốn lấy.

Chỉ là tay còn chưa đụng tới những viên kẹo rực rỡ đó, thiếu niên đã lưu loát cho hết vào túi mình, một cái cũng không thừa.

Lâm Tư Vũ: "......"

Được lắm.

Anh em tốt củ chuối!

Hot

Comments

:33

:33

bụng bt bụng bùn đó

2024-07-03

0

Chúa Tể Ăn Vặt

Chúa Tể Ăn Vặt

Của vợ ngta mà sao mà cho anh được 🤣

2023-07-16

1

Chúa Tể Ăn Vặt

Chúa Tể Ăn Vặt

Chết trong tim xong quên lối về luôn ha anh🤣🤣

2023-07-16

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhiễm Nhiễm
2 Chương 2: Là anh
3 Chương 3: Vô tình gặp lại chàng thiếu niên
4 Chương 4: Hy vọng đau thương
5 Chương 5: Trường hận ca
6 Chương 6: Thật xin lỗi
7 Chương 7: Đừng sợ
8 Chương 8: Chiếc đuôi nhỏ
9 Chương 9: Em muốn cả đời này đều 1 mét 5 sao
10 Chương 10: Anh không ngại
11 Chương 11: Tam giác tình yêu
12 Chương 12: Cậu ngứa da à, nhóc con mới bao lớn
13 Chương 13: Hố vận mệnh
14 Chương 14: Đáp án và đề bài...viết trên mặt anh?
15 Chương 15: Nhóc con xấu xa, em thật sự lấy mạng anh rồi
16 Chương 16: viên kẹo đường
17 Chương 17: Chị dâu nhỏ
18 Chương 18: Liều thuốc thuốc độc chữa lành trái tim
19 Chương 19: Nếu không anh sẽ không kiềm chế được...
20 Chương 20: Lỡ như bị lạc mất, vậy chẳng khác nào muốn mạng của tôi
21 Chương 21: Kim ốc tàng kiều
22 Chương 22: Số phận hồng nhan họa thủy
23 Chương 23: Tôi sẽ tự tay bóp gãy từng ngón tay của cô.
24 Chương 24: .......Ca!
25 Chương 25: Cả mạng này đều cho em, được chứ?
26 Chương 26: Suy nghĩ của anh về em đã không còn trong sáng nữa rồi
27 Chương 27: Tiền - quyền - thế
28 Chương 28: Chúng ta là bạn bè
29 Chương 28: Hắc kị sĩ và bạch mã hoàng tử
30 Chương 30: học trò nhỏ của đại thần ác bá
31 Chương 31: Anh, chỉ cần cô
32 Chương 32: Đội hùng biện
33 Chương 33: Tâm niệm thành ma
34 Chuơng 34: Sói yêu thỏ
35 Chương 35: Cô gái kiếp trước cứu cả địa cầu
36 Chương 36: Muốn vĩnh viễn ở cùng một chỗ với anh
37 Chương 37: Có ngọt không?
38 Chương 38: Tư vị thích một người
39 Chương 39: Mặt trời nhỏ
40 Chương 40: Đừng bẻ khoá dây xích của chó điên, nó sẽ không ngại nhuốm máu người
41 Chương 41: Sự điên rồ của người, nỗi ích kỉ của người
42 Chương 42: Xin em đấy, có thể mau lớn nhanh lên được không?
43 Chương 43: Thời niên thiếu của anh và em
44 Chương 44:.....Trở về tính sổ với em
45 Chương 45: Bất ngờ
46 Chương 46: Bạn học nhỏ không thể uống rượu đâu
47 Chương 47: Đại mạo hiểm
48 Chương 48: Có tật giật mình
49 Chương 49: Thê nô
50 Chương 50: Chân ngắn nhỏ đáng yêu nhất
51 Chương 51: Dạy cho em thế nào là lưu manh
52 Chương 52: trốn tránh
53 Chương 53: Trách em quá xinh đẹp, hay trách tôi quá mê muội
54 Chương 54: Hôn lễ của em chính là lễ trưởng thành của anh
55 Chương 55: Chỉ cần em mau lớn một chút, để anh có thể yêu đương với em.
56 Chương 56: Hôn hôn
57 Chương 57: Dấu cắn
58 Chương 58: Đỏ mặt
59 Chương 59: Một lời đã định
60 Chương 60: Trước cơn bão
61 Chương 61: Chỉ có anh mới được bắt nạt em
62 Chương 62: Lộ đuôi hồ ly
63 Chương 63: Can I give you a kiss?
64 Chương 64: Người thừa kế
65 Chương 65: Đại thọ tinh
66 Chương 66: Điên cuồng
67 Chương 67: Nếu cứ đi mãi dưới tuyết trắng, liệu đôi ta có thể đi đến bạc đầu?”
68 Chương 68: Em ấy là đáp án duy nhất và vĩnh hằng
69 Chương 69: Ông đây tình nguyện làm lốp xe dự phòng
70 Chương 70: Máu mủ tình thâm
71 Chương 71: Em luôn ở đây
72 Chương 72: Nổi bão
73 Chương 73: Du xuân
74 Chương 74: Du xuân (2)
75 Chương 75: Nguy hiểm
76 Chương 76: Sự tồn tại của tôi, là vì em
77 Chương 77: Anh có bệnh!
78 Chương 78: Thôi học
79 Chương 79: Du học
80 Chương 80: Mỹ nhân kế
81 Chương 81: Cảm ơn và tạm biệt, thiếu niên của em
82 Chương 82: Phách lối
83 Chương 83: Nổi điên
84 Chương 84: Ngày em nhận ra
85 Chương 85: Hồi kết
86 Chương 86: Tân học sinh
87 Chương 87: Nhóc con nhà tôi
88 Chương 88: Hẹn hò
89 Chương 89: Hẹn hò (2)
90 Chương 90: Tớ có thể vì anh ấy mà đi học toán
91 Chương 91: Em là của anh
92 Chương 92: Dùng đũa của em đút anh.
93 Chương 93: "Sói" mò vào phòng
94 Chương 94: Lục gia
95 Chương 95: Khoảnh khắc bạc đầu, phảng phất cả đời
96 Chương 96: Không phải bạn trai, là chồng
97 Chương 97: Hôn lễ
98 Chương 98: Hạt đậu nhỏ
99 Chương 99: Bóng đèn nhỏ (1)
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: Nhiễm Nhiễm
2
Chương 2: Là anh
3
Chương 3: Vô tình gặp lại chàng thiếu niên
4
Chương 4: Hy vọng đau thương
5
Chương 5: Trường hận ca
6
Chương 6: Thật xin lỗi
7
Chương 7: Đừng sợ
8
Chương 8: Chiếc đuôi nhỏ
9
Chương 9: Em muốn cả đời này đều 1 mét 5 sao
10
Chương 10: Anh không ngại
11
Chương 11: Tam giác tình yêu
12
Chương 12: Cậu ngứa da à, nhóc con mới bao lớn
13
Chương 13: Hố vận mệnh
14
Chương 14: Đáp án và đề bài...viết trên mặt anh?
15
Chương 15: Nhóc con xấu xa, em thật sự lấy mạng anh rồi
16
Chương 16: viên kẹo đường
17
Chương 17: Chị dâu nhỏ
18
Chương 18: Liều thuốc thuốc độc chữa lành trái tim
19
Chương 19: Nếu không anh sẽ không kiềm chế được...
20
Chương 20: Lỡ như bị lạc mất, vậy chẳng khác nào muốn mạng của tôi
21
Chương 21: Kim ốc tàng kiều
22
Chương 22: Số phận hồng nhan họa thủy
23
Chương 23: Tôi sẽ tự tay bóp gãy từng ngón tay của cô.
24
Chương 24: .......Ca!
25
Chương 25: Cả mạng này đều cho em, được chứ?
26
Chương 26: Suy nghĩ của anh về em đã không còn trong sáng nữa rồi
27
Chương 27: Tiền - quyền - thế
28
Chương 28: Chúng ta là bạn bè
29
Chương 28: Hắc kị sĩ và bạch mã hoàng tử
30
Chương 30: học trò nhỏ của đại thần ác bá
31
Chương 31: Anh, chỉ cần cô
32
Chương 32: Đội hùng biện
33
Chương 33: Tâm niệm thành ma
34
Chuơng 34: Sói yêu thỏ
35
Chương 35: Cô gái kiếp trước cứu cả địa cầu
36
Chương 36: Muốn vĩnh viễn ở cùng một chỗ với anh
37
Chương 37: Có ngọt không?
38
Chương 38: Tư vị thích một người
39
Chương 39: Mặt trời nhỏ
40
Chương 40: Đừng bẻ khoá dây xích của chó điên, nó sẽ không ngại nhuốm máu người
41
Chương 41: Sự điên rồ của người, nỗi ích kỉ của người
42
Chương 42: Xin em đấy, có thể mau lớn nhanh lên được không?
43
Chương 43: Thời niên thiếu của anh và em
44
Chương 44:.....Trở về tính sổ với em
45
Chương 45: Bất ngờ
46
Chương 46: Bạn học nhỏ không thể uống rượu đâu
47
Chương 47: Đại mạo hiểm
48
Chương 48: Có tật giật mình
49
Chương 49: Thê nô
50
Chương 50: Chân ngắn nhỏ đáng yêu nhất
51
Chương 51: Dạy cho em thế nào là lưu manh
52
Chương 52: trốn tránh
53
Chương 53: Trách em quá xinh đẹp, hay trách tôi quá mê muội
54
Chương 54: Hôn lễ của em chính là lễ trưởng thành của anh
55
Chương 55: Chỉ cần em mau lớn một chút, để anh có thể yêu đương với em.
56
Chương 56: Hôn hôn
57
Chương 57: Dấu cắn
58
Chương 58: Đỏ mặt
59
Chương 59: Một lời đã định
60
Chương 60: Trước cơn bão
61
Chương 61: Chỉ có anh mới được bắt nạt em
62
Chương 62: Lộ đuôi hồ ly
63
Chương 63: Can I give you a kiss?
64
Chương 64: Người thừa kế
65
Chương 65: Đại thọ tinh
66
Chương 66: Điên cuồng
67
Chương 67: Nếu cứ đi mãi dưới tuyết trắng, liệu đôi ta có thể đi đến bạc đầu?”
68
Chương 68: Em ấy là đáp án duy nhất và vĩnh hằng
69
Chương 69: Ông đây tình nguyện làm lốp xe dự phòng
70
Chương 70: Máu mủ tình thâm
71
Chương 71: Em luôn ở đây
72
Chương 72: Nổi bão
73
Chương 73: Du xuân
74
Chương 74: Du xuân (2)
75
Chương 75: Nguy hiểm
76
Chương 76: Sự tồn tại của tôi, là vì em
77
Chương 77: Anh có bệnh!
78
Chương 78: Thôi học
79
Chương 79: Du học
80
Chương 80: Mỹ nhân kế
81
Chương 81: Cảm ơn và tạm biệt, thiếu niên của em
82
Chương 82: Phách lối
83
Chương 83: Nổi điên
84
Chương 84: Ngày em nhận ra
85
Chương 85: Hồi kết
86
Chương 86: Tân học sinh
87
Chương 87: Nhóc con nhà tôi
88
Chương 88: Hẹn hò
89
Chương 89: Hẹn hò (2)
90
Chương 90: Tớ có thể vì anh ấy mà đi học toán
91
Chương 91: Em là của anh
92
Chương 92: Dùng đũa của em đút anh.
93
Chương 93: "Sói" mò vào phòng
94
Chương 94: Lục gia
95
Chương 95: Khoảnh khắc bạc đầu, phảng phất cả đời
96
Chương 96: Không phải bạn trai, là chồng
97
Chương 97: Hôn lễ
98
Chương 98: Hạt đậu nhỏ
99
Chương 99: Bóng đèn nhỏ (1)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play