Xuyên Thành Thế Thân

Xuyên Thành Thế Thân

Chương 1

Đôi mắt Quý Thiếu Vương khô khốc đỏ hồng chầm chậm mở ra, ánh sáng buổi sớm tuồng vào khe cửa khiến tầm nhìn hắn hơi nhói buốt, và thứ đầu tiên hắn nhìn thấy chính là một cái trần nhà lạ lẫm lại còn cũ kỹ. Xoa xoa thái dương một hồi, ký ức về vụ tai nạn xe hơi kinh hoàng chợt ùa về khiến hắn bừng tỉnh, hắn thần tốc bậc dậy kiểm tra tay chân và khắp cơ thể. Không hề có một dấu vết nào của vụ tai nạn, quần áo sạch sẽ, một tia đau nhức khủng khiếp lúc ấy cũng không có.

"Là mơ sao?" Hắn ngờ ngợ không chắc.

Bình thường trong mơ nếu như bị thương thì con người rất hiếm khi bị đau, nhưng rõ ràng lúc hắn xảy ra tai nạn thì toàn thân như bị rơi xuống địa ngục, xương cốt vỡ nát, máu nóng trào ra, tay chân vô lực.

"Cậu tỉnh rồi sao. Ngủ ngon không?" Một giọng nói già nua vang lên.

Quý Thiếu Vương nhìn ngó xung quanh muốn tìm xem ai là chủ nhân của giọng nói, nhưng rốt cuộc hắn phát hiện, trong căn phòng này chỉ có một mình hắn, vậy thì âm thanh kia phát ra từ đâu?

Hắn lại mông lung tự hỏi: "Ảo giác ư?"

"Không phải mơ, cũng không phải ảo giác, mở cửa sổ đi." Giọng già nua đó lại đề nghị.

Quý Thiếu Vương đi tới mở cửa sổ nhìn ra, quả nhiên có người. Có một bà lão tầm chừng sáu mươi tuổi đang ngồi bên cạnh cửa sổ nhâm nhi tách trà nóng hổi bốc khói.

"Bà cứu tôi?"

"Cậu đứng trong đó như vậy khó nói chuyện quá, ra đây đi. Với cả gài nút áo lại giùm, thanh niên bây giờ thích khoe quá nhỉ. Ta già lắm rồi, nhìn cậu chỉ khiến ta cảm thấy đáng thương."

Thú thật thì Quý Thiếu Vương không hiểu bà ta đang muốn nói đến cái gì.

"Ta ước gì mình trẻ lại mấy chục tuổi. Lúc đó cậu đừng hòng xổng khỏi bẫy tình của ta."

Hiểu rồi. Cho nên hắn chỉ biết câm nín.

"Ta đùa thôi, ra ngoài đi, nếu cậu muốn hỏi chuyện."

Quý Thiếu Vương gài lại nút áo, trèo thẳng qua cửa sổ, ngồi xuống đối diện bà ta. Hắn còn chưa kịp hỏi thì bà ta trả lời: "Đây không phải nơi cậu đang sống, đây là thế giới vô hình hữu thể."

Quý Thiếu Vương cười lạnh: "Bà ở với ai? Con cháu đâu? Bọn họ sao lại để một bà lão bị đ…"

"Để ta nói hết rồi hẵng nghĩ xem ta có bị điên hay không." Bà lão cắt ngang lời hắn: "Vị trí cậu gặp tai nạn có một ngôi mộ bị nguyền rủa, nó chính là con đường đã dẫn cậu tới đây. Khi cậu đứng trên bờ vực sinh tử, sinh khí quá ít, tử khí dồi dào, chính vì vậy mà cậu bị xuyên đến đây thông qua cửa ngôi mộ."

Thần sắc Quý Thiếu Vương không chút biểu cảm, lại còn tỏ ra nhàm chán: "Bà cứu tôi thì cứ nói là cứu, bịa đặt chuyện hoang đường như vậy để làm gì. Không muốn tôi đền đáp?"

"Nếu cậu đã nói như vậy có nghĩa là cậu đã tin mình bị tai nạn, vậy cậu thử nói xem, cậu bị một chiếc xe lớn đâm mạnh như thế, sao trên người lại không có vết tích? Trong khi vụ tai nạn chỉ mới xảy ra hôm qua."

"Hôm qua?" 

Quý Thiếu Vương có hơi bất ngờ, vì lúc đầu hắn cứ tưởng rằng từ cái hôm xảy ra biến cố đổ máu đến nay đã là vài tháng sau, nhưng không ngờ chỉ mới ngày hôm qua. Mà nói gì thì nói, chuyện này cũng vô cùng khó tin.

"Bà có gì chứng minh?"

Bà lão nhấp thêm một ngụm trà, nói: "Ta không có bổn phận chứng minh, tin hay không thì tùy cậu. Ta chỉ giúp cậu có chỗ ngủ thôi."

Quý Thiếu Vương rời khỏi căn nhà của bà lão, dự định gọi điện cho Diệp Chấn Nam đến đưa hắn đến hiện trường vụ tai nạn xem thử chiếc xe của hắn có còn ở đó không, nhưng lúc lấy di động ra thì mới phát hiện nó đã hết pin và sập luôn cả nguồn.

Rõ ràng hôm qua, trước khi rời công ty phần trăm pin còn đến bảy mươi, tự nhiên sáng hôm sau lại tắt tối thui luôn vậy?

Hắn quyết định vào lại nhà bà lão hỏi mượn điện thoại, nhưng bà lão lại nói bà ấy không xài bất kỳ một thiết bị điện tử nào cả, hắn buộc tự thân vận động đi bộ về nhà, chuyện chiếc xe tính sau.

Về đến nhà, hắn cắm sạc pin điện thoại sau đó vào phòng tắm tắm rửa, lúc trở ra thì vừa vặn có người gọi đến.

Quý Thiên Hàn hỏi: "Hôm qua đi đâu mà lại để chiếc xe của mày nằm giữa đường giữa xá vậy hả?"

"Ba thấy nó ở đâu?"

"Cạnh bìa rừng. Tao mang nó về nhà rồi, đến đây lấy đi."

Nói qua loa vài câu với Quý Thiên Hàn, Quý Thiếu Vương lập tức đến nhà ông ấy. Lúc đến nơi, cửa lớn tự động mở, hắn liền nhìn thấy chiếc xe của mình đang nằm trong sân, mà điều đáng nói là nó vẫn còn nguyên vẹn không hề bị móp méo một chút nào không hề giống như đã có một vụ đâm xe xảy ra.

Hắn bắt đầu mụ mị và nghĩ đến những lời nói của bà lão kỳ lạ hồi sáng. Nếu nhìn nhận và phân tích nghiêm túc, hắn thấy có hai điều mâu thuẫn. Nếu như hôm qua hắn thật sự bị tai nạn, vậy thì thì việc hắn tỉnh lại trong nhà bà lão kia điều này hoàn toàn hợp lý vì bà ta đã cứu hắn. Nhưng mà nan đề ở chỗ, tại sao chiếc xe của hắn và cả cơ thể hắn đều không bị trầy xước gì. Còn ngược lại, nếu vụ tai nạn chỉ là mơ, vậy thì tại sao hắn lại ngủ trong nhà bà.

Suy tư một hồi, di động trong túi reo lên, người gọi đến là Hạ Lam. Hắn cướp lời trước: "Gọi đúng lúc lắm. Hạ Lam, nói cho tôi biết, hôm qua tôi có đến nhà cô không?"

"Đó cũng là lý do tôi gọi cho tổng giám đốc đây, sao tổng giám đốc nỡ lòng nào cho tôi và Ngải Phi leo cây vậy, bảo là đến ngay cơ mà?"

Lời phàn nàn trách móc của Hạ Lam đã giải đáp mọi nghi vấn bên trong hắn. Tối hôm qua lúc đang trên đường đến nhà Hạ Lam, đúng là hắn đã xảy ra vấn đề. Vậy tức là chuyện hắn bị thương là thật.

"Chết tiệt." Dù không muốn nhưng hắn buộc phải thừa nhận rằng bản thân đang dần xuôi theo những lời nói hoang đường đó.

Quý Thiếu Vương, có lẽ ở thế giới thực mày đã chết, hoặc là không. Nhưng có một điều chắc chắn, mày đã xuyên qua một thế giới khác, thế giới y hệt thế giới cũ, một khe hở khác đi cũng không có.

"Tổng giám đốc nói muốn tìm gặp Ngải Phi, vậy mà đến lúc tìm được rồi lại trễ hẹn." Hạ Lam nói tiếp.

Quý Thiếu Vương hồi thần rất nhanh khi Hạ Lam nhắc đến cái tên Ngải Phi, hắn gấp rút hỏi: "Anh ta còn ở đó không?"

"Ngải Phi cậu ấy đã về rồi."

"Tôi đã bảo cô giữ chân anh ta không phải sao."

"Quý tổng ơi, tôi dù sao cũng là con gái đó, bắt tôi nửa đêm nửa hôm níu kéo giữ chân đàn ông ở lại không phải là quá mất giá sao. Hàng xóm nói ra nói vào thì tội tôi lắm, tôi cũng cố hết sức rồi."

Hắn thở dài: "Bỏ đi, nhưng hôm qua anh ấy đến nhà cô làm gì?"

"Có lẽ cậu ấy bị tai nạn gì đó ở gần nhà tôi nên mới tìm tôi để cầu cứu."

Tối qua, khi Hạ Lam đang say giấc nồng, bỗng dưng có tiếng nhấn chuông đập cửa liên hồi. Cô rà nhấc cái thân mệt mỏi cùng tâm tình bực bội đi ra mở cửa thì liền thấy Ngải Phỉ quần áo xộc xệch máu me từa lưa, trên mặt và cổ còn có dấu tích bị bạo hành hay đánh nhau gì đó.

Hạ Lam hốt hoảng đỡ Ngải Phi vào nhà, lúc định gọi xe cấp cứu thì bị Ngải Phi ngăn lại, khăng khăng nói rằng đừng đưa cậu đến bệnh viện vì vào bệnh viện sẽ tốn rất nhiều chi phí, cậu còn nói rằng mình đang trốn nợ, sợ vào bệnh viện thì "chủ nợ" sẽ tìm được cậu.

Hot

Comments

Thuyan

Thuyan

...

2023-05-20

1

Ƹ̵̡Ӝ̵̨̄Ʒ🏳️‍🌈ʕ ꈍᴥꈍʔ Sữa

Ƹ̵̡Ӝ̵̨̄Ʒ🏳️‍🌈ʕ ꈍᴥꈍʔ Sữa

Hay ꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡

2022-07-09

0

Văn Ngọc Thúy Quân

Văn Ngọc Thúy Quân

Nghe có mùi SE nha trời

2021-11-24

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5 (H)
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47 (H)
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52 (H)
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
Chapter

Updated 87 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5 (H)
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47 (H)
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52 (H)
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play