Trọng Sinh: Chúng Ta Đừng Ly Hôn

Trọng Sinh: Chúng Ta Đừng Ly Hôn

chap 1

Cô kề con dao sắc nhọn ấy vào cổ mình, lên tiếng đe dọa anh:

- Nếu anh ly hôn, em sẽ chết trước mặt anh đấy. Anh sẽ không nỡ mà, phải không?

Người nam nhân đối diện cô với nét mặt vô cảm, anh nhấp môi:

- Đây vốn là em bức anh phải ly hôn. Lâm Chính Thần đây có thể trị khỏi bệnh cho người khác, duy chỉ không trị được tâm bệnh của bản thân. Anh không chịu đựng được sự vô tâm của em nữa rồi, chúng ta kết thúc đi.

Cô trừng mắt nhìn anh, đây là lần đầu tiên anh lạnh nhạt với cô như vậy, đây là lần đầu tiên anh nói anh không chịu đựng được cô, đây là lần đầu tiên anh buông đôi tay cô ra, buông bỏ mối tình từ năm Đại Học. Cô bật cười, tiếng cười đầy đau thương ấy vang khắp căn nhà, khóe mắt cô chợt ửng đỏ, nước mắt cứ thế mà lăn dài trên đôi gò má cô, anh vẫn đứng kiên nhẫn nhìn cô, rõ ràng ánh mắt anh len lỏi tia quan tâm người con gái trước mắt, nhưng anh vẫn không nói gì, vẫn giữ im lặng. Cô nắm chặt lấy con dao, lướt nhanh qua cổ, kết liễu cuộc đời mình ngay trước mắt anh.

Đời này của Vũ Lạc Nguyệt, gặp được Lâm Chính Thần chính là may mắn nhất của đời cô, tiếc là cô không nắm giữ được may mắn này.

......................

Cô gặp anh khi người đang là sinh viên năm nhất của trường Đại học Kinh Tế, lúc này anh là sinh viên năm cuối của trường Y Dược, hai người hữu duyên gặp nhau, quen biết, dần đà lại có tình cảm với nhau, sau khi đã hẹn hò lâu dài cũng như đợi cô tốt nghiệp, anh ngỏ lời cầu hôn. Câu chuyện tình yêu của hai người vốn dĩ rất ngọt ngào, rất êm đềm, là hình mẫu của các cặp đôi.

Khi cả hai kết hôn, cô bắt đầu theo đuổi ước mơ và sự nghiệp của mình, từ một nhân viên kinh doanh nhỏ nhoi, cô trở thành giám đốc của công ty đó, khỏi nói cũng biết được cô gái nhỏ này đã phải nỗ lực, cố gắng đến dường nào. Anh hiểu được những khó khăn của cô, thấy được sự nỗ lực của cô, nên anh chấp nhận từ bỏ công việc bác sĩ phẫu thuật của mình, anh vì cô mà trở về nhà, trở thành người đàn ông của gia đình, thay cô chăm sóc tổ ấm của hai người. Một người luôn loay quanh trong nhà, một người luôn bận rộn ngoài xã hội, dần dần thì tình cảm giữa hai người cũng phải phai mòn, anh tuy vẫn một lòng với cô, nhưng cô thì lại xem nhẹ tình cảm, đặt sự nghiệp lên hàng đầu.

Chuyện gì đến thì sẽ đến, sợi dây duyên phận giữa hai người sắp không níu giữ được nữa, anh nói lời ly hôn với cô, lúc này cô mới chợt nhận ra tình cảm cô dành cho anh nhiều đến mức nào, cô đe dọa anh, mong muốn giữ lấy đoạn hôn nhân này, tiếc là tâm anh đã quyết, anh đã cho cô và cho tình cảm hai người nhiều cơ hội, nhưng anh vẫn không nhận lại được thứ gì, cho dù có thì cũng là sự vô tâm của người chung chăn gối. Cô hối hận rồi, cô tự sát ngay trước mắt anh, lúc đó tâm trí cô chỉ cầu mong:

- Nếu như có cơ hội, tôi nhất định sẽ không buông tay anh ấy.

Trời cao liệu có nghe thấy lời khẩn cầu của cô? Có, người đã nghe thấy rồi, ông Tơ bà Nguyệt còn không nỡ cắt đứt duyên phận giữa hai người. Vũ Lạc Nguyệt thật sự được sống lại rồi.

Cô bừng tỉnh, thấy mình đang ngủ gục trên bàn làm việc, cô liếc mắt nhìn xung quanh, thầm thắc mắc:

- Đây là phòng làm việc của mình mà? Không phải mình vừa tự sát sao? Sao bây giờ lại ở đây?

Cô lấy điện thoại ra xem thời gian, coi hôm nay là ngày mấy, Vũ Lạc Nguyệt bất ngờ, lẩm bẩm:

- Mình thật sự trọng sinh rồi sao? Trời cao đã nghe thấy lời cầu xin của mình. Chính Thần, anh đợi em, lần này em sẽ không buông tay anh đâu.

Cô đã quay trở lại trước khi anh nói lời ly hôn cô khoảng một tuần, lúc này Vũ Lạc Nguyệt đang gấp rút đi đến phòng chủ tịch của công ty. Cô gõ cửa phòng, đợi đến khi người bên trong cho phép vào, cô gật đầu với người đàn ông trung niên đang ngồi ở đó, cô lên tiếng:

- Vu chủ tịch, tôi đến để xin được nghỉ phép.

Vu Dịch nhìn cô, ông thoải mái gật đầu:

- Được thôi, cô tính nghỉ bao lâu?

Vũ Lạc Nguyệt cười gượng, đáp:

- Một tuần.

Lúc này, ông ấy hơi nhíu mày lại, thắc mắc hỏi cô:

- Sao lâu thế, chẳng lẽ nhà cô gặp chuyện gì sao?

Cô gật đầu, nhẹ giọng nói:

- Phải, dạo này quá bận rộn với dự án hôm bữa, nên tôi có hơi ít quan tâm đến gia đình, bây giờ tôi muốn bù đắp lại cho chồng tôi.

Vu Dịch bật cười, tay ông gõ gõ lên bàn vài cái, đáp:

- Ừm, người trẻ ngoài sự nghiệp thì cũng nên cố vung đắp tình cảm hôn nhân. Được rồi, tôi cho cô nghỉ phép đấy, nhưng lúc đi làm lại phải thật cố gắng đấy.

Vũ Lạc Nguyệt liên tục gật gật đầu, cô hớn hở nói lời cảm ơn rồi quay về phòng lấy túi xách. Trên đường lái xe về nhà, lòng cô rất mong gặp lại anh, Lâm Chính Thần - chồng của cô.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Cũng là trọng sinh mà cốt truyện mới lạ hấp dẫn lắm . Mở đầu đã cuốn rồi ❤❤

2022-10-06

0

why

why

Chỉ mong sau nu9 và na9 ko có cản trở nào nx

2022-05-06

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play