Chương 11: Bảo vệ

Cơm no rượu say, giờ mới là lúc cần bàn tính.

Tự dưng thêm 2 người, cái nhà nhỏ này ngủ kiểu gì đây.

- Tiểu Kỳ, lần này ngươi định ở lại mấy ngày?

An Kỳ chống cằm:

- Phải xem tốc độ phá hoại của tân đồ đệ nhà ông.

Nếu không phải hắn thích lo chuyện bao đồng thì làm sao cả ngày An Kỳ không lấy nổi một đóa hoa đào.

Bắc Mặc Hàn bị nói có chút ngượng ngùng. Hắn căn bản là chỉ muốn góp chút sức cho hòa nhập cùng mọi người thôi mà.

Phúc Mập đổ đầy bình rượu:

- Hôm nay ta ngủ ở ngoài. Ngày mai mọi người cùng đốn cây mở rộng căn nhà. Bắc Mặc Hàn lên đây, chắc hẳn còn nhiều duyên âm của hắn cũng bám theo, phải có chỗ để tiếp người không nên tới chứ?

Thân phận của Bắc Mặc Hàn nổi tiếng như nào Phúc Mập và Vân Sơn đều đã biết. Dẫu sao họ với linh dương phái cũng không phải mối quan hệ bình thường. Chắc chắn đám kẻ thù của Bắc Mặc Hàn sẽ không để yên cho hắn, lại kéo nhau cả lũ lên đây thôi.

- Duyên âm? Tiểu ca, ngươi vậy mà đào hoa gớm!

Chỉ riêng An Kỳ là mù mù mịt mịt, chỉ xuyên tạc là giỏi.

Bắc Mặc Hàn cười trừ. Vân ''đào hoa'' này, hắn một chút cũng không muốn.

Vân Sơn khoát tay:

- Được rồi, được rồi. Tối nay cứ vậy đi, tiểu Mập ngươi chịu khó ngủ bên ngoài một hôm. Tiểu Kỳ, căn gác mái bên phải vẫn là của ngươi. Tiểu tử, ngươi ở tạm căn gác mái bên trái đi.

Tiểu Mập, tiểu Kỳ, sao đến hắn lại là tiểu tử, lẽ ra phải là tiểu Hàn. Eo! Tiểu Hàn sến sẩm quá đi!

Chỗ ở cũng quyết định xong. Chỉ là căn gác mái trong lời lão già kia có chút xuống cấp, nó thấp tới nỗi tới An Kỳ phải đi khom lưng mới vào được. Còn Bắc Mặc Hàn, dĩ nhiên là phải bò tới.

An Kỳ mở cửa sổ ra, thở phù một tiếng. Hai tay khoanh vào bên bệ thành, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Ầm!

Bắc Mặc Hàn mở cửa sổ bên hắn. Hai căn gác mái gần nhau tới nỗi, hai cánh cửa sổ sát xin xít, đập vào nhau cái đùng.

- Bắc Mặc Hàn! Huynh không thể để ta yên ổn một chút sao?

- Xin lỗi, xin lỗi, ta không ngờ hai cánh cửa lại sát như vậy.

An Kỳ thở ra một hơi, lại quay sang bên khác nằm xuống.

- Muội chưa ngủ sao?

- Vậy huynh thức làm gì?

Con nhỏ này!

- Ta lạ chỗ ở.

Bắc Mặc Hàn tìm đại một lý do cho qua.

- Ừm... Sau này ở đây làm đồ đệ rồi, huynh sẽ quen thôi.

Bắc Mặc Hàn nhìn ánh trăng chiếu rọi. Ở nơi này, làm sao ánh trăng lại gần đến thế. Cho dù hắn có ngự kiếm phi hành, bay lên chín tầng mây cũng chưa từng gần mặt trăng như vậy. Thật sự lòng có chút ấm áp.

- Tiểu ca, huynh ngủ rồi sao?

- Chưa...

An Kỳ chống tay lên:

- Tiểu ca, ta hỏi thật. Huynh không có linh căn. kinh mạch cũng không có, linh lực lại càng không, vậy huynh nhận lão già đó làm sư phụ để làm gì? Ta không tin huynh lên đây để học mấy trò lẻ chẳng ra gì của lão.

Bắc Mặc Hàn im lặng, vậy ra An Kỳ đã phát hiện ra hắn không thể tu tiên.

- Ta... ta... ta muốn được tu tiên lại. Vì vậy mới lên đây nhờ giúp đỡ.

- Ra là tu tiên giả vỡ nát linh căn.

Bắc Mặc Hàn im lặng, những hình ảnh ám ảnh hôm đó ùa vào trí nhớ.

- Muội... chắc cũng là tu tiên giả nhỉ?

- Không phải.

Câu trả lời nằm ngoài dự liệu của Bắc Mặc Hàn. Nếu An Kỳ không phải tu tiên giả thì sao cô có thể xem được mạch tượng của hắn.

An Kỳ giải đáp thắc mắc cho hắn:

- Ta chỉ là phàm nhân. Chỉ là ta có pháp khí giúp ta nhìn ra bản thân huynh mà thôi.

- Ồ!

Bắc Mặc Hàn mới vỡ lẽ. Đâu chỉ tu tiên giả mới có pháp khí, người bình thường có cơ duyên cũng có pháp khí.

Bắc Mặc Hàn hỏi sang chuyện khác:

- Vậy cha mẹ của muội ở dưới chân núi ư?

Bên kia là một khoảng im lặng. Bắc Mặc Hàn thầm nghĩ chắc An Kỳ đã ngủ mất rồi.

Đột nhiên âm thanh trầm nhẹ vang lên:

- Không... ta không có cha mẹ. Cả hai người họ đều bỏ ta khi ta còn nhỏ rồi.

Bắc Mặc Hàn biết đã vô tình chạm phải vết thương của An Kỳ, hắn cũng đồng cảm:

- Ta... cũng không có cha mẹ. Khi ta có nhận thức thì đã thấy mình ở trong Linh Dương phái. Họ đều nói với ta là nhặt được ta ở trận chiến tiên ma năm đó. Nhưng thử nghĩ xem, ai lại đem một đứa trẻ bỏ lại chiến trường. Hoặc là họ nói dối, hoặc là cha mẹ ta quá tàn nhẫn.

- Câu chuyện của huynh cũng thật bi thảm. Không sao, sau này huynh ở đây, ta sẽ bảo kê cho huynh. Ta còn huynh còn, không ai được phép bắt nạt huynh nữa. Cho dù lão già không chữa được cho huynh, cho dù huynh chỉ là một phế vật bị vứt đi ta cũng sẽ không bỏ mặc huynh.

Lời An Kỳ nói ra rõ rành rành, lại đầy trượng nghĩa làm Bắc Mặc Hàn có chút cảm động. Cả hai đều là phàm nhân, vậy cô bảo vệ hắn kiểu gì, chỉ có thể cảm ơn lòng tốt này.

- Được.

Khắp trời chợt đầy ánh sáng, bươm bướm từ đâu bay lại, khắp người bọn chúng đều phát ra linh quang.

- Ây, Bắc Mặc Hàn, huynh nhìn xem, có phải ông trời cũng đã cảm động về tình cảm của chúng ta không?

Bươm bướm ngợp trời, đúng là mĩ cảnh.

- Đúng vậy.

Chapter
1 Chương 1: Bi kịch
2 Chương 2: Vòng luyện hồn
3 Chương 3: Phúc Mập
4 Chương 4: Sữa bò không đơn giản
5 Chương 5: Lầu xanh
6 Chương 6: Đấu giá
7 Chương 7: Buôn lời bán lãi
8 Chương 8: Lên đỉnh núi
9 Chương 9: Đồng ý
10 Chương 10: An Kỳ
11 Chương 11: Bảo vệ
12 Chương 12: Thần khí thượng cổ
13 Chương 13: Người mới
14 Chương 14: Không gian hệ
15 Chương 15: Thân thế
16 Chương 16: Hỗn lực
17 Chương 17: Tắm cho bò
18 Chương 18: Huynh... có phải để ý ta rồi không
19 Chương 19: Xuống núi
20 Chương 20: Dã thú
21 Chương 21: Bao vây
22 Chương 22: Họ hả? Đang ân ái trong phòng
23 Chương 23: Tâm nguyện tu tiên
24 Chương 24: Lửa
25 Chương 25: Hỏa điểu
26 Chương 26: Tảo mộ
27 Chương 27: Làng Oải Lộ
28 Chương 28: Uẩn tình
29 Chương 29: Mâu thuẫn
30 Chương 30: Bạo bệnh
31 Chương 31: Những đứa trẻ
32 Chương 32: Ký ức
33 Chương 33: Đồng cảm
34 Chương 34: Không thể nói chuyện đàng hoàng
35 Chương 35: Dỗ trẻ
36 Chương 36: Lồng ngực
37 Chương 37: Cầu vồng sau mưa
38 Chương 38: Vật thuần ma
39 Chương 39: Tha thứ
40 Chương 40: Tâm cơ của Tùng Lâm
41 Chương 41: Đặt tên
42 Chương 42: Cửu tử nhất sinh
43 Chương 43: Tìm
44 Chương 44: Cập bờ
45 Chương 45: Cởi đồ ra
46 Chương 46: Tâm sự
47 Chương 47: Thần tượng
48 Chương 48: Kĩ viện
49 Chương 49: Tam quan bất thường hay nhận thức không đủ tốt
50 Chương 50: Bàn kế hoạch
51 Chương 51: Biểu tỷ biểu muội
52 Chương 52: Tranh cầu
53 Chương 53: Hiểu lầm
54 Chương 54: Thành Đông
55 Chương 55: Chia rẽ uyên ương
56 Chương 56: Giao đấu ác liệt
57 Chương 57: Lập lại tôn ti trật tự
58 Chương 58: Nói rõ mọi chuyện
59 Chương 59: Oan gia ngõ hẹp
60 Chương 60: Nhị hoàng tử
61 Chương 61: Hoàng cung
62 Chương 62: Con cá chết
63 Chương 63: Thượng triều
64 Chương 64: Hẹn đấu
65 Chương 65: Mất gốc
66 Chương 66: Nội bộ đấm nhau
67 Chương 67: Ngục hỏa
68 Chương 68: Luân Vũ đài
69 Chương 69: Đảo ngược tình thế
70 Chương 70: Oán khí tấn công
71 Chương 71: Thánh thượng lâm nguy
72 Chương 72: Bắc Mặc Hàn? Hắn lấy Bảo Liên đăng làm gì?
73 Chương 73: Tái tạo
74 Chương 74: Sư phụ
75 Chương 75: Ảo cảnh
76 Chương 76: Cái bóng
77 Chương 77: Liên thông không gian hệ
78 Chương 78: Đoạt Mệnh Hoàn Cốt đao
79 Chương 79: Đẹp trai
80 Chương 80: Linh tính
81 Chương 81: Giao dịch
82 Chương 82: Thánh chỉ tới
83 Chương 83: Tâm Tuế xích
84 Chương 84: Rèn phản ứng
85 Chương 85: Đại lão Linh Dương kiếm phái
86 Chương 86: Giới thiệu các đội
87 Chương 87: Bắt đầu
88 Chương 88: Bao vây
89 Chương 89: Bào chế thuốc
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1: Bi kịch
2
Chương 2: Vòng luyện hồn
3
Chương 3: Phúc Mập
4
Chương 4: Sữa bò không đơn giản
5
Chương 5: Lầu xanh
6
Chương 6: Đấu giá
7
Chương 7: Buôn lời bán lãi
8
Chương 8: Lên đỉnh núi
9
Chương 9: Đồng ý
10
Chương 10: An Kỳ
11
Chương 11: Bảo vệ
12
Chương 12: Thần khí thượng cổ
13
Chương 13: Người mới
14
Chương 14: Không gian hệ
15
Chương 15: Thân thế
16
Chương 16: Hỗn lực
17
Chương 17: Tắm cho bò
18
Chương 18: Huynh... có phải để ý ta rồi không
19
Chương 19: Xuống núi
20
Chương 20: Dã thú
21
Chương 21: Bao vây
22
Chương 22: Họ hả? Đang ân ái trong phòng
23
Chương 23: Tâm nguyện tu tiên
24
Chương 24: Lửa
25
Chương 25: Hỏa điểu
26
Chương 26: Tảo mộ
27
Chương 27: Làng Oải Lộ
28
Chương 28: Uẩn tình
29
Chương 29: Mâu thuẫn
30
Chương 30: Bạo bệnh
31
Chương 31: Những đứa trẻ
32
Chương 32: Ký ức
33
Chương 33: Đồng cảm
34
Chương 34: Không thể nói chuyện đàng hoàng
35
Chương 35: Dỗ trẻ
36
Chương 36: Lồng ngực
37
Chương 37: Cầu vồng sau mưa
38
Chương 38: Vật thuần ma
39
Chương 39: Tha thứ
40
Chương 40: Tâm cơ của Tùng Lâm
41
Chương 41: Đặt tên
42
Chương 42: Cửu tử nhất sinh
43
Chương 43: Tìm
44
Chương 44: Cập bờ
45
Chương 45: Cởi đồ ra
46
Chương 46: Tâm sự
47
Chương 47: Thần tượng
48
Chương 48: Kĩ viện
49
Chương 49: Tam quan bất thường hay nhận thức không đủ tốt
50
Chương 50: Bàn kế hoạch
51
Chương 51: Biểu tỷ biểu muội
52
Chương 52: Tranh cầu
53
Chương 53: Hiểu lầm
54
Chương 54: Thành Đông
55
Chương 55: Chia rẽ uyên ương
56
Chương 56: Giao đấu ác liệt
57
Chương 57: Lập lại tôn ti trật tự
58
Chương 58: Nói rõ mọi chuyện
59
Chương 59: Oan gia ngõ hẹp
60
Chương 60: Nhị hoàng tử
61
Chương 61: Hoàng cung
62
Chương 62: Con cá chết
63
Chương 63: Thượng triều
64
Chương 64: Hẹn đấu
65
Chương 65: Mất gốc
66
Chương 66: Nội bộ đấm nhau
67
Chương 67: Ngục hỏa
68
Chương 68: Luân Vũ đài
69
Chương 69: Đảo ngược tình thế
70
Chương 70: Oán khí tấn công
71
Chương 71: Thánh thượng lâm nguy
72
Chương 72: Bắc Mặc Hàn? Hắn lấy Bảo Liên đăng làm gì?
73
Chương 73: Tái tạo
74
Chương 74: Sư phụ
75
Chương 75: Ảo cảnh
76
Chương 76: Cái bóng
77
Chương 77: Liên thông không gian hệ
78
Chương 78: Đoạt Mệnh Hoàn Cốt đao
79
Chương 79: Đẹp trai
80
Chương 80: Linh tính
81
Chương 81: Giao dịch
82
Chương 82: Thánh chỉ tới
83
Chương 83: Tâm Tuế xích
84
Chương 84: Rèn phản ứng
85
Chương 85: Đại lão Linh Dương kiếm phái
86
Chương 86: Giới thiệu các đội
87
Chương 87: Bắt đầu
88
Chương 88: Bao vây
89
Chương 89: Bào chế thuốc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play