Bắc Mặc Hàn nằm trên giường, tay gác trên trán, mắt cứ liên tục nhắm lại rồi mở ra.
Hắn không ngủ được, hắn không sao ngủ được. Nghĩ về chuyện chiều nay, hắn càng khó ngủ.
Vân Sơn thi pháp kiểm tra thân thể cho Bắc Mặc Hàn.
Tháo vòng tay ra, thân thể của Bắc Mặc Hàn không còn cấm chế.
Nhưng điều này lại làm Vân Sơn bất ngờ.
Vân Sơn phun ra một ngụm máu, mồ hôi nhễ nhại.
Bắc Mặc Hàn vừa mở mắt liền thấy lão già chật vật ngồi trên ghế, Vân Sơn khó khăn nói:
- Ngươi… ngươi không phải là người.
Bắc Mặc Hàn cau mày. Hắn không phải người thì hắn là cái gì. Nếu hắn là ma quỷ, sớm đã bị Linh Dương phái băm vằm thành trăm mảnh. Nếu hắn là thần tiên thì linh căn sao tan vỡ dễ dàng như vậy?
Vân Sơn vận khí, ổn định lại cơ thể. Lão khẽ nheo mắt, khó nói nhìn Bắc Mặc Hàn:
- Ngươi có biết ta thấy gì trong cơ thể của ngươi không?
Bắc Mặc Hàn khó hiểu lắc đầu.
- Là ma khí.
- Không thể nào. Trước giờ ta không giao du với ma quỷ, cũng không luyện tà môn ngoại đạo, trong người ta không thể có ma khí.
- Ngươi khoan hãy kích động. Ngoài ma khí ra, ta còn thấy cả tiên khí.
- Sao có thể?
Chuyện này chưa từng xảy ra. Bắc Mặc Hàn học nhiều cũng chưa từng thấy điển tịch nào nói về một người có thể dung nạp cả tiên khí và ma khí trong cơ thể. Dĩ nhiên Vân Sơn sống lâu như vậy, cũng là lần đầu thấy một người kì lạ như Bắc Mặc Hàn.
Vân Sơn khẽ quạt cái quạt trong tay:
- Ngươi không thấy việc này rất trùng hợp sao. Ngươi từ khi sinh ra đã đem theo thần khí thượng cổ bên mình. Lại là người được nhặt được từ chiến trường tiên ma, ma khí và tiên khí trong cơ thể ngươi chắc chắn có liên quan tới trận chiến khuynh đảo hồng hoang này. Thân thế của người, có quá nhiều điểm hiềm nghi.
Bắc Mặc Hàn lắc đầu:
- Không phải chứ đại tu sĩ. Chỉ là thấy tiên khí và ma khí trong cơ thể ta ông liền bảo ta không phải là người. Cũng có thể là khi đó ta còn quá nhỏ, ở lâu trong trận chiến tiên ma ta bị nhiễm hai thứ khí huyết ấy. Có thể thật ra ta cũng là người bình thường.
Vân Sơn đặt cây quạt xuống, ông ta thi pháp lấy ra từ người Bắc Mặc Hàn một luồng khí:
- Thấy nó chứ, đây là những gì còn sót lại sau khi linh căn của ngươi tan vỡ.
- Không thể nào, linh căn tan vỡ, sẽ không để lại tàn dư. Làn khói này, sao có thể…
- Phải, linh căn tan vỡ sẽ không để lại tàn dư. Chỉ có khả năng, ngươi không hề có linh căn. Hay nói cách khác, thứ ngự trị trong người ngươi suốt bấy lâu nay, căn phải không phải linh căn.
Bắc Mặc Hàn có chút sửng sốt, hắn dường như không tin nổi:
- Không có linh căn không thể tu tiên. Huống chi ta từng là đệ nhất tu tiên giả của Linh Dương phái, ông nói như vậy, ta thật sự không hiểu.
- Theo ta đoán. Thứ trong người ngươi là hỗn lực. Nếu đọc nhiều sách ngươi chắc sẽ rõ, chủ nhân tam giới là hỗn đế, năm đó ngài dùng nguyên thần của mình chia làm ba, dùng hỗn lực phân chia cho ba giới, tiên, ma, nhân. Tiên giới cai quản trời, sản sinh ra tiên lực. Ma giới cai quản đất, sản sinh ra ma lực. Nhân giới nằm ở giữa, không có hỗn lực nhưng lại được chân nguyên của hỗn đế tưới sinh cho tươi tốt. Nếu ma lực và tiên lực dung nạp sẽ tạo ra hỗn lực, dấu vết của ma khí và tiên khí trên người ngươi đã chứng tỏ điều này. Hỗn lực là lực căn nguyên của vạn vật, dĩ nhiên dựa vào nó cũng có thể tu tiên.
Bắc Mặc Hàn âm trầm, không ngờ thân thế của hắn lại có nhiều điều bí ẩn như vậy. Nhưng hắn chỉ là một đứa trẻ không hiểu chuyện, tai sao trong cơ thể đã có sẵn ma khí và tiên khí. Rốt cuộc cha mẹ hắn là ai? Bây giờ họ đang ở đâu?
Vân Sơn thở ra một hơi:
- Ngươi cũng không cần vì sự kì lạ của bản thân mà buồn rầu, có khi đây lại là điềm tốt dành cho ngươi.
- Đại tu sĩ, ông nói vậy là có ý gì?
- Bởi vì thứ ngươi đánh mất, căn bản không phải là linh căn mà là hỗn lực. Linh căn mất rồi thì không thể tìm lại, nhưng hỗn lực thì chưa chắc. Chỉ cần ngươi tìm được một vật thuần tiên và một vật thuần ma, để hai vật xung khắc với nhau, lần nữa tạo ra hỗn lực, như vậy chẳng phải lại có thể tiếp tục tu tiên hay sao?
- Đúng vậy…
Bắc Mặc Hàn như tìm được tia hy vọng sống.
Vân Sơn dơ quạt lên, cản hắn lại:
- Chuyện này ngươi chớ có vui mừng. Thân thế của ngươi, không biết là phúc hay là họa, ta không mong ngươi nói chuyện này với người khác, dù là hai đứa trẻ ngoài kia cũng vậy, ta không muốn chúng gặp nguy hiểm. Có thể ngươi là một phần vấn đề của cuộc chiến tiên ma năm đó, chuyện của thiên giới và ma giới, há để người phàm nhúng tay vào. Thân thế của ngươi, cứ giữ bí mật là tốt nhất.
- Đại tu sĩ dạy bảo chí phải, ta nhất định sẽ giữ kín chuyện này.
Bắc Mặc Hàn lật người, thở dài một tiếng. Hắn là tiên hay ma, là ác hay thiện, hắn đều không biết. Trận chiến tiên ma năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao hắn lại xuất hiện ở đó, tại sao ma khí và tiên khí đều xuất hiện trong cơ thể hắn, hắn cũng không biết.
Nhưng trước mắt, hắn biết, hắn còn cơ hội tu tiên lại. Nếu hắn có thể độ kiếp thành công, phi thăng thành tiên, chắc sẽ có thể tìm ra bí mật thân thế của hắn.
Updated 89 Episodes
Comments