Chương 19: Xuống núi

Cả năm người chuẩn bị đầy đủ đồ đạc, hừng hực khí thế đi xuống núi.

- Chờ đã, chờ đã, ta quên lấy cái quạt.

- Lão già, có phải ông già rồi nên mắc bệnh hay quên không? Ta đã dặn đi dặn lại là phải chuẩn bị đồ đạc kĩ lưỡng rồi.

An Kỳ lảm nhảm một hồi.

Vân Sơn vừa chạy vừa nói:

- Ai ya, quạt này ta luôn cầm trên tay, cũng không thể cất vào tay nải được. Đợi ta một chút.

Đợi một lúc sau lão già mới lạch bạch đi ra.

- Được rồi, được rồi. Mau đi thôi.

An Kỳ thở ra một hơi, cầm đầu đám người bước đi.

- Toang rồi, ta quên đóng cửa chuồng bò, đợi ta một chút.

Phúc Mập chợt kinh hô.

- Lại được cả huynh nữa.

Phúc Mập chắp tay xin thứ lỗi, mau chóng chạy đi:

- Hôm qua lùa bò ra tắm, nay lùa vào vì mệt quá mà quên đóng cửa chuồng.

An Kỳ khẽ nhắm mắt, ổn định tâm tình.

Đợi Phúc Mập ra, An Kỳ liền muốn răn đe:

- Nếu bây giờ ai…

- Chết rồi, vòng tay của ta.

Bắc Mặc Hàn vô cùng hối lỗi chạy đi. Còn không chạy nhanh sẽ bị An Kỳ cầm chổi đánh 300 hiệp.

An Kỳ nắm chặt bàn tay năm ngón, khẽ nhìn Tùng Lâm:

- Huynh cũng không quên cái gì đấy chứ?

Tùng Lâm dựng thẳng người, lắc đầu chắc nịch.

Mất cả buổi không đi được một bước. Rượu hoa đào bao giờ mới ủ được?

An Kỳ chỉ chỉ từng người một:

- Nếu bây giờ ai còn chạy vào trong lấy đồ nữa thì chết với ta. Đi thôi.

Mấy người ái ngại đi phía sau đại ma đầu An Kỳ.

Bắc Mặc Hàn suy nghĩ một thôi một hồi, cuối cùng là quyết định nói:

- Tiểu Kỳ…

- Huynh còn muốn quay lại lấy đồ gì nữa?

An Kỳ ngùn ngụt lửa giận quay lại.

Bắc Mặc Hàn vội khoát tay:

- Không có không có. Chỉ là ta thấy trong phòng của muội có hồ lô hôm đó thu sương hoa, có cần lấy đi không?

- Hả? Ta để quên hồ lô sao?

An Kỳ kiểm tra một lần trong không gian hệ, đúng là quên rồi.

- Vậy huynh có lấy ra cho ta không?

Bắc Mặc Hàn ái ngại lắc đầu:

- Ta không biết muội có cần không, vậy nên ta không dám đụng vào.

- Ôi là trời Bắc Mặc Hàn. Ngâm rượu hoa đào mà không cần sương hoa, vậy ta đi gom góp nó cho khổ cực làm gì. Sau này ai lấy phải huynh đúng là phát điên mà.

An Kỳ mau chóng chạy về căn nhà lấy đồ.

Phúc Mập chỉ theo bóng nha đầu đó:

- Có phải nó cũng đang phát điên không?

Vân Sơn quạt quạt cái quạt:

- Haizzz, vậy mà ban đầu còn mắng chúng ta nữa chứ. Không phải nó cũng quên đồ đó sao.

Đợi An Kỳ trở ra, sắc trời đã chẳng còn sớm, còn bốn tên đàn ông lại đang vui vẻ chơi cá cược lớn nhỏ.

- Lớn, lại là lớn, mấy tiểu tử, mau đưa tiền. Muốn đọ may mắn với lão già ta, còn non và xanh lắm.

An Kỳ rút một cái roi, quất mạnh xuống đất. Uy lực của roi vô cùng lớn, lập tức hất tung bàn cá cược. Mấy người đàn ông đầu tóc cũng rối mù mịt.

- Tiểu Kỳ, ngươi bình tĩnh, có gì từ từ nói.

- Phải đó, tiểu Kỳ, muội cũng phải suy nghĩ cho đám nam nhân chúng ta chân yếu tay mềm chứ.

- Đại ma đầu nhà cô, có mà sau này ai lấy cô mới phát điên thì có…

Trận đuổi đánh đã thúc cả nhóm người đi nhanh hơn một chút. Nhưng dù tốc độ họ nhanh cỡ nào cũng không kịp mặt trời lặn.

An Kỳ bám vào cây thở hồng hộc:

- Lão già, có thể nào để Mập ca lập trận, truyền tống chúng ta đi cho nhanh không?

Vân Sơn cũng mệt lả, nhưng ông vẫn kiên định:

- Không được. Nếu muốn tu tiên, các ngươi buộc phải kiên trì. 36 kế chạy là thượng sách, các ngươi buộc phải nhuần nhuyễn sách lược này.

- Nhưng ta không chịu nổi nữa rồi. Hộc hộc…

Tùng Lâm ngồi bệt xuống đất. Hắn là tam hoàng tử, trong cung có trăm nghìn giai nhân hầu hạ, đã bao giờ phải đi quãng đường xa như này. Lúc lên đây vừa hay tu vi hắn đạt đến cảnh giới cao mới có thể lập trận truyền tống lên. Bây giờ tu vi hắn rất yếu, lại bị lão già này bắt đi bộ, hắn sao chịu nổi.

Vân Sơn nhìn sắc trời, ông lập ra một kết giới:

- Đêm nay chúng ta tạm nghỉ ở đây trước. Đám trẻ các ngươi đi kiếm củi và chút đồ ăn đi. Ta ở lại chăng võng cho các ngươi.

- Lại phải đi hả?

An Kỳ ai oán.

Cũng chỉ là tìm mấy thứ trong địa phận kết giới. Không nhiều, có chút củi khô để nhóm lửa và khoai lang lót dạ.

Ánh lửa bập bùng, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi.

Vân Sơn khẽ phe phẩy cái quạt:

- Đám thanh niên các ngươi, mới còn xanh tóc đã không kiên trì như vậy. Sau này làm sao thành người có ích?

An Kỳ cười hờ:

- Ta không biết ta có thể thành người có ích không? Nhưng cứ đi bộ thế này, ta sợ đến hình người ta cũng không còn ra hình người.

Vân Sơn chống cây quạt xuống đất:

- Các ngươi vậy là không được rồi. Còn nhớ năm xưa ta cùng sư đệ và sư muội của mình chu du tứ hải. Lấy đất làm giường, lấy trời làm chiếu, lấy sương làm màn. Cũng không có ai kêu ca câu nào. Bọn ta đi hết tứ hải lục châu, từng đánh bại vô số dã thú, trả lại yên bình cho biết bao dân làng, cũng không hề lấy của họ một đồng.

- Vậy sao bây giờ ông coi kim lượng là lẽ sống vậy?

Tùng Lâm khó hiểu.

Vân Sơn bị hỏi câu khó, liền lấp liếm cho qua:

- Ai ya, cũng chẳng phải do thời thế thay đổi sao. Ai rồi cũng phải cần tiền thôi.

An Kỳ có chút mệt, dựa vào vai Bắc Mặc Hàn ngủ thiếp đi.

Bắc Mặc Hàn như nhớ tới điều gì liền hỏi:

- Có phải sư muội và sư đệ mà ông nói là thím Liên Hoa và Ôn sư thúc Ôn Dư đúng không?

- Ngươi đúng là giỏi đoán đó.

Vân Sơn khẽ cười, nhưng dường như nghe ra sự chua chát.

- Vậy sao bây giờ ba người không còn ở với nhau. Ta thấy nếu Ôn sư thúc đã kêu ta đến tìm ông, lấy lý do là ân nhân của thím Liên Hoa, như vậy chắc chắn giữa ba người vẫn còn tình cảm.

Vân Sơn khẽ quay đầu, giấu đi u buồn trong mắt:

- Chuyện của người lớn, ngươi hỏi làm gì. Sau này trải nhiều sự đời ngươi sẽ hiểu, không phải cứ là người có tình sẽ ở bên nhau. Thôi bỏ đi, các ngươi dẫu sao cũng chỉ là trang tuấn kiệt còn trẻ tuổi, cứ sống hết sức mình đi đã.

Chapter
1 Chương 1: Bi kịch
2 Chương 2: Vòng luyện hồn
3 Chương 3: Phúc Mập
4 Chương 4: Sữa bò không đơn giản
5 Chương 5: Lầu xanh
6 Chương 6: Đấu giá
7 Chương 7: Buôn lời bán lãi
8 Chương 8: Lên đỉnh núi
9 Chương 9: Đồng ý
10 Chương 10: An Kỳ
11 Chương 11: Bảo vệ
12 Chương 12: Thần khí thượng cổ
13 Chương 13: Người mới
14 Chương 14: Không gian hệ
15 Chương 15: Thân thế
16 Chương 16: Hỗn lực
17 Chương 17: Tắm cho bò
18 Chương 18: Huynh... có phải để ý ta rồi không
19 Chương 19: Xuống núi
20 Chương 20: Dã thú
21 Chương 21: Bao vây
22 Chương 22: Họ hả? Đang ân ái trong phòng
23 Chương 23: Tâm nguyện tu tiên
24 Chương 24: Lửa
25 Chương 25: Hỏa điểu
26 Chương 26: Tảo mộ
27 Chương 27: Làng Oải Lộ
28 Chương 28: Uẩn tình
29 Chương 29: Mâu thuẫn
30 Chương 30: Bạo bệnh
31 Chương 31: Những đứa trẻ
32 Chương 32: Ký ức
33 Chương 33: Đồng cảm
34 Chương 34: Không thể nói chuyện đàng hoàng
35 Chương 35: Dỗ trẻ
36 Chương 36: Lồng ngực
37 Chương 37: Cầu vồng sau mưa
38 Chương 38: Vật thuần ma
39 Chương 39: Tha thứ
40 Chương 40: Tâm cơ của Tùng Lâm
41 Chương 41: Đặt tên
42 Chương 42: Cửu tử nhất sinh
43 Chương 43: Tìm
44 Chương 44: Cập bờ
45 Chương 45: Cởi đồ ra
46 Chương 46: Tâm sự
47 Chương 47: Thần tượng
48 Chương 48: Kĩ viện
49 Chương 49: Tam quan bất thường hay nhận thức không đủ tốt
50 Chương 50: Bàn kế hoạch
51 Chương 51: Biểu tỷ biểu muội
52 Chương 52: Tranh cầu
53 Chương 53: Hiểu lầm
54 Chương 54: Thành Đông
55 Chương 55: Chia rẽ uyên ương
56 Chương 56: Giao đấu ác liệt
57 Chương 57: Lập lại tôn ti trật tự
58 Chương 58: Nói rõ mọi chuyện
59 Chương 59: Oan gia ngõ hẹp
60 Chương 60: Nhị hoàng tử
61 Chương 61: Hoàng cung
62 Chương 62: Con cá chết
63 Chương 63: Thượng triều
64 Chương 64: Hẹn đấu
65 Chương 65: Mất gốc
66 Chương 66: Nội bộ đấm nhau
67 Chương 67: Ngục hỏa
68 Chương 68: Luân Vũ đài
69 Chương 69: Đảo ngược tình thế
70 Chương 70: Oán khí tấn công
71 Chương 71: Thánh thượng lâm nguy
72 Chương 72: Bắc Mặc Hàn? Hắn lấy Bảo Liên đăng làm gì?
73 Chương 73: Tái tạo
74 Chương 74: Sư phụ
75 Chương 75: Ảo cảnh
76 Chương 76: Cái bóng
77 Chương 77: Liên thông không gian hệ
78 Chương 78: Đoạt Mệnh Hoàn Cốt đao
79 Chương 79: Đẹp trai
80 Chương 80: Linh tính
81 Chương 81: Giao dịch
82 Chương 82: Thánh chỉ tới
83 Chương 83: Tâm Tuế xích
84 Chương 84: Rèn phản ứng
85 Chương 85: Đại lão Linh Dương kiếm phái
86 Chương 86: Giới thiệu các đội
87 Chương 87: Bắt đầu
88 Chương 88: Bao vây
89 Chương 89: Bào chế thuốc
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1: Bi kịch
2
Chương 2: Vòng luyện hồn
3
Chương 3: Phúc Mập
4
Chương 4: Sữa bò không đơn giản
5
Chương 5: Lầu xanh
6
Chương 6: Đấu giá
7
Chương 7: Buôn lời bán lãi
8
Chương 8: Lên đỉnh núi
9
Chương 9: Đồng ý
10
Chương 10: An Kỳ
11
Chương 11: Bảo vệ
12
Chương 12: Thần khí thượng cổ
13
Chương 13: Người mới
14
Chương 14: Không gian hệ
15
Chương 15: Thân thế
16
Chương 16: Hỗn lực
17
Chương 17: Tắm cho bò
18
Chương 18: Huynh... có phải để ý ta rồi không
19
Chương 19: Xuống núi
20
Chương 20: Dã thú
21
Chương 21: Bao vây
22
Chương 22: Họ hả? Đang ân ái trong phòng
23
Chương 23: Tâm nguyện tu tiên
24
Chương 24: Lửa
25
Chương 25: Hỏa điểu
26
Chương 26: Tảo mộ
27
Chương 27: Làng Oải Lộ
28
Chương 28: Uẩn tình
29
Chương 29: Mâu thuẫn
30
Chương 30: Bạo bệnh
31
Chương 31: Những đứa trẻ
32
Chương 32: Ký ức
33
Chương 33: Đồng cảm
34
Chương 34: Không thể nói chuyện đàng hoàng
35
Chương 35: Dỗ trẻ
36
Chương 36: Lồng ngực
37
Chương 37: Cầu vồng sau mưa
38
Chương 38: Vật thuần ma
39
Chương 39: Tha thứ
40
Chương 40: Tâm cơ của Tùng Lâm
41
Chương 41: Đặt tên
42
Chương 42: Cửu tử nhất sinh
43
Chương 43: Tìm
44
Chương 44: Cập bờ
45
Chương 45: Cởi đồ ra
46
Chương 46: Tâm sự
47
Chương 47: Thần tượng
48
Chương 48: Kĩ viện
49
Chương 49: Tam quan bất thường hay nhận thức không đủ tốt
50
Chương 50: Bàn kế hoạch
51
Chương 51: Biểu tỷ biểu muội
52
Chương 52: Tranh cầu
53
Chương 53: Hiểu lầm
54
Chương 54: Thành Đông
55
Chương 55: Chia rẽ uyên ương
56
Chương 56: Giao đấu ác liệt
57
Chương 57: Lập lại tôn ti trật tự
58
Chương 58: Nói rõ mọi chuyện
59
Chương 59: Oan gia ngõ hẹp
60
Chương 60: Nhị hoàng tử
61
Chương 61: Hoàng cung
62
Chương 62: Con cá chết
63
Chương 63: Thượng triều
64
Chương 64: Hẹn đấu
65
Chương 65: Mất gốc
66
Chương 66: Nội bộ đấm nhau
67
Chương 67: Ngục hỏa
68
Chương 68: Luân Vũ đài
69
Chương 69: Đảo ngược tình thế
70
Chương 70: Oán khí tấn công
71
Chương 71: Thánh thượng lâm nguy
72
Chương 72: Bắc Mặc Hàn? Hắn lấy Bảo Liên đăng làm gì?
73
Chương 73: Tái tạo
74
Chương 74: Sư phụ
75
Chương 75: Ảo cảnh
76
Chương 76: Cái bóng
77
Chương 77: Liên thông không gian hệ
78
Chương 78: Đoạt Mệnh Hoàn Cốt đao
79
Chương 79: Đẹp trai
80
Chương 80: Linh tính
81
Chương 81: Giao dịch
82
Chương 82: Thánh chỉ tới
83
Chương 83: Tâm Tuế xích
84
Chương 84: Rèn phản ứng
85
Chương 85: Đại lão Linh Dương kiếm phái
86
Chương 86: Giới thiệu các đội
87
Chương 87: Bắt đầu
88
Chương 88: Bao vây
89
Chương 89: Bào chế thuốc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play