『 文轩 』Có Thể Yêu Em Được Không?
Tại một căn biệt thự, thoạt nhìn từ ngoài vào sẽ chẳng ai biết bên trong lại lạnh lẽo u tối đến đáng sợ. Thân ảnh cậu thiếu niên trong bộ quần áo đẫm máu, trên trán máu vẫn còn tí tách nhỏ, nhiều vết thương trên người vẫn chưa được xử lý. Bộ dáng hớt ha hớt hải đang chạy vội, như thể chỉ cần chậm một giây cũng không được.
" Tống Á Hiên đâu? Gọi cậu ta ra đây " – Lưu Diệu Văn cất giọng quát lớn.
" Gọi tôi ạ? "
Lưu Diệu Văn ngồi bắt chéo chân, gương mặt vẫn đăm đăm không chịu nhìn người trước mặt, hai lông mày đen nhánh chợt nheo lại. Tống Á Hiên biết mình lại lành ít dữ nhiều, có bao giờ hắn gọi cậu ra mà lại vui vẻ đâu cơ chứ. Vừa ăn một trận đòn no từ Lưu Diệu Văn lại chưa kịp thoa thuốc, hắn nhìn mà phát chán lên được.
Tống Á Hiên hơi thở nặng nề, chỉ nhắm mắt hờ chờ đợi hắn nói, Lưu Diệu Văn ngước mắt lên nhìn con người trước mặt, lại cảm thấy cậu ta quá kinh tởm đi, những thứ mà Tống Á Hiên làm lúc trước, có chết hắn cũng không thể nào quên được.
Cậu lúc này cảm giác giống như bị khí chất của hắn áp bức đến nghẹt thở, Tống Á Hiên mở to đồng tử, hai mày đều nhíu lại tỏ vẻ không vui. Hắn ném một sấp ảnh trên mặt bàn kính, mù cũng có thể thấy rõ người trong hình là Tống Á Hiên. Cậu đang đi cùng một nam nhân khác nữa, thấy cậu vẫn đứng như tượng Lưu Diệu Văn nhịn không được mà cười nhạo, không quên lôi móc quá khứ không mấy đúng đắn của Tống Á Hiên ra.
" Cậu tính giải thích với tôi thế nào? Bộ ở nhà thiếu hơi đàn ông lắm hay sao? Không phải bạn tôi chụp được thì tôi cũng đã nghĩ cậu sớm thay đổi rồi "
" ... "
" Cãi làm sao được? Khi mọi chuyện năm đó chỉ vì cậu đố kỵ với em gái mình mà làm ra những chuyện như thế? "
Lưu Diệu Văn mặt mày cau có, cậu cảm giác hắn cũng chẳng dễ chịu hơn chút nào, thậm chí còn khó coi hơn khi nãy. Cậu sẽ không chối, vì thật sự chiều qua cậu đã đi tìm nam nhân này, nhưng sẽ không đi nếu không có lý do.
Tống Á Hiên tưởng chừng như tim mình sắp ngừng đập, cậu cúi đầu khẽ nói, như muốn giải thích rằng bản thân không sai, cũng sẽ không làm ra những chuyện như hắn nghĩ.
Kết hôn được ba năm, nhưng cậu một chút cũng chẳng cảm nhận được dư vị của ngọt ngào, mỗi ngày đều phải chịu những trận đòn roi thừa sống thiếu chết từ Lưu Diệu Văn, bất quá chỉ cần một năm cũng đủ để cậu thích nghi dần.
Trái ngược lại, cô em gái đó của cậu lại được hắn cưng sủng như thế? Tống Á Hiên nhiều lần tự hỏi, em ấy yêu hắn, nhưng cậu cũng rất yêu hắn, ngay cả yêu nam nhân này hơn bản thân mình. Lưu Diệu Văn yêu người em gái đó của cậu, còn trong mắt hắn cậu một đồng cũng không xứng.
Thế nhưng Lưu Diệu Văn một chút cũng không biết, hắn cứ khăng khăng cho rằng là cậu vì đố kỵ với em gái nên làm ra những cái hành động có thể ngu ngốc đến thế?
Hắn thật sự cảm thấy Tống Á Hiên quá kinh tởm, mưu mô lại xảo quyệt, hệt như một đám người xấu chẳng nhận được tấm lòng từ ai. Hắn nhiều lần còn muốn giết quách cậu đi cho rồi, chỉ vì ông bà Lưu ngây thơ nên mới thích cậu, đợi em ấy khỏe rồi, hắn sẽ nói toàn bộ sự thật.
" Tôi không làm ra mấy chuyện như anh nghĩ... " – Tống Á Hiên giải thích.
...Chát...
Nực cười thật, một câu giải thích cũng không để cậu nói, rốt cuộc hắn xem cậu là thứ gì?
Tống Á Hiên ăn một cái tát điếng người, cậu cảm nhận bản thân sẽ chẳng nuốt nổi cơm trong vòng hai ngày tới, cậu không dám cãi, một lời cũng không dám, nhiều lần có ý định nói nhưng không hiểu sao nó như bị nuốt ngược vào trong, cổ họng khô khan đến khó tả.
Cậu nuốt nhẹ ngụm nước bọt, chờ những câu chửi mắng từ hắn.
Lưu Diệu Văn thật sự không nghe nổi một âm thanh từ cổ họng người này phát ra, nó khiến hắn như bị trào ngược dạ dày, muốn nôn toàn bộ những gì đã ăn ra bên ngoài, nhìn gương mặt này còn cảm thấy chán ghét hơn nữa, hắn thật sự rất ghét Tống Á Hiên, ghét nhất trên cõi đời này, thà hắn phải kết hôn với một người tàn tật sắp chết còn hơn là phải kết hôn với Tống Á Hiên.
Cậu không hề khóc, cũng không rơi một giọt nước mắt nào. Khi đối mặt với Lưu Diệu Văn cậu bắt buộc phải cứng rắn, người này không yêu thương cậu, ngược lại còn cảm thấy chán ghét cậu, nhưng sự thật thì Tống Á Hiên đã yêu hắn đến phát điên, khi được ba mẹ Tống nói đối tượng kết hôn của cậu là hắn, lúc đó đã vui nhường nào, cả đêm đều chỉ cười khúc khích, vui sướng đến độ không ngủ được.
Về chuyện của quá khứ, thật sự cậu không cố ý, thậm chí bản thân còn khóc mấy ngày khi biết người bị mình hại phải nhập viện và có thể không qua khỏi.
Không lâu sau đó ông bà Lưu sang hỏi cưới, cậu thích hắn từ lâu làm sao có thể từ chối? Cũng chẳng biết Lưu Diệu Văn lấy cậu về rồi lại ghét bỏ như thế? Cảm thấy hắn đối xử với cậu còn tệ hơn là với giúp việc.
Tống Á Hiên yêu hắn, chấp nhận làm mọi thứ vì hắn. Nhưng Lưu Diệu Văn thì ngược lại, hắn rất ghét cậu, nói đúng hơn là rất hận cậu. Tống Á Hiên vốn không biết tại sao hắn lại ghét mình cho đến ngày hôm ấy...
Updated 46 Episodes
Comments
Thư Thái
hihi
2024-08-21
1
Thư Thái
/Rose/
2024-08-18
0
Hoa Liễm Ngọc
/Heart//Heart//Heart//Heart//Heart//Heart/
2024-07-31
0