[Truyện Ma Sau 6 Giờ/Fanfiction] Bán Âm
Chốn âm ti không thiếu sắc đỏ.
Mỗi canh giờ là một biển âm thi trải từ dương gian đến Quỷ Môn Quan, kéo theo đó là một dải máu dài nhuộm lên mớ sỏi đá sắc lạnh. Kẻ có địa vị xã hội nơi dương thế hay không đều phải qua cái ải này, sau để bề trên xét có giấy thông hành không rồi mới được đi qua ải tiếp theo, cũng xem như là căn cứ báo danh trên lộ tuyến xuống âm phủ. Cả quãng đường dài có hai vị là Đầu Trâu Mặt Ngựa, kéo xích sắt, trói tay từng kẻ, ngăn có linh hồn cả gan trở về trần thế, bởi sau khi hai vị tiếp nhận đoàn âm hồn từ hai vị là Hắc Bạch Vô Thường thì xem như toàn bộ trách nhiệm đều thuộc về hai vị Đầu Trâu Mặt Ngựa cả, nhỡ có chuyện gì thì hai vị khó thoát án phạt nặng từ Diêm Vương đại nhân.
Ải thứ hai là Đường Hoàng Tuyền. Cái con đường dài dằng dặc, hai bên bờ là hoa bỉ ngạn rực rỡ sắc đỏ, chuyển mình theo từng làn gió lạnh lẽo chốn âm ti, dẫn đường cho các âm hồn. Đây là nơi có cảnh sắc độc nhất vô nhị, rực rỡ nhất mà cả đoàn phải đi qua để đến được minh giới.
Ải thứ ba, Tam Sinh Thạch. Nói nôm na là một tảng đá to bên bờ Vong Xuyên, khắc lại ba đời của vong linh bằng nét chữ nhuốm huyết sắc, tượng trưng cho ba kiếp luân hồi máu thịt.
Ải thứ tư, Vọng Hương Đài, đây là nơi người chết nhìn về chốn quê cũ, như một sự từ bi để các vong linh thỏa nỗi lưu luyến trần gian.
Ải thứ năm, Vong Xuyên Hà, còn có tên khác là Tam Đồ Hà, con sông nối liền Hoàng Tuyền với cõi u minh, nơi chói lọi cái sắc đỏ phản chiếu từ lòng sông đỏ quạch, vùi chôn máu thịt của những vong linh chưa siêu thoát.
Có cây cầu mà dân gian gọi là cầu Nại Hà, nơi Mạnh Bà ngự ở đó, ngày ngày nấu Vong Tình Thủy, đưa mỗi vong linh để xóa đi kí ức, chuyển kiếp đầu thai, đây gọi là ải thứ sáu. Chỉ là, chọn uống hay không là tùy mỗi kẻ. Không uống thì chính là từ bỏ một kiếp luân hồi, bị dìm xuống sông Vong Xuyên, chờ đợi ngàn năm cô độc cùng rắn rết ác nghiệt, gió tanh mưa máu.
Ải cuối cùng, cũng là cầu Nại Hà, phân là ba bậc, bậc trên cùng cho người tu nhân tích đức, bậc giữa cho kẻ thường, bậc cuối dành cho kẻ phạm đại tội khó dung tha. Nơi dòng sông trôi dạt đều là cô hồn dạ quỷ, mong chờ có ngày tìm kẻ thế mạng cho mình, sơ sẩy một chút là chẳng còn phước đầu thai.
Qua bảy ải là đến Diêm La điện, nơi Diêm Vương đại nhân xét xử, luận công luận tội, sau đưa vào lục đạo luân hồi, người lên trời, người vẫn kiếp làm người, kẻ bị giáng thành kiếp súc vật, mặc cho kẻ khác mổ xẻ.
Bảy ải đều trải dài xương máu của bao kẻ. Không có giấy thông hành xem như kể bỏ, không đủ dương thọ phải làm cô hồn mấy chục năm, không muốn đầu thai phải bị xâu xé. Tiếng rên la vang vọng khắp chốn tu la địa võng, như một bản bi ca oán khúc càng làm dấy lên cái vẻ tang tóc, thê lương.
Nhưng vào một ngày trên bầu trời đen là huyết nguyệt tròn vành tỏa rạng như đêm trăng rằm chốn dương trần, khắp các ải chẳng lấy một tiếng rên la, hay là nói là chẳng dám ca thán nửa lời. Có mấy vạn cô hồn dã quỷ chen chúc, đạp đổ nhau trong mớ xương thịt bấy nhầy, bị lũ quỷ sai xua đuổi, cách ly khỏi một khoảng đường rộng trải dài từ dương thế đến Thập Điện Diêm La.
Mấy chục tấc vải đỏ lượn lờ bay phấp phới, treo lên những tán cây cao đã héo khô héo rục. Bỉ ngạn hoa nở rộ, lan ra khỏi Hoàng Tuyền, mọc đầy dưới từng tấc vải. Hai thứ ấy quyện vào cái sắc đỏ tươi nguyên thủy của Vong Xuyên lại càng thêm chói lọi. Chưa kể các quỷ sai, ai cũng một thân áo vải chỉnh tề, tuy không bằng những vị đại nhân khác, nhưng cũng xem là trịnh trọng lắm.
Bên ngoài, kẻ nào kẻ nấy nhỏ tiếng xì xào, hết chỗ nọ đến chỗ kia, vài tên bạo dạn, khom khom cái lưng trơ xương đã còng xuống, chắp đôi bàn tay xương xẩu, hỏi một vị quỷ sai:
“Bẩm ngài, có chăng hôm nay là ngày gì mà nơi lạnh lẽo này lại huyên náo vậy ạ?”
Tuy mặt các vị đều lạnh như tiền, nhưng có mấy kẻ vẫn còn cái thói lanh lảu khi còn làm người, chép miệng khen lấy khen để cái áo mới của một quỷ sai. Thế là hắn ta nom thấy mình cũng có cái chất để cao ngạo lắm, ngửa mặt lên cao như đang giảng chuyện với bề tôi: “Hôm nay, là một hỉ sự lớn của một vị Ám Quan.”
Chỉ vậy đã khiến bao kẻ trầm trồ. Ám Quan là một chức vụ đặc biệt do chính Diêm Vương ngài lựa chọn, các ngài hoạt động trên tử lộ, nơi mà hai vị Hắc Bạch Vô Thường không thể lui tới. Nhưng Ám Quan cũng đâu phải chỉ có một ? Vậy là vị nào mới được ? Lại có kẻ mon men hỏi chuyện, rồi kẻ này truyền cho kẻ khác, một đến mười, mười đến trăm, trăm đến ngàn, ngàn đến vạn. Thế là cả âm phủ đều đã rõ là vị nào rồi.
Tuy là đồn thổi lớn, kẻ nào cũng phóng đại một chút lên cho câu chuyện thêm li kì, nhưng cái cốt yếu khiến kẻ nào cũng háo hứng rạo rực, đó là ngài Diêm Vương đã đại xá toàn âm giới, hạ một bậc hình phạt cho các tội vong và mở cửa dương thế để cô hồn trở lên trần gian hưởng hương quả cũng như về thăm cố hương trong bảy ngày với sự giám sát nghiêm ngặt của các quỷ sai. Vốn chỉ mong một ngày thoát kiếp bị đày đọa đã là may phước trời ban, nay lại tới bảy ngày để thỏa mối chờ mong thì thật là sự chấn động rất lớn. Một phần vì ngày đại hỉ độc nhất vô nhị, lại vì một phần khác còn đặc biệt hơn.
Mãi đến sau này, ẩn sâu trong bóng tối mờ mịt, vẫn còn những thanh âm vang vọng truyền nhau nghe về câu chuyện ngày hôm ấy, tiếng kèn trống rền vang của một hôn lễ linh đình, chiếc kiệu hoa tám người khiêng đỏ rực một khoảng trời, dẫn trước là một con hắc mã thiện chiến cài cương đỏ, đằng sau là một đoàn vong linh mặc áo tấc đỏ tươi, vung lên những tờ tiền giấy cho những kẻ đứng bên ngoài tranh nhau cướp đoạt.
_____________________
Updated 23 Episodes
Comments
YN(đu bl)
.
2024-09-09
0
YN(đu bl)
ma này hay ghẻ
2024-09-09
0
Mèo Us
…
2024-09-09
0