Chương 19: Bắt đầu mới
Trời dần sáng, những tia nắng đầu tiên len lỏi qua các khe cửa nhỏ của ngôi nhà hoang, chiếu vào không gian cũ kỹ nơi họ đã trải qua đêm dài đầy biến cố. Tiếng chim hót từ xa vọng lại, như báo hiệu một ngày mới bắt đầu, một khởi đầu mới cho cả hai.
An Chi vẫn ngồi bên cạnh Duy, tay cô nhẹ nhàng nắm lấy tay anh, cảm nhận sự ấm áp tỏa ra từ lòng bàn tay ấy. Đêm qua, giữa những cảm xúc hỗn loạn và những lời thú nhận đầy chân thành, họ đã tìm thấy ở nhau một sự an yên khó tả. Nhưng giờ đây, khi ánh sáng của ngày mới chiếu rọi, hiện thực lại kéo họ trở về với những vấn đề còn tồn đọng.
Duy nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt anh xa xăm như đang suy nghĩ điều gì đó rất sâu sắc. Anh biết rằng con đường trước mặt sẽ không dễ dàng. Những gì anh đã trải qua, những gì anh đã làm trong quá khứ vẫn đè nặng trong lòng, như một vết thương chưa bao giờ lành hẳn. Dẫu vậy,bên cạnh anh giờ đây đã có An Chi – người con gái đã trao trọn niềm tin và tình yêu cho anh. Và đó chính là lý do khiến anh cảm thấy mình cần phải thay đổi, cần phải sống một cuộc đời khác, vì cô.
An Chi khẽ xoay người nhìn anh, đôi mắt cô dịu dàng nhưng ẩn chứa sự kiên định.
“Cậu đang nghĩ gì vậy?” Cô hỏi, giọng nhẹ nhàng, phá vỡ không gian yên tĩnh giữa họ.
Duy không ngay lập tức trả lời. Anh vẫn nhìn xa xăm, nhưng đôi mắt dần trở lại với hiện thực khi nghe câu hỏi của cô. Sau một khoảnh khắc im lặng, anh khẽ thở dài, quay đầu lại đối diện với cô.
“Tôi đang nghĩ về tương lai,” anh trả lời, giọng trầm và chậm rãi.
An Chi nhíu mày, cảm nhận được nỗi lo lắng trong lời nói của anh. Cô nhẹ nhàng đặt tay lên vai Duy, như muốn truyền cho anh một chút sức mạnh và sự an ủi.
“Chúng ta sẽ có tương lai, Duy,” cô nói, giọng cô đầy sự tin tưởng. “Chúng ta có thể cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.”
Duy im lặng, ánh mắt anh nhìn sâu vào đôi mắt của An Chi. Trong khoảnh khắc ấy, anh thấy được sự quyết tâm và lòng dũng cảm của cô. Điều đó khiến lòng anh ấm lại, nhưng đồng thời cũng khiến anh lo lắng. Anh không muốn cô phải chịu khổ vì anh, không muốn cô phải dấn thân vào cuộc sống bấp bênh mà anh đã trải qua bao năm qua.
“Tôi không muốn cậu phải gánh chịu tất cả những nguy hiểm này vì tôi,” anh nói, giọng anh trầm hơn, có chút nặng nề. “Cuộc đời tôi... không phải là một nơi an toàn cho cậu.”
An Chi mỉm cười, nụ cười nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm.
“Anh nghĩ rằng tôi chưa từng nghĩ về điều đó sao?” Cô hỏi, đôi mắt cô ánh lên sự tự tin. “Tôi biết rằng cuộc sống của anh không dễ dàng. Nhưng tôi cũng đã chọn rồi, Duy. Tôi chọn anh, chọn cùng anh bước qua mọi khó khăn.”
Duy nhìn cô, cảm nhận từng lời nói của An Chi như một dòng nước mát thấm vào lòng. Cô không hề sợ hãi, không hề do dự. Và điều đó khiến anh nhận ra rằng, anh không thể tiếp tục sống như trước nữa. Anh cần thay đổi, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người con gái anh yêu.
“Tôi sẽ cố gắng vì cậu,” Duy nói, giọng anh chứa đầy sự chân thành. “Tôi sẽ thay đổi.”
An Chi khẽ nắm chặt tay anh hơn, đôi mắt cô ánh lên niềm tin tưởng. Cô biết rằng Duy đang đấu tranh với chính bản thân mình, và cô sẵn sàng đứng bên anh trong cuộc hành trình này.
“Chúng ta sẽ làm được,” cô nói, giọng cô nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm. “Tôi tin vào anh, Duy.”
Duy không thể che giấu được sự xúc động trong lòng mình. Những lời của An Chi khiến anh cảm thấy như được giải thoát khỏi một gánh nặng mà anh đã mang theo suốt bao năm qua. Anh biết rằng, nếu có cô bên cạnh, mọi thứ sẽ trở nên khác đi. Cuộc sống sẽ không còn chỉ là những trận chiến liên miên, những nguy hiểm rình rập mỗi ngày. Họ có thể bắt đầu lại từ đầu, có thể tìm thấy sự bình yên mà cả hai đều mong muốn.
Anh khẽ gật đầu, ánh mắt anh trở nên kiên định hơn.
“Chúng ta sẽ bắt đầu lại,” anh nói, giọng anh vững vàng. “Tôi sẽ từ bỏ tất cả những gì đã kéo tôi xuống vực sâu đó.”
An Chi không nói gì thêm, cô chỉ nhẹ nhàng dựa đầu vào vai anh, cảm nhận sự thay đổi trong trái tim người đàn ông mà cô yêu. Giữa những lời hứa hẹn và quyết tâm, họ tìm thấy một sự yên bình tạm thời, một niềm hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn.
Ngoài trời, mặt trời đã lên cao, ánh sáng chiếu rọi khắp nơi, như một dấu hiệu của khởi đầu mới cho cả hai.
Những ngày sau đó, Duy thực sự bắt đầu thực hiện lời hứa của mình. Anh tránh xa những trận chiến không cần thiết, cố gắng tìm một con đường khác, một cuộc sống khác. An Chi luôn ở bên cạnh, động viên anh từng bước. Những ngày tháng ấy không hề dễ dàng, nhưng với sự hiện diện của cô, Duy cảm thấy rằng mọi thứ đều có thể vượt qua.
Có những lúc Duy cảm thấy bối rối, cảm thấy như mọi thứ đang đổ dồn lên vai anh. Anh đã quen với cuộc sống bạo lực, nơi mà anh luôn phải cảnh giác, luôn phải sẵn sàng chiến đấu. Nhưng giờ đây, khi anh cố gắng thoát khỏi cái vòng xoáy đó, anh nhận ra rằng việc thay đổi không phải là điều dễ dàng.
Một buổi chiều, khi Duy đang ngồi trước hiên nhà, ánh nắng chiều chiếu vào gương mặt anh, An Chi từ từ bước đến bên anh. Cô ngồi xuống cạnh anh, không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn anh. Duy biết rằng cô đã luôn quan sát anh, luôn hiểu được những gì anh đang trải qua.
“Cậu nghĩ tôi có thể thực sự thay đổi sao?” Duy hỏi, giọng anh trầm và có chút mệt mỏi.
An Chi khẽ gật đầu, đôi mắt cô đầy sự tin tưởng.
“Tôi tin rằng anh có thể,” cô trả lời, giọng cô nhẹ nhàng nhưng chắc chắn. “Nhưng quan trọng hơn, anh cần tin vào chính mình.”
Duy nhìn cô, ánh mắt anh chứa đầy cảm xúc. Cô không hề ép buộc anh, không hề yêu cầu anh phải làm bất cứ điều gì ngoài việc cố gắng vì bản thân và vì tình yêu của họ. Điều đó khiến anh cảm thấy nhẹ lòng hơn, nhưng cũng tạo ra một động lực mạnh mẽ trong lòng anh.
“Anh đã sống trong bóng tối quá lâu,” An Chi tiếp tục. “Bây giờ là lúc anh bước ra ngoài ánh sáng. Và tôi sẽ luôn ở bên anh.”
Duy cảm thấy một làn sóng cảm xúc tràn qua người. Những lời nói của An Chi, sự kiên định trong đôi mắt cô, khiến anh nhận ra rằng cô chính là người mà anh cần trong cuộc đời này. Cô không chỉ là người yêu của anh, mà còn là người bạn đồng hành, người sẽ cùng anh vượt qua mọi thử thách.
“An Chi,” anh nói, giọng anh trầm và đầy xúc động. “Tôi không biết làm sao để cảm ơn cậu.”
Cô khẽ cười, nụ cười dịu dàng như ánh mặt trời buổi chiều.
“Anh không cần phải cảm ơn tôi,” cô đáp, nhẹ nhàng. “Chỉ cần anh sống thật tốt, đó là tất cả những gì tôi mong muốn.”
Cô như một lời nhắc nhở sâu sắc. Anh biết rằng mình còn cả một chặng đường dài phía trước, nhưng anh cũng biết rằng, với An Chi bên cạnh, anh sẽ không bao giờ đơn độc.
Ngày qua ngày, Duy dần thay đổi. Anh học cách buông bỏ quá khứ, học cách yêu thương bản thân và những người xung quanh. Cả hai cùng nhau vượt qua những khó khăn, từng bước tiến đến một tương lai mà họ luôn khao khát.
Trong mắt Duy, An Chi không chỉ là người con gái anh yêu, mà còn là ánh sáng dẫn lối, là người đã đưa anh ra khỏi bóng tối của cuộc đời đầy hỗn loạn.
Updated 40 Episodes
Comments