Chương 5

Nhìn cái điệu bộ nhát cấy của cậu kìa, không có tiền đồ.  - Đình Tuấn khinh thường liếc Hoàng Oanh một cái, tiến lên đẩy cô ra phía sau.

- Cậu... quá đáng! - Hoàng Oanh cảm thấy tủi thân vô cùng, thoáng chốc mắt lại nổi lên một màn hơi nước. Số lần cô rơi nước mắt trong ngày hôm nay còn nhiều hơn một tuần cộng lại, tại sao miệng mồm tên này lại khó nghe như vậy chứ?

Thanh Trúc nắm lấy tay cô nhẹ nhàng an ủi:

- Cậu biết tính cậu ta mà, không có ác ý.

- Dù sao cũng nên ra cổng trường xem thử, không biết tại sao kể từ lúc bước ra khỏi lớp đến giờ điện thoại tôi cứ trong tình trạng mất sóng. - Trọng Khải vừa nói vừa nhìn vào màn hình điện thoại mình.

Tất cả nghe vậy liền vội vã mở điện thoại ra kiểm tra. Quả đúng là như vậy, ban nãy chỉ là cuộc gọi và tin nhắn gửi đi không ai phản hồi, bây giờ ngay cả cơ hội gửi đi cũng không có.

- Phải làm sao bây giờ? - Hoàng Nam run rẩy nhìn từng người.

Đình Tuấn một tay đút túi quần, một tay mở đèn flash điện thoại lên sải bước về phía cổng trường, vừa đi cậu ta vừa nói:

- Ra cổng chứ sao, hỏi thừa!

Vừa nhận thấy có người dẫn đầu, cả bọn nhanh chóng bám theo. Một đám người lại nối đuôi nhau thành một hàng dài, đèn flash chăm chăm chiếu trước mặt. Không biết có phải đã cùng nhau nhất trí hay là do không khí ở đây quá rùng rợn mà tất cả đều không dám lia đèn nhìn xung quanh. Vào thời khắc này, bất cứ chuyện bất ngờ nào xảy ra cũng có thể khiến bọn họ gục ngã.

Đình Tuấn đứng trước cánh cổng sắt cao lớn, lắng tai nghe tiếng động nho nhỏ bên trong đó, cậu ta tặc lưỡi một cái rồi hướng ánh đèn ra phía bên ngoài gọi lớn:

- Có ai không? Có người bị nhốt trong trường học đây này!

Tiếng kêu của cậu ta vang vọng khắp sân trường, nhưng đáp lại chỉ có âm thanh rì rào của gió rít về đêm. Quái lạ, hiện tại chỉ mới hơn bảy giờ tối, nơi này cũng không phải vùng ngoại ô hẻo lánh gì, có thể vắng lặng đến vậy sao? Xung quanh đây còn có nhà dân, hàng quán, họ đi đâu cả rồi? Tuy trường học không có bảo vệ, nhưng kí túc xá học sinh ngay bên cạnh thì có cả đội canh gác, với không gian yên tĩnh như thế này họ nên nghe thấy tiếng kêu gào của Đình Tuấn mới phải.

Hoàng Nam gấp rút tiến lên kêu cứu cùng Đình Tuấn, hai người một lớn một nhỏ thi nhau hét đến khan cả giọng, kết quả vẫn chỉ có vậy, tĩnh lặng đến rợn ngợp. Nam mất bình tĩnh mỗi lúc một tiến lên phía trước, như muốn lao thẳng ra ngoài, tiếng hét của cậu ta dường như còn pha lẫn nước mắt, càng lúc càng đến gần cánh cửa trường học.

- Muốn chết hả? - Đình Tuấn nắm lấy cổ áo Hoàng Nam kéo ngược ra sau. Vì dùng lực quá mạnh, cậu ta khiến Nam ngã bệt xuống nền đất.

Hoàng Nam dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn cậu ta, nó siết chặt nắm tay, chống người bật dậy thúc một cú đấm vào gò má Tuấn.

Tất cả mọi người đều đơ ra, không ai nghĩ một người như Nam sẽ dám làm như thế. Cả Đình Tuấn cũng không ngờ, chưa từng có ai dám chống lại cậu ta, cả đám thằng Tùng còn phải tránh đụng mặt cậu ta chứ đừng nói đến một tên nhát cấy như thiếu niên trước mặt này.

Cậu ta đưa tay lên xoa bên mặt vừa bị đánh rồi hướng ánh mắt giết người về phía Hoàng Nam, gào lên:

- Hôm nay mày ăn gan hùm hả?

Vừa dứt lời Đình Tuấn liền lao đến, Hoàng Nam lúc này mới nhận ra điều mình vừa làm ngu ngốc thế nào, vội co người lại chịu trận. Nhưng đợi rất lâu cũng không thấy những cú đấm giáng xuống người mình, mà thay vào đó là tiếng gào điên cuồng của Đình Tuấn:

- Tụi bây tránh ra, đừng có cản tao! Mẹ nó, hôm nay tao chôn nó ở đây!

Hoàng Nam chầm chậm ngước mặt lên, nhìn thấy Đình Tuấn đang bị Hữu Nhân và Trọng Khải ngăn lại, nó khẽ thở phào một hơi. Đúng lúc đưa mắt sang hướng khác, nó thấy Thanh Trúc đang nhìn chằm chằm nó, đôi lông mày nhíu chặt đầy sự khó chịu, nó vội vàng cụp mặt xuống không dám ngẩng đầu lên nữa.

Một lúc lâu sau Đình Tuấn mới hơi dịu lại, ngồi bệt xuống sân trường vừa thở hồng hộc vừa nói:

- Má, làm ơn mắc oán.

- Tuấn! - Thanh Trúc nhìn cậu ta ý nhắc nhở. - Đã bảo là không nói tục nữa mà.

Đình Tuấn khó chịu ngậm miệng lại.

Hữu Nhân bước đến gần ngồi xuống trước mặt Hoàng Nam, nhìn nó chằm chằm. Hoàng Nam bị nhìn đến khó chịu, ngước mặt lên hỏi:

- Cậu làm gì thế hả?

- Nhìn. - Hữu Nhân bình tĩnh trả lời.

- Nhìn, nhìn gì? - Hoàng Nam nhìn phải trái trước sau mình một lượt, không phát hiện có gì đáng nhìn cả.

Hữu Nhân vẫn giữ nguyên vẻ mặt như ban đầu, hơi hất cằm hỏi nó:

- Cậu là khỉ hả?

Hoàng Nam ngớ người ra, mấy đứa còn lại cũng không hiểu cậu định làm gì. Dù sao từ trước đến nay cậu cũng không được gọi là bình thường trong mắt bọn nó.

---

Tác giả: Ừm... tôi không biết tại vì sao bản thảo 1009 chữ khi gắn vào đây lại biến thành 982, tôi mất khá nhiều thời gian để check xem lỗi sai nằm ở đâu. Và tôi cũng chả biết nữa.

Hot

Comments

lô lệ của boy love🤭

lô lệ của boy love🤭

vừa thích mà vừa sợ phải làm sao giờ /Grin/

2025-05-23

2

[-Như mina-]

[-Như mina-]

Chúc mừng/Smile/

2025-04-13

2

Ếch xanh

Ếch xanh

Tui cx hứa , sẽ không nói tục nữa đâu. Thật đó! THỀ!!🙌

2025-04-09

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play