Xuyên Không Tôi Phong Bạt Khắp Nơi

Xuyên Không Tôi Phong Bạt Khắp Nơi

Chương 1: Cuộc đời khổ sở của Phong

11:30 PM.

Trong căn phòng chật hẹp, ẩm thấp và tối tăm như một cái hang chuột, không một chút ánh sáng nào lọt vào, Phong – một nhân viên làm công ăn lương mẫn cán đến mức sắp thành "cán bộ khung xương" – đang ngửa cổ tu ừng ực từng hơi rượu trắng.

Vị cay xè của thứ cồn rẻ tiền ấy không chỉ xộc lên mũi mà còn đốt cháy cả cuống họng, gắt đến nghẹn cả họng, khiến đôi mắt anh đỏ quạch như hai hòn bi ve bị nung trong lò, còn lồng ngực thì phập phồng như một chiếc lốp xe sắp nổ, chuẩn bị bốc hỏa, thiêu rụi mọi uất ức kìm nén bấy lâu.

Trên chiếc bàn gỗ ép ọp ẹp, nơi mà ngày thường chỉ để đựng mì gói và hóa đơn điện nước quá hạn, là chai rượu rẻ tiền mua vội ở tiệm tạp hóa đầu ngõ. Trên tay anh, chiếc ly thủy tinh lấm tấm bụi, bám đầy những vết ố vàng, là minh chứng sống động cho những ngày dài anh quá bận sống mà quên béng đi cái sự dọn dẹp nhà cửa.

Anh ngồi gục mình, tựa lưng vào sofa phòng khách. Trong đầu anh, hình ảnh thằng sếp chó má hiện lên rõ mồn một như một nỗi ám ảnh kinh hoàng, cứ nhảy múa loạn xạ trong từng tế bào não. Cái trán hói bóng loáng của lão ta như phát sáng trong trí tưởng tượng của Phong, phản chiếu cả những ánh đèn flash từ điện thoại đám fan cuồng nếu lão ta mà đi làm idol. Khuôn mặt thì lúc nào cũng lạnh tanh như mâm cơm nguội đã để qua ba đêm, bám đầy màng mỡ, và cái miệng móm mém, cứ nhai đi nhai lại câu nói đã khắc sâu vào tiềm thức của anh, trở thành "thánh ca" mỗi khi anh nhắm mắt: “Thằng Phong, làm thêm đi. Có tí việc thôi mà cũng càm ràm.”

Làm thêm? Lúc nào cũng làm thêm! Từ khi đặt chân vào cái công ty này ba năm về trước, anh chưa một lần được ngẩng mặt lên về đúng giờ. Cái ghế xoay trong văn phòng của anh còn ấm hơi người hơn cả chiếc giường lạnh lẽo ở nhà, chắc sắp mọc rêu đến nơi rồi. Đã bao nhiêu lần anh cắn răng chịu đựng những lời xỉ vả cay độc, bao nhiêu lần nuốt nước mắt vào trong mà thằng hói kia vẫn không biết đủ, vẫn cứ vắt kiệt sức lao động của anh đến tận giọt cuối cùng, như vắt chanh không bỏ vỏ.

Phong bỗng thấy cổ họng mình khô khốc, không phải vì rượu, mà vì những kỷ niệm cay đắng cứ thế ùa về, bủa vây lấy anh. Anh nhớ lại cái Tết năm ngoái, mẹ già trông cửa ngóng anh về dưới quê, vậy mà anh vẫn phải ngồi lì ở văn phòng, vật lộn với cái deadline chết tiệt mà lão sếp giao thêm vào tận phút 89.

Anh nhớ cái lần đứa bạn thân nhất đời kết hôn, Phong cũng phải ngậm ngùi bỏ lỡ ngày trọng đại ấy chỉ vì phải ngồi cặm cụi làm bảng báo cáo tài chính đến tận sáng, mắt dán vào màn hình máy tính đến lòi cả tròng.

Và anh còn nhớ như in cái hôm thằng sếp đứng giữa phòng họp đông người, cười khẩy một cách khinh bỉ khi anh yếu ớt đề xuất xin nghỉ sớm một buổi để đi khám bệnh vì tự dưng thấy tim đập loạn xạ: “Khám gì mà khám! Làm công ăn lương thì phải biết hy sinh chứ. Hy sinh cái thân xác này cho công ty, đó mới là ý nghĩa cuộc đời!”

“Hy sinh cái đầu mày!” Câu nói ấy như một tia lửa châm vào ngọn lửa giận đang âm ỉ trong Phong, khiến nó bùng cháy dữ dội. Anh bật phắt dậy, gầm lên một tiếng như dã thú, quăng mạnh chiếc ly thủy tinh xuống sàn, tiếng vỡ choang vang vọng trong căn phòng nhỏ, rượu trắng bắn tung tóe lên bức tường mốc meo, tạo thành những vệt loang lổ như tranh trừu tượng. Anh đập tay lên bàn, cái bàn gỗ ép rung lên bần bật, anh chửi rủa không ngớt, những lời tục tĩu tuôn ra như thác lũ mùa lũ, như một kẻ điên đã mất hết lý trí, không còn màng đến thiên hạ.

“Hôm nay tao không nhịn nữa! Sống nhục đủ rồi! Tao không thể nhục hơn được nữa!” Anh đứng thẳng người, hai mắt long lên sòng sọc như hai viên bi ve bị bắn ra ngoài, tay cầm nguyên chai rượu còn lại, ngửa cổ uống ừng ực. Từng ngụm rượu như tiếp thêm năng lượng, ánh mắt anh lóe lên một tia quyết tâm đáng sợ, như ánh mắt của một kẻ chuẩn bị đi làm cách mạng.

“Tao thề với lòng, dù có bị đuổi việc, dù có phải vào tù bóc lịch, dù có phải bán thận trả nợ, tao cũng phải cho mày một trận ra trò! Thằng hói kia, mày chờ đó! Tao sẽ cho mày biết tay, biết cái giá phải trả khi bắt nạt tao là như thế nào!”

Phong lảo đảo bước ra khỏi căn phòng ẩm thấp, men rượu làm đầu óc anh quay cuồng như đang chơi vòng quay ngựa gỗ, nhưng cơn giận dữ đã lấn át mọi cảm giác khác, biến anh thành một cỗ máy chỉ biết lao về phía trước. Anh vội vàng nhét chìa khóa vào ổ, đề máy con xe máy cà tàng đã theo anh bao nhiêu năm tháng, chiếc xe kêu è è như một con gà bệnh sắp chết. Tiếng máy nổ phành phạch vang lên trong đêm tĩnh mịch, phá tan sự yên bình của xóm nhỏ. Anh rú ga, kéo mạnh tay lái, con xe phóng đi như một cơn lốc xoáy mini, để lại sau lưng cả tiếng chó sủa vang trời và những lời chửi rủa ồn ào của hàng xóm vì bị đánh thức giữa đêm.

Gió đêm lạnh lẽo rít phần phật qua tai, táp vào mặt anh như những nhát roi. Mọi thứ xung quanh như nhòe đi, những ánh đèn đường trở thành vệt sáng dài vô định, nhảy múa trước mắt anh. Đến ngã tư, đèn đỏ sáng bừng, rực rỡ như một lời cảnh báo từ tận cõi âm. Nhưng Phong chẳng buồn quan tâm, anh coi nó như một trò đùa. Anh phi thẳng qua, không chút do dự, miệng lẩm bẩm những câu vô nghĩa, đầy vẻ bất cần: “Đèn gì mà phiền phức! Ai rảnh mà dừng? Đời này có dừng thì cũng là dừng tim thôi! Để tao xem có ai dám cản đường tao!”

Chưa kịp hết câu, tiếng còi hú vang lên chói tai, đinh tai nhức óc, như một bản giao hưởng của sự hỗn loạn. Đội công an giao thông từ đâu phóng tới, chiếc xe tuần tra lao như bay, dí sát sau lưng anh, ánh đèn pha chói lòa như muốn xuyên thủng màn đêm.

“Anh kia, dừng lại! Dừng xe ngay! Lập tức! Nếu không chúng tôi sẽ dùng biện pháp mạnh!”

Loa công suất lớn của xe công an gằn lên, vang vọng khắp con phố vắng, khiến cả chim chóc cũng phải giật mình bay tán loạn.

Phong ngoảnh đầu lại, khuôn mặt đã hoàn toàn biến dạng vì men rượu và cơn giận, anh cười hềnh hệch một cách điên dại, như một thằng khùng vừa trốn trại tâm thần.

“Dừng hả? Nằm mơ đi! Có giỏi thì đuổi theo tao đây!”

Rồi, như một kẻ vừa chơi đá, bất cần đời, không còn biết trời đất là gì, anh ta giơ thẳng ngón giữa lên cao, phất phất ra sau, như một lời khiêu khích trắng trợn, đầy thách thức gửi tới lực lượng chức năng đang làm nhiệm vụ.

Nhưng đời không phải là phim hành động Hollywood hay một bộ phim siêu anh hùng hạng B, nơi anh hùng luôn chiến thắng và thoát chết một cách thần kỳ. Anh vừa quay lại nhìn phía trước, thì…

RẦM!

Một tiếng động long trời lở đất vang lên, to đến mức cả những người đang ngủ say cũng phải giật mình. Phong tông thẳng vào cột điện to tướng bên đường, không chút né tránh, như thể anh và cái cột điện có hẹn từ kiếp trước.

Con xe máy cà tàng của anh đổ rầm xuống đất, văng ra xa mấy mét, khói bốc lên nghi ngút như một nồi lẩu bốc khói, sau đó nằm im lìm như một đống sắt vụn. Riêng anh thì như một con rối đứt dây, bay vút lên không trung, xoay mấy vòng kinh hoàng trước khi đáp thẳng cái bịch xuống lề đường, cơ thể va đập mạnh vào nền xi măng lạnh lẽo, tạo ra một âm thanh nghe thốn tận rốn.

Đầu óc anh quay cuồng dữ dội, một cơn đau nhói buốt lan tỏa khắp thái dương, như có cả trăm cái búa đang thi nhau gõ vào đầu anh. Mắt anh mờ đi, chỉ còn thấy những đốm sáng lờ mờ, ảo ảnh cứ thế hiện ra rồi biến mất. Tiếng còi xe báo động inh ỏi, chói tai, tiếng người dân từ đâu kéo đến, xúm lại la hét ầm ĩ, tiếng ai đó hối hả gọi cấp cứu… tất cả hòa lẫn vào nhau như một bản giao hưởng hỗn độn, điên rồ của ngày tận thế, và dần dần xa rời anh, chìm vào hư vô.

"Trời đất ơi, thằng này mới chơi đá hả? Nhìn mặt nó phê dữ quá, chắc bay lên tận mây xanh rồi, nhìn là biết đang mơ làm tỷ phú rồi!" Một giọng nói choé lên, đầy vẻ kinh ngạc.

"Đâu, chắc say rượu rồi chạy ẩu! Nhìn chai rượu còn lăn lóc dưới đất kìa!" Một giọng khác phản bác, đầy vẻ khinh thường và suy đoán.

"Không chừng bị bồ đá xong quẫn trí, rồi đi uống rượu giải sầu. Nãy tôi thấy nó còn giơ ngón giữa với công an, kiểu này chắc điên tình rồi, thất tình làm liều chứ còn gì nữa!"

"Thôi đi mấy bà, giờ này còn ngồi bàn tán! Để coi còn thở không đã. Ai gọi cấp cứu chưa? Gọi nhanh lên chứ không chết toi bây giờ thì khổ!" Một người phụ nữ lớn tuổi hơn thúc giục, giọng đầy lo lắng.

"Tội nghiệp thì tội nghiệp thật, mà cũng ngu hết sức! Cứ phóng xe như con trâu điên thế kia thì chả chết, chả điên! Đã say còn lái xe, đúng là tai họa!" Một người đàn ông khác lắc đầu ngao ngán.

Phong nghe loáng thoáng những lời bàn tán đầy ác ý, những lời thương hại xen lẫn chỉ trích, muốn mở miệng chửi một câu "Ngu cái quần què, hiểu cái gì mà nói! Tôi là Phong, tôi chưa chết đâu!", nhưng không đủ sức. Cả cơ thể anh tê dại, không thể cử động, chỉ còn cảm giác lạnh lẽo từ nền đường xi măng thấm vào da thịt.

Mắt anh dần khép lại, mọi thứ chìm vào bóng tối sâu thẳm, lạnh lẽo, rồi anh chính thức ngất lịm, hoàn toàn mất đi ý thức, chìm vào một khoảng không vô định, không biết mình đang ở đâu, và sẽ đi về đâu.

Hot

Comments

Pinocchio

Pinocchio

xin lỗi vì đã cười kkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkk

2025-03-13

2

하하하

하하하

/Drool/

2025-03-13

0

mít👾

mít👾

ôi vãi:))

2025-02-22

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cuộc đời khổ sở của Phong
2 Chương 2: Thằng này điên rồi, chắc chắn điên!
3 Chương 3: Ông thầy lang
4 Chương 4: Chuyến đi kỳ quái và những người bạn mới của thằng Phong.
5 CHƯƠNG 5: Bữa Tối Tại Nhà Thầy Lang
6 Chương 6: Làm anh!
7 Chương 7 : Trưa nay " Có Bão"
8 Chương 8: Một đêm náo loạn.
9 Chương 9: CHUỒNG GÀ ĐÊM NAY CÓ KHÁCH QUÝ
10 Chương 10 : Thuốc Đắng
11 Chương 11: Đường lên quan.
12 Chương 12 : Vị Quan trẻ "Nguyễn Thiệu Huy"
13 Chương 13: Ngươi nghĩ ta giống bọn chúng sao?
14 Chương 14: Nhài
15 Chương 15 : Phạt
16 Chương 16: "Chưa từng được phép nhỏ"
17 Chương 17 : " Thay đổi suy nghĩ mới thực sự khiến mọi thứ tốt đẹp hơn"
18 Chương 18: Ăn Vụn
19 Chương 19: Cơm chiều và bốn củ khoai cháy
20 Chương 20: Oan có đầu, nợ có chủ, đau bụng có đồng bọn
21 Chương 21: "Đây là thuốc trị bệnh hay bùa trừ tà?"
22 Chương 22 : Anh Mạnh
23 Chương 23: Mạnh đại ca, nhớ đem kẹo!
24 Chương 24: Cá Kho Tộ.
25 Chương 25: Ốc trốn, ếch nhảy, rắn bò, tụi này chạy!
26 Chương 26 : Bà mẹ bất đắc dĩ
27 Chương 27: Đau chân không bằng đau lòng !
28 Chương 28: Bữa Cơm trễ của ông Lang.
29 Chương 29 : Sáng Ra Đã Bốc Phốt
30 Chương 30: Lý Trưởng !!!
31 Chương 31: Sự bất lực của kẻ yếu
32 Chương 32 : Con Quỷ Thật Sự
33 Chương 33: Niềm Tin Đặt Sai Chỗ ???
34 Chương 34: Bạc Vàng Đổi Mạng !
35 Chương 35 : Lời ngon tiếng ngọt
36 Chương 36 : Sự trung thành có điều kiện ?!
37 Chương 37 : Của Ai To Hơn ???
38 Chương 38 : Đá Gà !!!
39 Chương 39 : Ra ngoài !!!
40 Chương 40 : CHẠY NGAY ĐI !!!!!!
41 Chương 41 : Thành Quả này hơi chát !!!
42 Chương 42: Kế Hoạch
43 Chương 43 : Không Khùng Nữa !!!
44 Chương 44: Cái gai trong tim !
45 Chương 45: Cảm Ơn !
46 Chương 46: Candy (1)
47 Chương 47: Candy (2)
48 Chương 48: Candy (3)
49 Chương 49: TỨ, CON CHÓA NGỐC CỦA BÀN ĂN.
50 Chương 50: "GIẶC HAI RÂU" TÁC QUÁI – PHIÊN BẢN TỨ ANH HÙNG RƠM !!!
51 Chương 51: Khai trương !!!
52 Chương 52: Gặp người quen!!!
53 Chương 53: Bình Minh Của Những Kẻ Không Chờ Được Mặt Trời
54 Chương 54: Con đường làm giàu không cần hi sinh bảo bối !!!
55 Chương 55: Một ngày bận rộn !!!
56 Chương 56: ĐỨA NÀO ĐÁNH TỤI BÂY!?
57 Chương 57: Hoa đẹp thì phải tặng cho người đẹp
58 Chương 58: Đối Đầu !!!
59 Chương 59: Có đam mê thì mới thành công !
60 Chương 60: Tay em bẩn !!!
61 Chương 61: Nhà !
62 Chương 62: Bí mật !!!
63 Chương 63: Nơi này sẽ là nhà của tụi em !!!
64 Chương 64: Sau này em vẫn sẽ ở đây chứ !!!
65 Chương 65: Âm mưu vào đêm canh ba !!!
66 Chương 66: Biết nhiều quá… thì mạng sẽ không giữ được lâu đâu !!!
67 Chương 67 : Cảm giác được bay !!!
68 Chương 68: Xử án !!!
69 Chương 69: Cái kết cho lão Lưu !
70 Chương 70: Cướp có văn hóa !
71 Chương 71: Lửa, khói và bụi đường !!!
72 Chương 72: Cơn sốt !!!
73 Chương 73: Tìm ông Lang !!!
74 Chương 74: Con… sẽ đưa thầy về…
75 Chương 75 : Chưa kịp nói lời yêu thương!
76 Chương 76: Giữa Lằn Ranh Sống Còn
77 Chương 77: Gió sau bão
78 Chương 78: Nồi cháo tai hại!
79 Chương 79: Xe lăn hiện đại đầu tiên ở cổ đại !
80 Chương 80: Khi Lão Lang "Nhà Quê" Gặp Gỡ "Phép Thuật Tre"
81 Chương 81: Say như điếu đổ!
82 Chương 82: Hắn ta chuyển đi rồi!
83 Chương 83: Chiếc Xe Ngựa Sang Trọng Và Vị Khách Bất Ngờ
84 Chương 84: Đơn Hàng Lớn Đầu Tiên
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1: Cuộc đời khổ sở của Phong
2
Chương 2: Thằng này điên rồi, chắc chắn điên!
3
Chương 3: Ông thầy lang
4
Chương 4: Chuyến đi kỳ quái và những người bạn mới của thằng Phong.
5
CHƯƠNG 5: Bữa Tối Tại Nhà Thầy Lang
6
Chương 6: Làm anh!
7
Chương 7 : Trưa nay " Có Bão"
8
Chương 8: Một đêm náo loạn.
9
Chương 9: CHUỒNG GÀ ĐÊM NAY CÓ KHÁCH QUÝ
10
Chương 10 : Thuốc Đắng
11
Chương 11: Đường lên quan.
12
Chương 12 : Vị Quan trẻ "Nguyễn Thiệu Huy"
13
Chương 13: Ngươi nghĩ ta giống bọn chúng sao?
14
Chương 14: Nhài
15
Chương 15 : Phạt
16
Chương 16: "Chưa từng được phép nhỏ"
17
Chương 17 : " Thay đổi suy nghĩ mới thực sự khiến mọi thứ tốt đẹp hơn"
18
Chương 18: Ăn Vụn
19
Chương 19: Cơm chiều và bốn củ khoai cháy
20
Chương 20: Oan có đầu, nợ có chủ, đau bụng có đồng bọn
21
Chương 21: "Đây là thuốc trị bệnh hay bùa trừ tà?"
22
Chương 22 : Anh Mạnh
23
Chương 23: Mạnh đại ca, nhớ đem kẹo!
24
Chương 24: Cá Kho Tộ.
25
Chương 25: Ốc trốn, ếch nhảy, rắn bò, tụi này chạy!
26
Chương 26 : Bà mẹ bất đắc dĩ
27
Chương 27: Đau chân không bằng đau lòng !
28
Chương 28: Bữa Cơm trễ của ông Lang.
29
Chương 29 : Sáng Ra Đã Bốc Phốt
30
Chương 30: Lý Trưởng !!!
31
Chương 31: Sự bất lực của kẻ yếu
32
Chương 32 : Con Quỷ Thật Sự
33
Chương 33: Niềm Tin Đặt Sai Chỗ ???
34
Chương 34: Bạc Vàng Đổi Mạng !
35
Chương 35 : Lời ngon tiếng ngọt
36
Chương 36 : Sự trung thành có điều kiện ?!
37
Chương 37 : Của Ai To Hơn ???
38
Chương 38 : Đá Gà !!!
39
Chương 39 : Ra ngoài !!!
40
Chương 40 : CHẠY NGAY ĐI !!!!!!
41
Chương 41 : Thành Quả này hơi chát !!!
42
Chương 42: Kế Hoạch
43
Chương 43 : Không Khùng Nữa !!!
44
Chương 44: Cái gai trong tim !
45
Chương 45: Cảm Ơn !
46
Chương 46: Candy (1)
47
Chương 47: Candy (2)
48
Chương 48: Candy (3)
49
Chương 49: TỨ, CON CHÓA NGỐC CỦA BÀN ĂN.
50
Chương 50: "GIẶC HAI RÂU" TÁC QUÁI – PHIÊN BẢN TỨ ANH HÙNG RƠM !!!
51
Chương 51: Khai trương !!!
52
Chương 52: Gặp người quen!!!
53
Chương 53: Bình Minh Của Những Kẻ Không Chờ Được Mặt Trời
54
Chương 54: Con đường làm giàu không cần hi sinh bảo bối !!!
55
Chương 55: Một ngày bận rộn !!!
56
Chương 56: ĐỨA NÀO ĐÁNH TỤI BÂY!?
57
Chương 57: Hoa đẹp thì phải tặng cho người đẹp
58
Chương 58: Đối Đầu !!!
59
Chương 59: Có đam mê thì mới thành công !
60
Chương 60: Tay em bẩn !!!
61
Chương 61: Nhà !
62
Chương 62: Bí mật !!!
63
Chương 63: Nơi này sẽ là nhà của tụi em !!!
64
Chương 64: Sau này em vẫn sẽ ở đây chứ !!!
65
Chương 65: Âm mưu vào đêm canh ba !!!
66
Chương 66: Biết nhiều quá… thì mạng sẽ không giữ được lâu đâu !!!
67
Chương 67 : Cảm giác được bay !!!
68
Chương 68: Xử án !!!
69
Chương 69: Cái kết cho lão Lưu !
70
Chương 70: Cướp có văn hóa !
71
Chương 71: Lửa, khói và bụi đường !!!
72
Chương 72: Cơn sốt !!!
73
Chương 73: Tìm ông Lang !!!
74
Chương 74: Con… sẽ đưa thầy về…
75
Chương 75 : Chưa kịp nói lời yêu thương!
76
Chương 76: Giữa Lằn Ranh Sống Còn
77
Chương 77: Gió sau bão
78
Chương 78: Nồi cháo tai hại!
79
Chương 79: Xe lăn hiện đại đầu tiên ở cổ đại !
80
Chương 80: Khi Lão Lang "Nhà Quê" Gặp Gỡ "Phép Thuật Tre"
81
Chương 81: Say như điếu đổ!
82
Chương 82: Hắn ta chuyển đi rồi!
83
Chương 83: Chiếc Xe Ngựa Sang Trọng Và Vị Khách Bất Ngờ
84
Chương 84: Đơn Hàng Lớn Đầu Tiên

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play